Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Hưởng thụ
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"..." Tiểu Thỏ trừng tròng mắt nhìn anh.
A... Cô đột nhiên phát hiện anh nước chanh của cô càng ngày càng chán ghét a, làm sao bây giờ...
"Nhanh tắm rửa, anh đi lấy chút đồ ăn cho em." Trình Chi Ngôn hết sức hài lòng nhìn phản ứng của cô, duỗi tay vuốt vuốt đầu cô, sau khi bỏ lại một câu nói như vậy, liền xoay người ra ngoài.
Đợi đến sau khi trên người Tiểu Thỏ chà rửa nhẹ nhàng khoan khoái, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, trùm khăn tắm ra ngoài.
Trên tủ đầu giường trong phòng, Trình Chi Ngôn đã đặt cháo trắng rau dưa vừa mới hâm nóng ở chỗ đó.
Sau khi nhìn thấy cô đi ra, anh đứng dậy, sờ sờ đầu cô nói: "Đi ăn bữa sáng đi, anh đi vào tắm một chút."
"Được." Tiểu Thỏ gật đầu, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh tủ đầu giường, lúc đang chuẩn bị bưng chén cháo lên ăn một chút, Trình Chi Ngôn đột nhiên xoay đầu lại nói với cô: "Mặc quần áo xong rồi ăn, nếu không em cứ trùm khăn tắm ngồi ở chỗ kia như vậy, sẽ lạnh."
"À..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, phẫn nộ bỏ chén cháo xuống, đi tìm quần áo mặc.
Đợi đến khi Trình Chi Ngôn tắm xong đi ra, Tiểu Thỏ đã vừa lòng thỏa mãn ăn hết chén cháo kia, còn đang cười tủm tỉm nằm ở trên giường.
"Trình Chi Ngôn, anh tắm xong rồi à, muốn tới nằm thêm một lát không??" Tiểu Thỏ duỗi tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, giọng nói nhẹ nhàng hỏi Trình Chi Ngôn.
"..." Đầu Trình Chi Ngôn trùm khăn tắm, đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, mở chăn mền ra, nằm xuống ở bên cạnh cô, sau đó cong khóe môi lên chậm rãi nói với cô: "Như thế nào, no ấm tư dâm dục?? Có nhu cầu đặc biệt gì với sao??"
Tiểu Thỏ nhịn không được liếc mắt nhìn anh nói: "Anh càng ngày càng không đứng đắn a."
"Đúng vậy..." Trình Chi Ngôn duỗi tay, ngón tay quanh quẩn ở trên tóc vừa đen vừa dài của cô, thấp giọng nói: "Vốn khi em gọi anh là anh nước chanh, anh vẫn luôn có một loại cảm giác loạn luân ở với em gái mình, hiện tại em trực tiếp gọi anh như vậy... thật ra anh vẫn là rất hưởng thụ..."
"..." Tiểu Thỏ trừng tròng mắt nhìn anh.
A... Cô đột nhiên phát hiện anh nước chanh của cô càng ngày càng chán ghét a, làm sao bây giờ...
"Nhanh tắm rửa, anh đi lấy chút đồ ăn cho em." Trình Chi Ngôn hết sức hài lòng nhìn phản ứng của cô, duỗi tay vuốt vuốt đầu cô, sau khi bỏ lại một câu nói như vậy, liền xoay người ra ngoài.
Đợi đến sau khi trên người Tiểu Thỏ chà rửa nhẹ nhàng khoan khoái, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, trùm khăn tắm ra ngoài.
Trên tủ đầu giường trong phòng, Trình Chi Ngôn đã đặt cháo trắng rau dưa vừa mới hâm nóng ở chỗ đó.
Sau khi nhìn thấy cô đi ra, anh đứng dậy, sờ sờ đầu cô nói: "Đi ăn bữa sáng đi, anh đi vào tắm một chút."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được." Tiểu Thỏ gật đầu, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh tủ đầu giường, lúc đang chuẩn bị bưng chén cháo lên ăn một chút, Trình Chi Ngôn đột nhiên xoay đầu lại nói với cô: "Mặc quần áo xong rồi ăn, nếu không em cứ trùm khăn tắm ngồi ở chỗ kia như vậy, sẽ lạnh."
"À..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, phẫn nộ bỏ chén cháo xuống, đi tìm quần áo mặc.
Đợi đến khi Trình Chi Ngôn tắm xong đi ra, Tiểu Thỏ đã vừa lòng thỏa mãn ăn hết chén cháo kia, còn đang cười tủm tỉm nằm ở trên giường.
"Trình Chi Ngôn, anh tắm xong rồi à, muốn tới nằm thêm một lát không??" Tiểu Thỏ duỗi tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, giọng nói nhẹ nhàng hỏi Trình Chi Ngôn.
"..." Đầu Trình Chi Ngôn trùm khăn tắm, đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, mở chăn mền ra, nằm xuống ở bên cạnh cô, sau đó cong khóe môi lên chậm rãi nói với cô: "Như thế nào, no ấm tư dâm dục?? Có nhu cầu đặc biệt gì với sao??"
Tiểu Thỏ nhịn không được liếc mắt nhìn anh nói: "Anh càng ngày càng không đứng đắn a."
"Đúng vậy..." Trình Chi Ngôn duỗi tay, ngón tay quanh quẩn ở trên tóc vừa đen vừa dài của cô, thấp giọng nói: "Vốn khi em gọi anh là anh nước chanh, anh vẫn luôn có một loại cảm giác loạn luân ở với em gái mình, hiện tại em trực tiếp gọi anh như vậy... thật ra anh vẫn là rất hưởng thụ..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro