Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Dấm chua nồng đậm 6
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
". . ." Tiểu Thỏ ánh mắt thẳng tắp nhìn Cố Nhược Nhân, môi màu hồng phấn nhếch lên.
" Bọn họ sẽ dễ dàng tin tưởng hai ngươi hai ngươi là anh em như thế, là bởi vì bọn họ bởi vì bọn họ thích Trình Chi Ngôn không sâu." Cố Nhược Nhân nhìn bộ dáng bộ dáng Tiểu Thỏ không nói lời nào, nhịn không được nhẹ cười một phen tiếp tục nói: "Từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhìn thấy thầy giáo Trình cũng đã thích anh, ba năm qua, mỗi một động tác mỗi một ánh mắt của anh đều khắc thật sâu ở trong lòng tôi, tôi sẽ vì thỉnh thoảng gặp được gặp được anh trên hành lang mà vui vẻ một buổi sáng, cũng sẽ vì anh nói một câu tạm biệt cùng tôi mà hưng phấn ngủ không yên."
Cố Nhược Nhân có chút tự giễu cười cười, nhìn Tiểu Thỏ tiếp tục nói: "Hệ thống công nhân viên chức nhà trường, ảnh chụp của anh tôi xem vô số lần, buổi sáng mỗi ngày anh trên đường đến văn phòng, chúng ta gặp vô số lần, anh hàng ngàn hàng vạn lần nghiêm túc quay mặt, lúc anh mỉm cười độ cong khóe môi tôi đều vẽ ở trong lòng."
Cô ta nói xong, đột nhiên hơi hơi cúi người, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng Tiểu Thỏ, mỉm cười, thanh âm chậm rãi nói: "Cho nên ánh mắt anh nhìn về phía cô, tôi thật sự có thể cảm giác được anh có bao nhiêu yêu cô."
". . ."
Tiểu Thỏ nhìn đôi mắt cô ta gần trong gang tấc, trong ánh mắt cô ta có hâm mộ, có ghen tị, có hy vọng xa vời, không hề cam lòng, trong khoảng thời gian ngắn, cô vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
"Cho nên." Cố Nhược Nhân đứng thẳng lên, nhìn Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn, gằn từng chữ nói: "Hai người tuyệt đối không có khả năng là anh em, nếu thật sự các ngươi có quan hệ huyết thống, vậy cũng chỉ có thể là loạn luân!"
"Cố Nhược Nhân." Lông mi Trình Chi Ngôn nhăn lên, thanh âm anh lạnh giá kêu tên cô ta một tiếng.
Cố Nhược Nhân quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt không rõ nhìn anh.
" Quan hệ giữa tôi và cô ấy không cần giải thích với cô, buổi sáng hôm nay lúc đại hội tập thể tôi nói những lời này, cô tin cũng được không tin cũng được, đều không có bất luận cái quan hệ gì cùng tôi." Đôi mắt Trình Chi Ngôn mang theo dày đặc hàn ý, thanh âm u ám hướng tới cô ta nói: "Nhưng mà cô làm chuyện này, tôi cho rằng cô nên là hướng học trò Bạch Tiểu Thỏ thành khẩn nhận lỗi."
" Xin lỗi?Tôi nhận lỗi với cô ta? Vì sao? ?"
" Lúc cô dán ra những cái ảnh chụp này trên cột thông cáo chẳng lẽ liền không có nghĩ tới hậu quả chuyện này??Cô viết hàng chữ kia, đối với một cái học sinh nữ mà nói sẽ tạo thành thương tổn lớn, chẳng lẽ cô chưa từng có nghĩ tới??" Trình Chi Ngôn lạnh lùng nhìn cô ta, thanh âm nghiêm túc nói.
"Đừng nói giỡn." Cố Nhược Nhân hướng tới Trình Chi Ngôn có chút châm chọc cười cười nói: "Như thế nào, chẳng lẽ tôi nói sai, viết sai? Cô thân là học sinh cao tam không học tập tốt không tiếp thu đề phòng, lại yêu đương cùng thầy giáo chính mình, chuyện này bản thân sai lầm, nếu chuyện là sai lầm, như thế tôi liền muốn truyền tin!! Trình Chi Ngôn, tôi vốn cho là nếu tôi yên lặng thích anh, cố gắng biến thành càng tốt, có lẽ có một ngày ánh mắt của anh sẽ dừng lại tại trên người tôi, chỉ là không nghĩ tới anh vậy mà sẽ thích một người học sinh nữ nhỏ hơn mình bảy tuổi.... Ha ha ha. ."
Cố Nhược Nhân nhìn hai người bọn họ, trái lại tự nở nụ cười một hồi, sau đó hung tợn nói: "Nếu tôi không chiếm được, tôi liền muốn hủy đi anh, Trình Chi Ngôn, tôi tuyệt đối không có khả năng xin lỗi bạn gái nhỏ anh, anh chết tâm đi! !"
". . ." Tiểu Thỏ ánh mắt thẳng tắp nhìn Cố Nhược Nhân, môi màu hồng phấn nhếch lên.
" Bọn họ sẽ dễ dàng tin tưởng hai ngươi hai ngươi là anh em như thế, là bởi vì bọn họ bởi vì bọn họ thích Trình Chi Ngôn không sâu." Cố Nhược Nhân nhìn bộ dáng bộ dáng Tiểu Thỏ không nói lời nào, nhịn không được nhẹ cười một phen tiếp tục nói: "Từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhìn thấy thầy giáo Trình cũng đã thích anh, ba năm qua, mỗi một động tác mỗi một ánh mắt của anh đều khắc thật sâu ở trong lòng tôi, tôi sẽ vì thỉnh thoảng gặp được gặp được anh trên hành lang mà vui vẻ một buổi sáng, cũng sẽ vì anh nói một câu tạm biệt cùng tôi mà hưng phấn ngủ không yên."
Cố Nhược Nhân có chút tự giễu cười cười, nhìn Tiểu Thỏ tiếp tục nói: "Hệ thống công nhân viên chức nhà trường, ảnh chụp của anh tôi xem vô số lần, buổi sáng mỗi ngày anh trên đường đến văn phòng, chúng ta gặp vô số lần, anh hàng ngàn hàng vạn lần nghiêm túc quay mặt, lúc anh mỉm cười độ cong khóe môi tôi đều vẽ ở trong lòng."
Cô ta nói xong, đột nhiên hơi hơi cúi người, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng Tiểu Thỏ, mỉm cười, thanh âm chậm rãi nói: "Cho nên ánh mắt anh nhìn về phía cô, tôi thật sự có thể cảm giác được anh có bao nhiêu yêu cô."
". . ."
Tiểu Thỏ nhìn đôi mắt cô ta gần trong gang tấc, trong ánh mắt cô ta có hâm mộ, có ghen tị, có hy vọng xa vời, không hề cam lòng, trong khoảng thời gian ngắn, cô vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
"Cho nên." Cố Nhược Nhân đứng thẳng lên, nhìn Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn, gằn từng chữ nói: "Hai người tuyệt đối không có khả năng là anh em, nếu thật sự các ngươi có quan hệ huyết thống, vậy cũng chỉ có thể là loạn luân!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cố Nhược Nhân." Lông mi Trình Chi Ngôn nhăn lên, thanh âm anh lạnh giá kêu tên cô ta một tiếng.
Cố Nhược Nhân quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt không rõ nhìn anh.
" Quan hệ giữa tôi và cô ấy không cần giải thích với cô, buổi sáng hôm nay lúc đại hội tập thể tôi nói những lời này, cô tin cũng được không tin cũng được, đều không có bất luận cái quan hệ gì cùng tôi." Đôi mắt Trình Chi Ngôn mang theo dày đặc hàn ý, thanh âm u ám hướng tới cô ta nói: "Nhưng mà cô làm chuyện này, tôi cho rằng cô nên là hướng học trò Bạch Tiểu Thỏ thành khẩn nhận lỗi."
" Xin lỗi?Tôi nhận lỗi với cô ta? Vì sao? ?"
" Lúc cô dán ra những cái ảnh chụp này trên cột thông cáo chẳng lẽ liền không có nghĩ tới hậu quả chuyện này??Cô viết hàng chữ kia, đối với một cái học sinh nữ mà nói sẽ tạo thành thương tổn lớn, chẳng lẽ cô chưa từng có nghĩ tới??" Trình Chi Ngôn lạnh lùng nhìn cô ta, thanh âm nghiêm túc nói.
"Đừng nói giỡn." Cố Nhược Nhân hướng tới Trình Chi Ngôn có chút châm chọc cười cười nói: "Như thế nào, chẳng lẽ tôi nói sai, viết sai? Cô thân là học sinh cao tam không học tập tốt không tiếp thu đề phòng, lại yêu đương cùng thầy giáo chính mình, chuyện này bản thân sai lầm, nếu chuyện là sai lầm, như thế tôi liền muốn truyền tin!! Trình Chi Ngôn, tôi vốn cho là nếu tôi yên lặng thích anh, cố gắng biến thành càng tốt, có lẽ có một ngày ánh mắt của anh sẽ dừng lại tại trên người tôi, chỉ là không nghĩ tới anh vậy mà sẽ thích một người học sinh nữ nhỏ hơn mình bảy tuổi.... Ha ha ha. ."
Cố Nhược Nhân nhìn hai người bọn họ, trái lại tự nở nụ cười một hồi, sau đó hung tợn nói: "Nếu tôi không chiếm được, tôi liền muốn hủy đi anh, Trình Chi Ngôn, tôi tuyệt đối không có khả năng xin lỗi bạn gái nhỏ anh, anh chết tâm đi! !"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro