Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Cậu hẳn là thích nữ sinh đi?
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"Hửm??" Cận Mặc ngẩng đầu lên, một đôi mắt thâm thúy nhìn cô, vẫn là vẻ mặt không chút thay đổi.
"Cái đó... Cậu thích loại nữ sinh gì??" Tiểu Thỏ chính là nghẹn một hồi lâu, mới hỏi ra một câu nói như vậy với anh.
Chao ôi... Ai bảo cô thẹn thùng chứ...
Trong khoảng thời gian ngắn Cận Mặc lại có thể không nói gì, đôi mắt tối tăm cứ như vậy thẳng tắp nhìn cô.
Một hồi lâu sau, anh dùng giọng nói trầm thấp hỏi: "Vì sao hỏi vấn đề này??"
"Chao ôi??" Tiểu Thỏ sững sờ, sau đó có chút thẹn thùng cười cười nói: "Chính là... hỏi giúp nữ sinh lớp chúng ta..."
"..." Cận Mặc nhìn cô trong chốc lát, lại cúi đầu xuống, tiếp tục ăn cơm.
Cái gì!?
Đại ca, anh đây là không để ý đến tôi??
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, cuối cùng nhịn không được duỗi tay chọc chọc cánh tay anh nói: "Chao ôi, cậu ngược lại nói chuyện đi."
"Tớ cũng không biết." Cận Mặc ngẩng đầu lên, mặt không thay đổi hồi đáp, "Còn chưa có suy nghĩ qua vấn đề này."
"Vậy nếu không, bây giờ cậu suy tính một chút??" Tiểu Thỏ nghiêng đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn anh.
"..." Cận Mặc không còn gì để nói.
"Vậy nếu không tớ nhóm lại vài điều kiện cho cậu, cậu xem một chút cậu có thích loại này hay không, chúng ta sàng lọc một ít??" Tiểu Thỏ thấy anh vẫn không nói lời nào, chỉ đành kiên trì nói với anh.
Mẹ trứng, ai biểu nhiệm vụ trên người cô nặng như vậy chứ.
Cận Mặc trầm mặc một hồi, cuối cùng gật đầu.
"Khụ khụ, cái đó... Đầu tiên, cậu hẳn là thích nữ sinh đi?" Tiểu Thỏ hắng giọng một cái, nghiêm trang hỏi Cận Mặc.
"..." Cận Mặc dùng một loại ánh mắt "cậu quả thực là đang nói nhảm" nhìn cô.
"Hửm??" Cận Mặc ngẩng đầu lên, một đôi mắt thâm thúy nhìn cô, vẫn là vẻ mặt không chút thay đổi.
"Cái đó... Cậu thích loại nữ sinh gì??" Tiểu Thỏ chính là nghẹn một hồi lâu, mới hỏi ra một câu nói như vậy với anh.
Chao ôi... Ai bảo cô thẹn thùng chứ...
Trong khoảng thời gian ngắn Cận Mặc lại có thể không nói gì, đôi mắt tối tăm cứ như vậy thẳng tắp nhìn cô.
Một hồi lâu sau, anh dùng giọng nói trầm thấp hỏi: "Vì sao hỏi vấn đề này??"
"Chao ôi??" Tiểu Thỏ sững sờ, sau đó có chút thẹn thùng cười cười nói: "Chính là... hỏi giúp nữ sinh lớp chúng ta..."
"..." Cận Mặc nhìn cô trong chốc lát, lại cúi đầu xuống, tiếp tục ăn cơm.
Cái gì!?
Đại ca, anh đây là không để ý đến tôi??
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, cuối cùng nhịn không được duỗi tay chọc chọc cánh tay anh nói: "Chao ôi, cậu ngược lại nói chuyện đi."
"Tớ cũng không biết." Cận Mặc ngẩng đầu lên, mặt không thay đổi hồi đáp, "Còn chưa có suy nghĩ qua vấn đề này."
"Vậy nếu không, bây giờ cậu suy tính một chút??" Tiểu Thỏ nghiêng đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn anh.
"..." Cận Mặc không còn gì để nói.
"Vậy nếu không tớ nhóm lại vài điều kiện cho cậu, cậu xem một chút cậu có thích loại này hay không, chúng ta sàng lọc một ít??" Tiểu Thỏ thấy anh vẫn không nói lời nào, chỉ đành kiên trì nói với anh.
Mẹ trứng, ai biểu nhiệm vụ trên người cô nặng như vậy chứ.
Cận Mặc trầm mặc một hồi, cuối cùng gật đầu.
"Khụ khụ, cái đó... Đầu tiên, cậu hẳn là thích nữ sinh đi?" Tiểu Thỏ hắng giọng một cái, nghiêm trang hỏi Cận Mặc.
"..." Cận Mặc dùng một loại ánh mắt "cậu quả thực là đang nói nhảm" nhìn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro