Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Cái này xem tâm tình

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor:Quỳnh Nguyễn

Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt mê man, nhịn hồi lâu rốt cục có chút bất đắc dĩ hướng tới cô hỏi: "Em rốt cuộc có biết cái gì là bạn gái hay không?"

"A? ?" Tiểu Thỏ tiếp tục vẻ mặt mê man nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Bạn gái không phải là có thể ở lại nhà anh, cùng nhau ăn cơm với anh, cùng nhau đi ngủ cùng nhau chơi đùa sao?"

". . ."

Trình Chi Ngôn nhịn không được trợn trắng con mắt, đây đều là lời mẹ anh nói trước kia, cô ậy mà đến bây giờ còn nhớ rõ.

" Trừ bỏ những thứ này?"

" Trừ bỏ những thứ này..." Tiểu Thỏ khổ sở suy nghĩ, sau một lúc lâu ngẩng đầu lên, vẻ mặt hưng phấn hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Trừ bỏ những thứ này còn có thể từ bạn gái trở thành vợ!"

". . ."

Trình Chi Ngôn nhíu mày, đôi mắt trong suốt thâm thúy nhìn Tiểu Thỏ nói: "Vậy hiện tại em chẳng lẽ chưa cùng anh ăn cơm chưa cùng anh đi ngủ cùng nhau chơi đùa sao?"

"Ách. . ."

Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, nói cũng phải a, hiện tại không phải Trình Chi Ngôn quang minh chính đại thừa nhận cô là bạn gái, nhưng cô cũng đã thực hiện chuyện bạn gái nên làm a...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vậy...Vậy ý tứ chính là... Thực ra em đã là bạn gái của anh rồi hả?" Tiểu Thỏ có chút không dám hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.

"..."

Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó lắc đầu: "Không...Em còn không biết bạn gái rốt cuộc là có ý tứ gì."

"A?" Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình đều bị anh làm rối loạn, "Vậy bạn gái rốt cuộc là có ý tứ gì a..."

Đôi mắt Trình Chi Ngôn hơi hơi nheo lại, nhìn đỏ ửng nhàn nhạt trên cổ trắng nõn của Tiểu Thỏ, rốt cục nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cổ của cô, thanh âm thản nhiên nói: "Anh nói cho em một chút..."

"A.... . ." Tiểu Thỏ mê man gật gật đầu.

Trên cổ lại truyền đến một trận cảm giác giống trên vành tai vừa rồi, cảm giác mềm mại ấm áp dọc theo cổ dài nhỏ của cô, chậm rãi lan ra.

"Em..." Tiểu Thỏ mới vừa định mở miệng kháng nghị, cổ của cô rất ngứa a, liền nghe được thanh âm trầm thấp của Trình Chi Ngôn vang lên ở bên tai nói: "Chịu đựng!"

"A.... . ."

Nhưng mà cái loại cảm giác cực kỳ ngứa này thật sự làm cho cô cảm thấy có chút khó chịu a...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Thỏ nhắm mắt lại liều mạng lẩm nhẩm: Ta nhịn, ta nhịn nhịn....

Oa. .. Tại sao tim đập càng lúc càng nhanh rồi....

"Cái kia. . . Anh nước chanh?" Tiểu Thỏ rốt cục nhịn không được mở miệng hướng tới Trình Chi Ngôn cúi đầu hô một câu.

"Uh`m?"

"Anh không phải nói muốn nói cho em bạn gái rốt cuộc là có ý tứ gì sao?" Tiểu Thỏ khó hiểu hỏi một câu, "Tại sao anh không nói liền một mực gặm cổ của em a..."

". . ."

Trình Chi Ngôn có chút rầu rĩ ngưng động tác, đột nhiên dùng lực cắn trên cổ Tiểu Thỏ một cái.

"Ôi. . ." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên cổ tê rần, vội vàng đưa tay che chỗ bị cắn.

" Tựa như vừa rồi vậy." Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, trong đôi mắt khôi phục một mảnh trấn tĩnh hướng tới Tiểu Thỏ thản nhiên nói: "Gặm vành tai và gặm cổ đều là việc làm bạn trai sẽ làm với bạn gái."

"A?" Tiểu Thỏ cả kinh, lắp bắp hỏi: "Mỗi... Mỗi ngày đều phải gặm sao?"

"Cái này xem tâm tình." Ngón tay thon dài của Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng chạm môi mình một chút, khóe môi cong hướng tới Tiểu Thỏ cười mê hoặc nói: "Cũng có khả năng một ngày muốn gặm nhiều lần."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0