Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Có phải mị lực của em cũng quá lớn rồi không?
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
Không, mấu chốt là, đại ca, sao anh đột nhiên liền liên kết nghĩ đến về chuyện này a!?
"Nói, rốt cuộc vì sao cô ta không thích Hạ Phong." Một cánh tay của Trình Chi Ngôn đặt ở trên tay lái, tay kia vuốt ve cánh môi đỏ thắm của Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi.
"Cái kia... Cô, cô ta nói chính là thật ra cô ta thích con gái, cô ta ở cùng với Hạ Phong, chính là muốn xem thử một chút chính mình có thể thích đàn ông hay không..." Trong lòng Tiểu Thỏ rùng mình, một hơi nói ra câu này.
"Sau đó thì sao, sau đó lúc cô ta và Hạ Phong cùng nhau ăn cơm gặp được chúng ta, đột nhiên lại cảm giác bản thân là thích em, phải không??" Trình Chi Ngôn thông minh như vậy, chuyện đơn giản như thế, chỉ cần suy nghĩ một chút liền chuyển một cái, có thể nghĩ ra.
"Ách... Không sai biệt lắm chính là như vậy đi..." Tiểu Thỏ rụt cổ một cái, luôn cảm thấy giờ phút này ánh mắt anh thoạt nhìn hết sức đáng sợ.
Trong xe trong nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
Yên tĩnh đến Tiểu Thỏ gần như có thể nghe được tiếng tim đập dồn dập của mình."A..." Thật lâu sau, cuối cùng Trình Chi Ngôn cúi đầu cười một tiếng.
Tiểu Thỏ bị tiếng cười không giải thích được này của anh làm cho hoảng sợ, dè dặt ngẩng đầu nhìn sang anh.
"Anh nên nói em như thế nào đây, vốn đàn ông thích em đã rất nhiều, bây giờ lại đến phụ nữ cũng bắt đầu thích em." Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm nhìn Tiểu Thỏ, thở dài một hơi nói: "Tiểu Thỏ, có phải mị lực của em cũng quá lớn rồi không?"
"Cái này... Không phải là em muốn mà..." Tiểu Thỏ nuốt một ngụm nước miếng, giọng nói yếu ớt hồi đáp: "Cái đó, anh nước chanh, anh sẽ không phải đến dấm chua của Lâm Sở Sở cũng ăn chứ??"
Trình Chi Ngôn khẽ rủ mắt xuống nhìn cô, một hồi lâu sau, lại thấp giọng hỏi lần nữa: "Cô ta hôn em?"
"Ách..." Tiểu Thỏ lúng túng giật giật khóe miệng, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể không biết trả lời như thế nào mới tốt.
Trình Chi Ngôn nhấc cánh tay dài lên, ôm Tiểu Thỏ tới đây, sau đó cúi đầu, cánh môi đạm bạc trực tiếp hôn môi đỏ thắm của cô.
Không, mấu chốt là, đại ca, sao anh đột nhiên liền liên kết nghĩ đến về chuyện này a!?
"Nói, rốt cuộc vì sao cô ta không thích Hạ Phong." Một cánh tay của Trình Chi Ngôn đặt ở trên tay lái, tay kia vuốt ve cánh môi đỏ thắm của Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi.
"Cái kia... Cô, cô ta nói chính là thật ra cô ta thích con gái, cô ta ở cùng với Hạ Phong, chính là muốn xem thử một chút chính mình có thể thích đàn ông hay không..." Trong lòng Tiểu Thỏ rùng mình, một hơi nói ra câu này.
"Sau đó thì sao, sau đó lúc cô ta và Hạ Phong cùng nhau ăn cơm gặp được chúng ta, đột nhiên lại cảm giác bản thân là thích em, phải không??" Trình Chi Ngôn thông minh như vậy, chuyện đơn giản như thế, chỉ cần suy nghĩ một chút liền chuyển một cái, có thể nghĩ ra.
"Ách... Không sai biệt lắm chính là như vậy đi..." Tiểu Thỏ rụt cổ một cái, luôn cảm thấy giờ phút này ánh mắt anh thoạt nhìn hết sức đáng sợ.
Trong xe trong nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yên tĩnh đến Tiểu Thỏ gần như có thể nghe được tiếng tim đập dồn dập của mình."A..." Thật lâu sau, cuối cùng Trình Chi Ngôn cúi đầu cười một tiếng.
Tiểu Thỏ bị tiếng cười không giải thích được này của anh làm cho hoảng sợ, dè dặt ngẩng đầu nhìn sang anh.
"Anh nên nói em như thế nào đây, vốn đàn ông thích em đã rất nhiều, bây giờ lại đến phụ nữ cũng bắt đầu thích em." Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm nhìn Tiểu Thỏ, thở dài một hơi nói: "Tiểu Thỏ, có phải mị lực của em cũng quá lớn rồi không?"
"Cái này... Không phải là em muốn mà..." Tiểu Thỏ nuốt một ngụm nước miếng, giọng nói yếu ớt hồi đáp: "Cái đó, anh nước chanh, anh sẽ không phải đến dấm chua của Lâm Sở Sở cũng ăn chứ??"
Trình Chi Ngôn khẽ rủ mắt xuống nhìn cô, một hồi lâu sau, lại thấp giọng hỏi lần nữa: "Cô ta hôn em?"
"Ách..." Tiểu Thỏ lúng túng giật giật khóe miệng, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể không biết trả lời như thế nào mới tốt.
Trình Chi Ngôn nhấc cánh tay dài lên, ôm Tiểu Thỏ tới đây, sau đó cúi đầu, cánh môi đạm bạc trực tiếp hôn môi đỏ thắm của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro