Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Em liền đi theo anh đi 3
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Anh xem bộ dáng anh đẹp trai như vậy, vừa đứng ở ngoài nhiều ánh mắt nữ sinh đều đã dính vào trên thân anh như vậy, ngộ nhỡ người nữ sinh kia đã chạy tới đến gần anh, câu dẫn anh gì gì đó, không an toàn a, em lo lắng a..."
"..." Cố Ninh Thư vẻ mặt dở khóc dở cười nhìn Trình Thi Đồng nói: "Anh là dễ dàng bị người khác đến gần như vậy sao??"
"Anh có theo người khác đi hay không, cái này không là vấn đề, vấn đề là em nhìn thấy những cái ánh mắt nữ sinh này đều đã dính ở trên thân anh, em mất hứng a." Trình Thi Đồng không khỏi phân trần đẩy Cố Ninh Thư vào trong gian phòng, sau đó một đôi mắt nhìn anh nói: "Này với anh thấy những cái ánh mắt đàn ông này dính vào trên bikini của em là một cái ý tứ, anh có thể lý giải, đúng không??"
"Khụ khụ..." Cố Ninh Thư có chút xấu hổ ho hai tiếng.
Vào trong gian phòng, Trình Thi Đồng thuận tay đóng cửa lại, sau đó liền chạy tới trong rương hành lí phòng giữ quần áo lấy quần áo rồi.
Cố Ninh Thư nghĩ nghĩ, vẫn lại là ngồi xuống trên ghế sofa ở trong phòng kia.
Qua một lúc lâu sau, Trình Thi Đồng liền cầm áo tắm mới từ phòng giữ quần áo đi ra.
Cô đem áo tắm mới tiện tay ném ở trên chiếc giường lớn kia, sau đó cởi áo tắm vẫn quấn ở bên ngoài, đi đến trước mặt Cố Ninh Thư, xoay người nói: "Giúp em cởi dây bikini một phen."
"..."
Ánh mắt Cố Ninh Thư cụp xuống, nhìn Trình Thi Đồng đưa lưng về phía chính mình lộ ra một mảng lớn trắng tinh, trong lòng nhịn không được nháy mắt tim đập rộn lên.
" Nhanh a, còn thất thần làm gì?" Trình Thi Đồng cầm tóc buộc đuôi ngựa đẩy đến phía trước, vừa hướng tới Cố Ninh Thư thúc giục."Uh`m..." Cố Ninh Thư cúi đầu lên tiếng, sau đó vươn một cái bàn tay to thon dài trắng nõn ra, nhẹ nhàng rút dây lưng trên cổ bikini Trình Thi Đồng một phen, dây nhỏ treo ở trên cần cổ cô lập tức liền rơi xuống.
"Còn có sau lưng." Dây nhỏ ở trên cổ Trình Thi Đồng rơi xuống, vô cùng tự nhiên vòng ở ngực chính mình, hướng tới Cố Ninh Thư nói.
"Được..." Ánh mắt Cố Ninh Thư hơi hơi buông xuống, nhìn da thịt phần lưng cô bóng loáng, chần chờ một phen, vẫn lại là thật cẩn thận cởi bỏ dây lưng bikini trên lưng cô.
Cả một phiến lưng trắng tinh nhất thời không hề giữ lại hiện ra ở trước mặt anh.
Mà đầu ngón tay của anh còn lưu lại nhiệt độ trên da thịt cô.
"Cảm ơn." Trình Thi Đồng thuận tay đem áo bikini ném đến trên giường, sau đó chần chờ một phen, xoay người lại đối mặt Cố Ninh Thư.
"Em..." Cố Ninh Thư hơi run sợ một phen, mặc dù hai tay cô vòng ở trước ngực, nhưng là loáng thoáng vẫn lại là có thể thấy một chút hình dáng mượt mà, còn có độ cong đầy đặn kia.
Mặt Cố Ninh Thư lập tức liền như hỏa thiêu một phen, nháy mắt đỏ rực rồi.
Ánh mắt của anh có chút không quá tự nhiên chuyển hướng nơi khác, thanh âm lắp bắp hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đồng Đồng...Em...Em làm gì??"
"Ha ha, nhìn xem phản ứng của anh, khẩn trương như thế làm gì??" Trình Thi Đồng vẻ mặt buồn cười nhìn bộ dáng Cố Ninh Thư khẩn trương trước mắt, nhịn không được hướng tới anh bỡn cợt nói: "Mới như vậy anh liền xấu hổ a..."
"Anh xem bộ dáng anh đẹp trai như vậy, vừa đứng ở ngoài nhiều ánh mắt nữ sinh đều đã dính vào trên thân anh như vậy, ngộ nhỡ người nữ sinh kia đã chạy tới đến gần anh, câu dẫn anh gì gì đó, không an toàn a, em lo lắng a..."
"..." Cố Ninh Thư vẻ mặt dở khóc dở cười nhìn Trình Thi Đồng nói: "Anh là dễ dàng bị người khác đến gần như vậy sao??"
"Anh có theo người khác đi hay không, cái này không là vấn đề, vấn đề là em nhìn thấy những cái ánh mắt nữ sinh này đều đã dính ở trên thân anh, em mất hứng a." Trình Thi Đồng không khỏi phân trần đẩy Cố Ninh Thư vào trong gian phòng, sau đó một đôi mắt nhìn anh nói: "Này với anh thấy những cái ánh mắt đàn ông này dính vào trên bikini của em là một cái ý tứ, anh có thể lý giải, đúng không??"
"Khụ khụ..." Cố Ninh Thư có chút xấu hổ ho hai tiếng.
Vào trong gian phòng, Trình Thi Đồng thuận tay đóng cửa lại, sau đó liền chạy tới trong rương hành lí phòng giữ quần áo lấy quần áo rồi.
Cố Ninh Thư nghĩ nghĩ, vẫn lại là ngồi xuống trên ghế sofa ở trong phòng kia.
Qua một lúc lâu sau, Trình Thi Đồng liền cầm áo tắm mới từ phòng giữ quần áo đi ra.
Cô đem áo tắm mới tiện tay ném ở trên chiếc giường lớn kia, sau đó cởi áo tắm vẫn quấn ở bên ngoài, đi đến trước mặt Cố Ninh Thư, xoay người nói: "Giúp em cởi dây bikini một phen."
"..."
Ánh mắt Cố Ninh Thư cụp xuống, nhìn Trình Thi Đồng đưa lưng về phía chính mình lộ ra một mảng lớn trắng tinh, trong lòng nhịn không được nháy mắt tim đập rộn lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Nhanh a, còn thất thần làm gì?" Trình Thi Đồng cầm tóc buộc đuôi ngựa đẩy đến phía trước, vừa hướng tới Cố Ninh Thư thúc giục."Uh`m..." Cố Ninh Thư cúi đầu lên tiếng, sau đó vươn một cái bàn tay to thon dài trắng nõn ra, nhẹ nhàng rút dây lưng trên cổ bikini Trình Thi Đồng một phen, dây nhỏ treo ở trên cần cổ cô lập tức liền rơi xuống.
"Còn có sau lưng." Dây nhỏ ở trên cổ Trình Thi Đồng rơi xuống, vô cùng tự nhiên vòng ở ngực chính mình, hướng tới Cố Ninh Thư nói.
"Được..." Ánh mắt Cố Ninh Thư hơi hơi buông xuống, nhìn da thịt phần lưng cô bóng loáng, chần chờ một phen, vẫn lại là thật cẩn thận cởi bỏ dây lưng bikini trên lưng cô.
Cả một phiến lưng trắng tinh nhất thời không hề giữ lại hiện ra ở trước mặt anh.
Mà đầu ngón tay của anh còn lưu lại nhiệt độ trên da thịt cô.
"Cảm ơn." Trình Thi Đồng thuận tay đem áo bikini ném đến trên giường, sau đó chần chờ một phen, xoay người lại đối mặt Cố Ninh Thư.
"Em..." Cố Ninh Thư hơi run sợ một phen, mặc dù hai tay cô vòng ở trước ngực, nhưng là loáng thoáng vẫn lại là có thể thấy một chút hình dáng mượt mà, còn có độ cong đầy đặn kia.
Mặt Cố Ninh Thư lập tức liền như hỏa thiêu một phen, nháy mắt đỏ rực rồi.
Ánh mắt của anh có chút không quá tự nhiên chuyển hướng nơi khác, thanh âm lắp bắp hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đồng Đồng...Em...Em làm gì??"
"Ha ha, nhìn xem phản ứng của anh, khẩn trương như thế làm gì??" Trình Thi Đồng vẻ mặt buồn cười nhìn bộ dáng Cố Ninh Thư khẩn trương trước mắt, nhịn không được hướng tới anh bỡn cợt nói: "Mới như vậy anh liền xấu hổ a..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro