Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Cùng nhau nghiên cứu một chút 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor Quỳnh Nguyễn.
Cô nhìn thấy dáng vẻ điềm tĩnh của anh khi đi qua các gian hàng, con ngươi nhàn nhạt đảo qua các đồ vật được trưng bày trên kệ, nhưng vẫn không có lấy đồ vật nào.
Cứ như vậy, hai người bọn họ đi hết 3 4 gian hàng, Tiểu Thỏ không nhịn được mở miệng hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" ANh, rốt cuộc anh muốn mua thứ gì? ĐI hơn nửa ngày rồi, vẫn không tìm thấy đồ muốn mua hay sao?"
"Vẫn chưa tìm thấy." Trình Chi NGôn nhàn nhạt đáp một tiếng, ánh mắt vẫn đảo qua các gian hàng tìm kiếm.
"Tìm cái gì?" Tiểu THỏ ánh mắt nghi hoặc mà nhìn anh, theo sát không nghỉ hỏi.
"A..... Tìm......" Trình Chi Ngôn cau mày, rốt cuộc đã nhìn thấy cách đó không xa thấy được đồ mình cần tìm, " Ở bên kia."
Anh vừa nói, vừa đẩy xe sang hướng đó.
Bên kia??
Cái gì vậy??
Tiểu Thỏ nhìn sang theo hướng mắt của anh, chỉ thấy bên trên gian hàng, chồng chất những hộp nhỏ đầy màu sắc.
Nha thảo!!
Cái này......
Không phải là......
Trong lòng Tiểu Thỏ vừa sợ vừa thẹn, cô nhìn Trình Chi Ngôn đi tới trước kệ hàng, rốt cục xác nhận ý nghĩ vừa rồi của cô.
Những hộp nhỏ nhiều màu sắc được bày trên kệ sách này, toàn là đồ kế sinh.
"Cái này..... Cái này..... Em..... Em vừa nãy đột nhiên thấy bên kia bán kẹo cao su, em đi trước mua 2 bình...." Tiểu Thỏ nhìn cảnh tượng trước mắt, lúng túng cười, sau đó liền dự định chạy trốn.Nhưng mà Trình Chi Ngôn đâu có dễ dàng buông tha cho cô như vậy.
Cánh tay của anh nhẹ nhàng chụp tới, đem Tiểu Thỏ vào trong ngực mình, cả người anh như cũ, đứng sừng sững bất động trước kệ hàng, đôi mắt chăm chú tỉ mit nhìn đồ vật trưng bày trên kệ, âm thanh trầm thấp nói:" Lại muốn chạy rồi sao?"
"Không phải.....Em..... Em thật sự muốn đi mua kẹo cao su......" Vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Tiểu Thỏ trong lòng Trình Chi Ngôn, muốn dùng sức để trốn thoát, bất đắc dĩ anh đã ôm chặt cứng bờ vai của cô, làm cô cô ngay cả nhúc nhích cũng khó khăn.
"Muốn mua kẹo cao su, chốc nữa lúc tính tiền có thể thuận đường mua." Trình Chi Ngôn quay đầu, đôi mắt hơi buông xuống, nhìn Tiểu Thỏ đang bị giam giữ trong lòng mình, âm thanh mang theo một tia bỡn cợt nói:" Phu nhân...... Không dự định chọn giúp anh một cái đồ vật tốt nhất hay sao?"
"Em em em...... Em đối với những cái này đều không có hiểu biết......" Tiểu Thỏ đưa hai tay che mắt của mình lại, khuôn mặt đang đỏ bừng lên, không muốn nhìn thấy anh.
"Được rồi..... Vậy thì anh tùy ý chọn vậy!!" Trình Chi Ngôn vẫn như cũ như đang muốn trưng cầu ý kiến của Tiểu Thỏ.
"Anh mau lựa chọn đi, nhanh nhanh....." Tiểu Thỏ đang trốn trong lồng ngực Trình Chi Ngôn, khẽ len lén từ khe hở nhìn thấy đồ vật được trưng bày trên kệ.
"A..... Vậy thì chọn cái màu đỏ??"
Ngón tay thon dài của Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng đưa lên kệ, cầm một cái hộp nhỏ màu hồng đỏ, biểu hiện như quyết định như thế.
"Không được!" Tiểu Thỏ theo bản năng mà cự tuyệt.
"Được rồi......"
Trình Chi Ngôn gật gù, đem cái hộp nhỏ vừa chọn trả lại chỗ cũ, sau đó quay đầu sang phía khác, cầm một hộp nhỏ màu lam, âm thanh lạnh nhạt nói:"Mua cái bạc hà này đi!"
"Không được!" Tiểu Thỏ mau mau lắc đầu một cái.
Đùa gì thế, đời này cô ghét nhất chính là mùi vị bạc hà.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Cô nhìn thấy dáng vẻ điềm tĩnh của anh khi đi qua các gian hàng, con ngươi nhàn nhạt đảo qua các đồ vật được trưng bày trên kệ, nhưng vẫn không có lấy đồ vật nào.
Cứ như vậy, hai người bọn họ đi hết 3 4 gian hàng, Tiểu Thỏ không nhịn được mở miệng hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" ANh, rốt cuộc anh muốn mua thứ gì? ĐI hơn nửa ngày rồi, vẫn không tìm thấy đồ muốn mua hay sao?"
"Vẫn chưa tìm thấy." Trình Chi NGôn nhàn nhạt đáp một tiếng, ánh mắt vẫn đảo qua các gian hàng tìm kiếm.
"Tìm cái gì?" Tiểu THỏ ánh mắt nghi hoặc mà nhìn anh, theo sát không nghỉ hỏi.
"A..... Tìm......" Trình Chi Ngôn cau mày, rốt cuộc đã nhìn thấy cách đó không xa thấy được đồ mình cần tìm, " Ở bên kia."
Anh vừa nói, vừa đẩy xe sang hướng đó.
Bên kia??
Cái gì vậy??
Tiểu Thỏ nhìn sang theo hướng mắt của anh, chỉ thấy bên trên gian hàng, chồng chất những hộp nhỏ đầy màu sắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nha thảo!!
Cái này......
Không phải là......
Trong lòng Tiểu Thỏ vừa sợ vừa thẹn, cô nhìn Trình Chi Ngôn đi tới trước kệ hàng, rốt cục xác nhận ý nghĩ vừa rồi của cô.
Những hộp nhỏ nhiều màu sắc được bày trên kệ sách này, toàn là đồ kế sinh.
"Cái này..... Cái này..... Em..... Em vừa nãy đột nhiên thấy bên kia bán kẹo cao su, em đi trước mua 2 bình...." Tiểu Thỏ nhìn cảnh tượng trước mắt, lúng túng cười, sau đó liền dự định chạy trốn.Nhưng mà Trình Chi Ngôn đâu có dễ dàng buông tha cho cô như vậy.
Cánh tay của anh nhẹ nhàng chụp tới, đem Tiểu Thỏ vào trong ngực mình, cả người anh như cũ, đứng sừng sững bất động trước kệ hàng, đôi mắt chăm chú tỉ mit nhìn đồ vật trưng bày trên kệ, âm thanh trầm thấp nói:" Lại muốn chạy rồi sao?"
"Không phải.....Em..... Em thật sự muốn đi mua kẹo cao su......" Vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Tiểu Thỏ trong lòng Trình Chi Ngôn, muốn dùng sức để trốn thoát, bất đắc dĩ anh đã ôm chặt cứng bờ vai của cô, làm cô cô ngay cả nhúc nhích cũng khó khăn.
"Muốn mua kẹo cao su, chốc nữa lúc tính tiền có thể thuận đường mua." Trình Chi Ngôn quay đầu, đôi mắt hơi buông xuống, nhìn Tiểu Thỏ đang bị giam giữ trong lòng mình, âm thanh mang theo một tia bỡn cợt nói:" Phu nhân...... Không dự định chọn giúp anh một cái đồ vật tốt nhất hay sao?"
"Em em em...... Em đối với những cái này đều không có hiểu biết......" Tiểu Thỏ đưa hai tay che mắt của mình lại, khuôn mặt đang đỏ bừng lên, không muốn nhìn thấy anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được rồi..... Vậy thì anh tùy ý chọn vậy!!" Trình Chi Ngôn vẫn như cũ như đang muốn trưng cầu ý kiến của Tiểu Thỏ.
"Anh mau lựa chọn đi, nhanh nhanh....." Tiểu Thỏ đang trốn trong lồng ngực Trình Chi Ngôn, khẽ len lén từ khe hở nhìn thấy đồ vật được trưng bày trên kệ.
"A..... Vậy thì chọn cái màu đỏ??"
Ngón tay thon dài của Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng đưa lên kệ, cầm một cái hộp nhỏ màu hồng đỏ, biểu hiện như quyết định như thế.
"Không được!" Tiểu Thỏ theo bản năng mà cự tuyệt.
"Được rồi......"
Trình Chi Ngôn gật gù, đem cái hộp nhỏ vừa chọn trả lại chỗ cũ, sau đó quay đầu sang phía khác, cầm một hộp nhỏ màu lam, âm thanh lạnh nhạt nói:"Mua cái bạc hà này đi!"
"Không được!" Tiểu Thỏ mau mau lắc đầu một cái.
Đùa gì thế, đời này cô ghét nhất chính là mùi vị bạc hà.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro