Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Hạ Phong thật là đẹp trai
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
"Tớ nói rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì đấy??" Tiểu Thỏ nhịn không được
duỗi tay cấu véo Chu Đậu Đậu một phen nói: "Nhìn vẻ mặt thần sắc mê mang của cậu, có phải chưa tỉnh ngủ hay không??"
"Không phải đâu..." Mặt Chu Đậu Đậu đỏ lên, cúi đầu, lại nhìn mũi chân mình không nói lời nào.
"Cậu đang suy nghĩ gì đấy, cậu ngược lại nói chuyện đi..." Tiểu Thỏ mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn cô ấy, duỗi tay đẩy cánh tay cô ấy hỏi: "Có phải cậu hơi mệt rồi không, nếu không muốn đi dạo phố, chúng ta liền đón xe trở về đi??"
"Ừ... Cũng được..." Chu Đậu Đậu suy nghĩ một chút, gật đầu với Tiểu Thỏ.
Sau khi dẫn Chu Đậu Đậu về nhà, Tiểu Thỏ lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép mới đưa cho Chu Đậu Đậu nói: "Cho cậu, thay đi."
"Ừ..." Vẻ mặt Đậu Đậu như có điều suy nghĩ, thay dép Tiểu Thỏ đưa tới.
Sau đó...
Tiểu Thỏ nhìn cô ấy, một hồi lâu sau cũng không nói gì.
"Tớ nói... Đậu Đậu, cậu mang dép ngược..." Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt hồn nhiên không tự biết của Đậu Đậu, đúng là vẫn nhịn không được nói một câu với cô ấy.
"A??" Đậu Đậu vội vàng cúi đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên, cô mang dép trái đến trên chân phải, lại mang dép chân phải đến trên chân trái.
Tiểu Thỏ híp một đôi mắt nhìn cô ấy một hồi lâu, sau đó vừa chậc chậc lắc đầu vừa nói: "Không thích hợp, hết sức không thích hợp, từ sau khi tối hôm nay cậu gặp được Hạ Phong, liền trở nên siêu cấp không thích hợp, thành thật khai báo, vừa rồi rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì đấy??"
Đậu Đậu vừa nghe được Tiểu Thỏ nhắc đến hai chữ Hạ Phong, trong nháy mắt liền ngẩng đầu lên, nhìn cô.
Sau một lúc lâu, trên mặt cô một mảnh đỏ ửng nói với Tiểu Thỏ: "Cái kia... Hạ Phong... Thật là đẹp trai a..."
"..."
Sau khi Tiểu Thỏ nghe được câu này, cả người đều ngơ ngẩn.
"Không phải đâu..." Mặt Chu Đậu Đậu đỏ lên, cúi đầu, lại nhìn mũi chân mình không nói lời nào.
"Cậu đang suy nghĩ gì đấy, cậu ngược lại nói chuyện đi..." Tiểu Thỏ mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn cô ấy, duỗi tay đẩy cánh tay cô ấy hỏi: "Có phải cậu hơi mệt rồi không, nếu không muốn đi dạo phố, chúng ta liền đón xe trở về đi??"
"Ừ... Cũng được..." Chu Đậu Đậu suy nghĩ một chút, gật đầu với Tiểu Thỏ.
Sau khi dẫn Chu Đậu Đậu về nhà, Tiểu Thỏ lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép mới đưa cho Chu Đậu Đậu nói: "Cho cậu, thay đi."
"Ừ..." Vẻ mặt Đậu Đậu như có điều suy nghĩ, thay dép Tiểu Thỏ đưa tới.
Sau đó...
Tiểu Thỏ nhìn cô ấy, một hồi lâu sau cũng không nói gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tớ nói... Đậu Đậu, cậu mang dép ngược..." Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt hồn nhiên không tự biết của Đậu Đậu, đúng là vẫn nhịn không được nói một câu với cô ấy.
"A??" Đậu Đậu vội vàng cúi đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên, cô mang dép trái đến trên chân phải, lại mang dép chân phải đến trên chân trái.
Tiểu Thỏ híp một đôi mắt nhìn cô ấy một hồi lâu, sau đó vừa chậc chậc lắc đầu vừa nói: "Không thích hợp, hết sức không thích hợp, từ sau khi tối hôm nay cậu gặp được Hạ Phong, liền trở nên siêu cấp không thích hợp, thành thật khai báo, vừa rồi rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì đấy??"
Đậu Đậu vừa nghe được Tiểu Thỏ nhắc đến hai chữ Hạ Phong, trong nháy mắt liền ngẩng đầu lên, nhìn cô.
Sau một lúc lâu, trên mặt cô một mảnh đỏ ửng nói với Tiểu Thỏ: "Cái kia... Hạ Phong... Thật là đẹp trai a..."
"..."
Sau khi Tiểu Thỏ nghe được câu này, cả người đều ngơ ngẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro