Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Cuối cùng làm chuyện đó 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
" Đúng nha!" Hạ Phong cười tít mắt móc điện thoại từ trong túi áo ra, cúi đầu ngón tay ấn vài cái trên màn hình điện thoại di động, sau đó vẻ mặt khoe khoang cầm di động trong tay đưa cho Trình Chi Ngôn nói: "Nhìn xem, ngày hôm qua anh mới viết tin tức mới, còn chưa đến hai mươi bốn giờ, lượng page view đã ba mươi nghìn, gấp ba những người khác!"
" Cái tin tức gì nha? ?" Tiểu Thỏ tiến đến bên cạnh Trình Chi Ngôn, cúi đầu hướng tới màn hình điện thoại di động trong tay anh nhìn qua.
Trên màn hình điện thoại di động to như vậy, viết rõ ràng một hàng tiêu đề tin tức:
Cảnh sát đột kích kiểm tra khách sạn, một phòng nam nữ tổng cộng mười một người, mà lại mướn phòng làm chuyện đó?
Cái này...
Mặt Tiểu Thỏ lập tức liền đỏ, sẽ không là cái gì tin tức thiếu nhi không nên xem đi?
Được rồi... Mặc dù hiện tại cô đã không phải thiếu nhi rồi.. . .
Nhưng là...
Cảm thấy được có chút khó chịu...
"Tiểu Thỏ Thỏ, em mặt đỏ cái gì a? ?" Ngón tay thon dài trắng nõn của Hạ Phong nhặt một tách trà trên bàn lên, đặt bên miệng chuyển động hai vòng mà lại không có uống, anh ta hướng tới Tiểu Thỏ nhíu mày nói: "Mau nhìn xem anh viết như thế nào, cho anh cái đánh giá!"
". . ."
Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của Trình Chi Ngôn, đành phải kiên trì tiếp tục nhìn xuống.
Nhưng mà cô xem xong bài báo mới hiểu được thì ra cái gọi là tổng cộng nam nữ mười một người mà lại mướn phòng làm chuyện đó là chỉ trong thôn một nhà già trẻ mười một người, ở khách sạn mở phòng tắm rửa...
Ông chủ khách sạn bởi vì thấy căn phòng kia lập tức đi vào một người, sợ hãi là có người làm cái giao dịch gì đen tối, cho nên mới gọi điện thoại báo nguy...
Không biết vì sao Tiểu Thỏ xem xong bài báo vậy mà cảm thấy được một vạn (mười nghìn) con thần thú trong lòng mình lao nhanh qua.
Cô nhịn không được đưa tay tìm kiếm dưới màn hình, muốn nhìn một chút những cái bạn bè trên mạng này đều là đánh giá như thế nào, quả nhiên, tin tức phía dưới một kiểu bình luận đều là:
" Tiểu biên ngươi tới đây! Tôi bảo đảm không đánh chết ngươi!"
" Tiểu biên, viết tin tức phải thật, nghìn vạn lần không cần tiêu đề giả!"
" Tiểu biên, ngươi dám báo địa chỉ nhà ngươi sao, có tin ta dẫn người đi đánh ngươi hay không?"
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến xem xong bình luận, ngẩng đầu thấy Hạ Phong đôi mắt lấp lánh nhìn chính mình, "Như thế nào, anh viết thế nào?"
" Tin tức này sẽ không là anh bịa đi. . ." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, nhìn Hạ Phong không biết nói gì nói: "Thật sự có người làm như vậy sao??"
" Làm sao có thể là bịa, đây là thật sự a!" Hạ Phong vẻ mặt bị thương nhìn Tiểu Thỏ, đau lòng nói: "Đây chính là chính miệng một người bạn bè cảnh sát nói cho anh biết, chính là cậu ta mở a, cái khách sạn kia, thời gian phòng chỉ cần ba mươi đồng tiền một giờ, tấm ảnh bọn họ kia, tắm rửa một cái một người ít nhất cũng phải mười đồng tiền, em tính toán, mười một người phải một trăm mười, lần này xem như không phải giảm đi tám mươi đồng sao?"
" Vậy tiêu đề tin tức này cũng quá cái kia..." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn tiêu đề to lớn kia, tâm nói anh đây là tiêu đề giả a, cố ý viết ám muội như thế, gạt người tiến vào xem, trách không được lượng page view tin tức của anh gấp ba người khác a. . .
" Đây em lại không hiểu." Hạ Phong vẻ mặt đắc ý cười hì hì nói: "Một việc giống nhau, anh viết ra liền có người xem, người khác viết ra liền không người xem, đây là vấn đề tài hoa cá nhân!"
" Đúng nha!" Hạ Phong cười tít mắt móc điện thoại từ trong túi áo ra, cúi đầu ngón tay ấn vài cái trên màn hình điện thoại di động, sau đó vẻ mặt khoe khoang cầm di động trong tay đưa cho Trình Chi Ngôn nói: "Nhìn xem, ngày hôm qua anh mới viết tin tức mới, còn chưa đến hai mươi bốn giờ, lượng page view đã ba mươi nghìn, gấp ba những người khác!"
" Cái tin tức gì nha? ?" Tiểu Thỏ tiến đến bên cạnh Trình Chi Ngôn, cúi đầu hướng tới màn hình điện thoại di động trong tay anh nhìn qua.
Trên màn hình điện thoại di động to như vậy, viết rõ ràng một hàng tiêu đề tin tức:
Cảnh sát đột kích kiểm tra khách sạn, một phòng nam nữ tổng cộng mười một người, mà lại mướn phòng làm chuyện đó?
Cái này...
Mặt Tiểu Thỏ lập tức liền đỏ, sẽ không là cái gì tin tức thiếu nhi không nên xem đi?
Được rồi... Mặc dù hiện tại cô đã không phải thiếu nhi rồi.. . .
Nhưng là...
Cảm thấy được có chút khó chịu...
"Tiểu Thỏ Thỏ, em mặt đỏ cái gì a? ?" Ngón tay thon dài trắng nõn của Hạ Phong nhặt một tách trà trên bàn lên, đặt bên miệng chuyển động hai vòng mà lại không có uống, anh ta hướng tới Tiểu Thỏ nhíu mày nói: "Mau nhìn xem anh viết như thế nào, cho anh cái đánh giá!"
". . ."
Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của Trình Chi Ngôn, đành phải kiên trì tiếp tục nhìn xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà cô xem xong bài báo mới hiểu được thì ra cái gọi là tổng cộng nam nữ mười một người mà lại mướn phòng làm chuyện đó là chỉ trong thôn một nhà già trẻ mười một người, ở khách sạn mở phòng tắm rửa...
Ông chủ khách sạn bởi vì thấy căn phòng kia lập tức đi vào một người, sợ hãi là có người làm cái giao dịch gì đen tối, cho nên mới gọi điện thoại báo nguy...
Không biết vì sao Tiểu Thỏ xem xong bài báo vậy mà cảm thấy được một vạn (mười nghìn) con thần thú trong lòng mình lao nhanh qua.
Cô nhịn không được đưa tay tìm kiếm dưới màn hình, muốn nhìn một chút những cái bạn bè trên mạng này đều là đánh giá như thế nào, quả nhiên, tin tức phía dưới một kiểu bình luận đều là:
" Tiểu biên ngươi tới đây! Tôi bảo đảm không đánh chết ngươi!"
" Tiểu biên, viết tin tức phải thật, nghìn vạn lần không cần tiêu đề giả!"
" Tiểu biên, ngươi dám báo địa chỉ nhà ngươi sao, có tin ta dẫn người đi đánh ngươi hay không?"
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến xem xong bình luận, ngẩng đầu thấy Hạ Phong đôi mắt lấp lánh nhìn chính mình, "Như thế nào, anh viết thế nào?"
" Tin tức này sẽ không là anh bịa đi. . ." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, nhìn Hạ Phong không biết nói gì nói: "Thật sự có người làm như vậy sao??"
" Làm sao có thể là bịa, đây là thật sự a!" Hạ Phong vẻ mặt bị thương nhìn Tiểu Thỏ, đau lòng nói: "Đây chính là chính miệng một người bạn bè cảnh sát nói cho anh biết, chính là cậu ta mở a, cái khách sạn kia, thời gian phòng chỉ cần ba mươi đồng tiền một giờ, tấm ảnh bọn họ kia, tắm rửa một cái một người ít nhất cũng phải mười đồng tiền, em tính toán, mười một người phải một trăm mười, lần này xem như không phải giảm đi tám mươi đồng sao?"
" Vậy tiêu đề tin tức này cũng quá cái kia..." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn tiêu đề to lớn kia, tâm nói anh đây là tiêu đề giả a, cố ý viết ám muội như thế, gạt người tiến vào xem, trách không được lượng page view tin tức của anh gấp ba người khác a. . .
" Đây em lại không hiểu." Hạ Phong vẻ mặt đắc ý cười hì hì nói: "Một việc giống nhau, anh viết ra liền có người xem, người khác viết ra liền không người xem, đây là vấn đề tài hoa cá nhân!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro