Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Không nói chuyện với anh
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
Trầm mặc lan tràn ở trong phòng.
Tiểu Thỏ ở trong lòng chuẩn bị rất lâu nhớ lại nên mở miệng nói chuyện cùng Trình Chi Ngôn như thế nào, nhưng mà lời của cô còn chưa nói ra khỏi miệng Trình Chi Ngôn đã nghiêng người ngồi ở trên giường cô, đưa tay túm cánh tay của cô.
???
Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, không hề phòng bị liền ngã vào trong lòng Trình Chi Ngôn.
Cái trán của cô đụng vào trong bộ ngực anh ấm áp mà rắn chắc, còn chưa kịp hô đau nút thắt áo ngủ trên người cô lại bị Trình Chi Ngôn cởi ra.
"Anh làm gì?" Tiểu Thỏ vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh.
Không thể nào?
Một buổi sáng tinh mơ chẳng lẽ anh nước chanh muốn thú tính bộc phát?
Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là hơi hơi hạ mắt, nhàn nhạt liếc cô một cái, ánh mắt xẹt qua một mảnh xanh tím ngực cô, mắt trầm một chút, liền đưa tay lấy áo ngực từ trên tủ đầu giường nghiêm túc mặc vào cho cô.
"..."
Tiểu Thỏ máy móc mặc anh cầm cánh tay mình.
Mắt thấy anh tự mình mặc áo ngực, lại cầm áo sơ mi của cô tới đây, chuẩn bị khoác lên cho cô, Tiểu Thỏ rốt cục phản ứng kịp ngạc nhiên nói: "Anh nước chanh!!"
"Anh anh anh...Anh đây là mặc quần áo giúp em sao??"
Tiểu Thỏ cảm thấy chính mình còn không có từ trong cơn chấn kinh phục hồi tinh thần lại.
Trình Chi Ngôn không có trả lời, chỉ là làm từng bước mặc quần áo cho cô xong, đứng thẳng ra ngoài.
"..."
Tiểu Thỏ lấy một loại tư thế ngổn ngang trong gió ngồi ở trên giường, trơ mắt nhìn bóng dáng người nào đó biến mất ở phía sau cửa, cho nên anh chính là vội tới mặc quần áo cho mình lại yên lặng rời khỏi sao...
Thu dọn cặp sách xong, lại ăn xong cơm sáng, Tiểu Thỏ đang do dự mình rốt cuộc là nên ngồi xe công cộng đến trường hay là nên đi xe đi học a...
Bởi vì cuối tuần là ngồi xe Trình Chi Ngôn trở về, cho nên xe điện của cô còn đứng ở trong gara trường học.
Trước mắt, anh nước chanh không để ý tới cô, cô cũng xấu hổ tiếp tục đi ngồi xe Trình Chi Ngôn.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, hiện tại là sáu giờ rưỡi, cách tiết học sớm còn có nửa giờ, thôi.... Vẫn lại là lái xe đi học...
Quyết định biện pháp cô liền đeo cặp sách vui vẻ xuống lầu.
Cửa cầu thang một bóng dáng quen thuộc chính đang đưa lưng về phía cô đứng thẳng.
Tiểu Thỏ thấy bóng dáng kia liền không tự chủ được thả chậm bước chân.
Trình Chi Ngôn??
Anh đứng ở dưới bậc thang nhà cô làm gì??
Trình Chi Ngôn nghe được tiếng bước chân quay đầu lại liếc Tiểu Thỏ một cái, đôi mắt thâm thúy liền nhìn chăm chú vào cô, dường như là đang chờ đợi cô xuống.
Tiểu Thỏ chần chờ từ từ đi xuống, đi đến bên cạnh anh, ngẩng đầu lên, chờ anh nói chuyện với mình.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là nhìn cô một cái, liền đưa tay túm cổ tay cô lập tức hướng tới ngoài cửa lớn đi tới.
Trong sân, chiếc xe BMW anh mới mua đang ngừng ở đó.
Trình Chi Ngôn lôi kéo cổ tay Tiểu Thỏ đi đến cửa ghế cạnh tay lái, sau đó kéo cửa xe phía bên khách ra, thuận tay liền nhét Tiểu Thỏ đi vào, đóng cửa lại.
Tiểu Thỏ lấy một loại tư thế kỳ quái ở trên chỗ tay lái phụ, rất không dễ dàng vùng vẫy đứng lên, ngồi xong, còn chưa thắt dây an toàn xong, Trình Chi Ngôn đã ngồi trên vị trí lái chính mình, một cước giẫm lên chân ga ra ngoài.
"Đông" một tiếng, trán Tiểu Thỏ đụng vào bộ phận trang trí ở bên trong xe...
Trầm mặc lan tràn ở trong phòng.
Tiểu Thỏ ở trong lòng chuẩn bị rất lâu nhớ lại nên mở miệng nói chuyện cùng Trình Chi Ngôn như thế nào, nhưng mà lời của cô còn chưa nói ra khỏi miệng Trình Chi Ngôn đã nghiêng người ngồi ở trên giường cô, đưa tay túm cánh tay của cô.
???
Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, không hề phòng bị liền ngã vào trong lòng Trình Chi Ngôn.
Cái trán của cô đụng vào trong bộ ngực anh ấm áp mà rắn chắc, còn chưa kịp hô đau nút thắt áo ngủ trên người cô lại bị Trình Chi Ngôn cởi ra.
"Anh làm gì?" Tiểu Thỏ vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh.
Không thể nào?
Một buổi sáng tinh mơ chẳng lẽ anh nước chanh muốn thú tính bộc phát?
Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là hơi hơi hạ mắt, nhàn nhạt liếc cô một cái, ánh mắt xẹt qua một mảnh xanh tím ngực cô, mắt trầm một chút, liền đưa tay lấy áo ngực từ trên tủ đầu giường nghiêm túc mặc vào cho cô.
"..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Thỏ máy móc mặc anh cầm cánh tay mình.
Mắt thấy anh tự mình mặc áo ngực, lại cầm áo sơ mi của cô tới đây, chuẩn bị khoác lên cho cô, Tiểu Thỏ rốt cục phản ứng kịp ngạc nhiên nói: "Anh nước chanh!!"
"Anh anh anh...Anh đây là mặc quần áo giúp em sao??"
Tiểu Thỏ cảm thấy chính mình còn không có từ trong cơn chấn kinh phục hồi tinh thần lại.
Trình Chi Ngôn không có trả lời, chỉ là làm từng bước mặc quần áo cho cô xong, đứng thẳng ra ngoài.
"..."
Tiểu Thỏ lấy một loại tư thế ngổn ngang trong gió ngồi ở trên giường, trơ mắt nhìn bóng dáng người nào đó biến mất ở phía sau cửa, cho nên anh chính là vội tới mặc quần áo cho mình lại yên lặng rời khỏi sao...
Thu dọn cặp sách xong, lại ăn xong cơm sáng, Tiểu Thỏ đang do dự mình rốt cuộc là nên ngồi xe công cộng đến trường hay là nên đi xe đi học a...
Bởi vì cuối tuần là ngồi xe Trình Chi Ngôn trở về, cho nên xe điện của cô còn đứng ở trong gara trường học.
Trước mắt, anh nước chanh không để ý tới cô, cô cũng xấu hổ tiếp tục đi ngồi xe Trình Chi Ngôn.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, hiện tại là sáu giờ rưỡi, cách tiết học sớm còn có nửa giờ, thôi.... Vẫn lại là lái xe đi học...
Quyết định biện pháp cô liền đeo cặp sách vui vẻ xuống lầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửa cầu thang một bóng dáng quen thuộc chính đang đưa lưng về phía cô đứng thẳng.
Tiểu Thỏ thấy bóng dáng kia liền không tự chủ được thả chậm bước chân.
Trình Chi Ngôn??
Anh đứng ở dưới bậc thang nhà cô làm gì??
Trình Chi Ngôn nghe được tiếng bước chân quay đầu lại liếc Tiểu Thỏ một cái, đôi mắt thâm thúy liền nhìn chăm chú vào cô, dường như là đang chờ đợi cô xuống.
Tiểu Thỏ chần chờ từ từ đi xuống, đi đến bên cạnh anh, ngẩng đầu lên, chờ anh nói chuyện với mình.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là nhìn cô một cái, liền đưa tay túm cổ tay cô lập tức hướng tới ngoài cửa lớn đi tới.
Trong sân, chiếc xe BMW anh mới mua đang ngừng ở đó.
Trình Chi Ngôn lôi kéo cổ tay Tiểu Thỏ đi đến cửa ghế cạnh tay lái, sau đó kéo cửa xe phía bên khách ra, thuận tay liền nhét Tiểu Thỏ đi vào, đóng cửa lại.
Tiểu Thỏ lấy một loại tư thế kỳ quái ở trên chỗ tay lái phụ, rất không dễ dàng vùng vẫy đứng lên, ngồi xong, còn chưa thắt dây an toàn xong, Trình Chi Ngôn đã ngồi trên vị trí lái chính mình, một cước giẫm lên chân ga ra ngoài.
"Đông" một tiếng, trán Tiểu Thỏ đụng vào bộ phận trang trí ở bên trong xe...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro