Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chính xác đến gần 3

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

"Uh`m." Cận Mặc nhìn cô, gật gật đầu, tiếp tục đi về phía trước.

Tiểu Thỏ yên lặng đi ở bên cạnh anh, tiếp tục bảo trì trầm mặc.

Rõ ràng lộ trình chỉ có ngắn ngủn vài phút, Tiểu Thỏ lại cảm thấy quả thực là sống một ngày bằng một năm.

Rất không dễ dàng đến chỗ siêu thị nhỏ đối diện ký túc xá nam sinh, Tiểu Thỏ khẩn trương hướng tới Cận Mặc phất phất tay, nói một tiếng "Tạm biệt", tiếp theo liền trực tiếp chui vào siêu thị.

Cận Mặc nhìn cô một cái, xoay người trở về chỗ ở chính mình.

Ở trong tiểu siêu thị mua thứ tốt xong, Tiểu Thỏ mang theo một túi ni lông tràn đầy đồ ăn, lấy tốc độ như bay liều mạng chạy trở về ký túc xá chính mình.

Ba cái gia hỏa ký túc xá gào khóc đòi ăn, nhìn thấy Tiểu Thỏ mang theo túi tiến vào, hống lên, nháy mắt liền chia cắt đồ ăn trong gói to.

Tiểu Thỏ trở lại trước mặt chỗ ngồi chính mình, cầm một gói khoai tây chiên còn sót lại, ngồi xuống.

"Tiểu Thỏ!!" Trang Manh Manh nhìn cô ngồi xuống, đột nhiên mở miệng hô cô một tiếng.

"Uh`m??" Tiểu Thỏ quay đầu lại nhìn cô.

" Có phải Cận Mặc lớp trưởng vừa mới gọi điện thoại gọi cậu ra ngoài lấy biểu hay không a??" Trang Manh Manh vẻ mặt cười xấu xa nhìn cô nói: "Mau, mau đem số điện thoại di động lớp trưởng chia sẻ cho chúng ta."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"A..., chờ tớ xem một phen a." Tiểu Thỏ từ trong túi áo lấy điện thoại cầm tay ra, lật đến dãy số vừa rồi gọi tới kia, sau đó đưa cho Trang Manh Manh.

Chu Đậu Đậu cùng Dương Tuyết Cần lập tức đều đã bu lại, nhao nhao lấy điện thoại cầm tay ra đem dãy số Cận Mặc lưu lại.

"Làm gì?? Các cậu đều đã nhìn tới anh a?" Tiểu Thỏ mở khoai tây chiên kia ra, trong mắt nghi hoặc nhìn các cô.

"Lớp trưởng đẹp trai như vậy, đương nhiên muốn đùa giỡn a." Trang Manh Manh đem dãy số nhớ cho kĩ, đem di động Tiểu Thỏ trả lại cho cô, sau đó hư hỏng cười nói: "Ai, cái này thôi, mọi người nếu như đều đã nhìn tới lớp trưởng mà nói, chúng ta đây liền dựa vào bản sự riêng, xem cuối cùng rốt cuộc hoa lạc nhà ai rồi."

"..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến.

"Uh`m... Tớ tới suy nghĩ một chút a, gửi tin nhắn gì cho lớp trưởng tốt a...." Trang Manh Manh vừa nói nghiêng suy nghĩ nghiêm túc vấn đề này.Tiểu Thỏ lại quay đầu nhìn Chu Đậu Đậu cùng Dương Tuyết Cần, hai người các cô cũng đang ôm ấp di động nghiêm túc suy nghĩ.

...

Được rồi.

Tiểu Thỏ cầm di động của mình lại bọc vào trong túi, sau đó đem Laptop chính mình ra, chuẩn bị xem phim.

"Tiểu Thỏ, cậu không có hứng thú với lớp trưởng sao??" Trang Manh Manh thấy cô vẻ mặt không sao cả, nhịn không được hướng tới cô hỏi.

"Cận Mặc a..." Tiểu Thỏ nghe được câu hỏi của cô hơi run sợ một phen, nhớ lại đối thoại vừa rồi của anh, nhịn không được đầu đầy hắc tuyến nói: "Cùng anh nói chuyện phiếm... Không phải cực kỳ dễ dàng..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cậu làm sao mà biết??"

"Cậu thử xem liền biết." Tiểu Thỏ nhún nhún vai, tiếp tục mở máy tính.

Hai mươi phút sau.

Trang Manh Manh vẻ mặt buồn bực nhìn Tiểu Thỏ nói: "A a a a!! Cậu nói vì sao anh không trả lời tin nhắn tớ??"

"Anh cũng không trả lời tin nhắn tớ!"

"Cũng không có trả lời tớ!"

Chu Đậu Đậu cùng Dương Tuyết Cần cùng lúc nói ra.

Tiểu Thỏ đang xem phim quay đầu nhìn các cô, "Toàn bộ các cậu gửi tin nhắn cho cậu ta rồi hả?"

"Đúng a." Ba người kia cùng lúc nói ra.

"Vậy có lẽ người ta không thấy điện thoại di động." Tiểu Thỏ nhún vai nói.

"Không được!" Trang Manh Manh đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, đem di động của cô từ trên bàn cầm lên, buồn bực nói: "Tớ muốn dùng di động của cậu gửi tin nhắn."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0