Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Kết thúc buổi lễ tốt nghiệp
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
"Cậu không cần nghĩ quá nhiều, tớ chỉ là nói cho cậu biết một tiếng mà
thôi." Sau khi Cận Mặc cười với cô một chút, liền che dấu vui vẻ bên
môi, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô nói: "Tớ biết rõ cậu có bạn
trai, tình cảm các người cũng rất tốt, cho nên mấy năm nay tớ cũng chỉ
là yên lặng nhìn cậu, chưa từng nghĩ tới muốn thổ lộ với cậu, chỉ là nếu vừa rồi thầy giáo Hứa đã nói, ngày mai sau này, giữa hai chúng ta có lẽ mười năm, hai mươi năm đều chưa hẳn có thể gặp mặt... Cho nên, tớ cảm
thấy được cần phải nói cảm thụ trong lòng tớ cho cậu biết."
"..." Tiểu Thỏ nhìn anh một hồi lâu, sau đó gật gật đầu nói: "Cảm ơn cậu."
Cảm ơn cậu yên lặng thích tớ.
Cảm ơn cậu yên lặng phối hợp công việc với tớ.
Cảm ơn cậu chưa bao giờ cho tớ bất kỳ quấy nhiễu gì.
Cận Mặc suy nghĩ một chút, lại phất phất tờ giấy Tiểu Thỏ cô viết cho mình trong tay nói: "Tớ sẽ nghiêm túc suy tính đề nghị của cậu, về sau cố gắng cười nhiều một chút."
"Ừ!" Tiểu Thỏ dùng lực gật đầu với anh, bật cười.
Chụp xong ảnh tốt nghiệp, lại hai bên trao đổi tờ giấy, sau khi thầy giáo Hứa nói một tiếng "Chúc các bạn học tương lai tiền đồ như gấm hoa", cả đám liền tản đi.
Sau khi Tiểu Thỏ đi theo người ký túc xá các cô, vừa đi vừa có chút không yên lòng.
Qua nhiều năm như vậy, mặc dù dì cả của cô ngẫu nhiên cũng có lúc không đúng ngày, nhưng chưa từng có trễ vượt qua hai tuần lễ, lần này... tính ra, 19 ngày cũng đã sắp ba tuần...
Đây không bình thường a...
Tiểu Thỏ nghĩ đi nghĩ lại, lúc đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn, chuông điện thoại di động lại có thể vang lên trước, trên màn hình hiện lên, đúng lúc là điện thoại Trình Chi Ngôn gọi đến.
Quả nhiên nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Tiểu Thỏ vội vàng ấn nút nghe máy.
"Alo, Tiểu Thỏ, kết thúc buổi lễ tốt nghiệp chưa??" Trong loa truyền đến giọng nói trầm thấp dễ nghe của Trình Chi Ngôn.
"..." Tiểu Thỏ nhìn anh một hồi lâu, sau đó gật gật đầu nói: "Cảm ơn cậu."
Cảm ơn cậu yên lặng thích tớ.
Cảm ơn cậu yên lặng phối hợp công việc với tớ.
Cảm ơn cậu chưa bao giờ cho tớ bất kỳ quấy nhiễu gì.
Cận Mặc suy nghĩ một chút, lại phất phất tờ giấy Tiểu Thỏ cô viết cho mình trong tay nói: "Tớ sẽ nghiêm túc suy tính đề nghị của cậu, về sau cố gắng cười nhiều một chút."
"Ừ!" Tiểu Thỏ dùng lực gật đầu với anh, bật cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chụp xong ảnh tốt nghiệp, lại hai bên trao đổi tờ giấy, sau khi thầy giáo Hứa nói một tiếng "Chúc các bạn học tương lai tiền đồ như gấm hoa", cả đám liền tản đi.
Sau khi Tiểu Thỏ đi theo người ký túc xá các cô, vừa đi vừa có chút không yên lòng.
Qua nhiều năm như vậy, mặc dù dì cả của cô ngẫu nhiên cũng có lúc không đúng ngày, nhưng chưa từng có trễ vượt qua hai tuần lễ, lần này... tính ra, 19 ngày cũng đã sắp ba tuần...
Đây không bình thường a...
Tiểu Thỏ nghĩ đi nghĩ lại, lúc đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn, chuông điện thoại di động lại có thể vang lên trước, trên màn hình hiện lên, đúng lúc là điện thoại Trình Chi Ngôn gọi đến.
Quả nhiên nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Tiểu Thỏ vội vàng ấn nút nghe máy.
"Alo, Tiểu Thỏ, kết thúc buổi lễ tốt nghiệp chưa??" Trong loa truyền đến giọng nói trầm thấp dễ nghe của Trình Chi Ngôn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro