Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Không xong rồi - bị cảm 4

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Có sao? ? Tớ cảm thấy khá tốt..." Trình Chi Ngôn hít hít cái mũi, lại đánh hai cái nhảy mũi.

"Thực bị cảm a?" Hạ Phong vẻ mặt lo lắng nhìn anh, thuận tay duỗi sờ soạng trán của anh một cái, cả kinh nói: "Nóng quá! Trình Chi Ngôn, ngươi phát sốt a!"

Những lời này không cẩn thận tiếng có phần lớn, giáo viên đang dạy nhất thời ngưng giảng bài hỏi: "Làm sao vậy? Hạ Phong, em đang nói cái gì a? ?"

Toàn bộ bạn học nháy mắt quay đầu lại hướng tới vị trí Trình Chi Ngôn và Hạ Phong ngồi nhìn.

"Cô giáo! Trình Chi Ngôn giống như phát sốt, trên trán cậu ấy nóng quá!" Hạ Phong ngớ ra một chút, vội vàng hướng tới giáo viên lớn tiếng nói.

Đang giờ học cô giáo toán học, cô giáo toán học thiên vị Trình Chi Ngôn nhất, cô lập tức buông phấn viết trong tay ra, nhanh chóng đi đến trước mặt bàn học Trình Chi Ngôn, đưa tay dò xét trán của anh, vẻ mặt lo lắng nói: "Thật sự là phát sốt, Trình Chi Ngôn, em muốn về nhà nghỉ ngơi một chút hay không?"

Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy đầu mình có phần choáng quáng, anh vừa định nói chuyện lại đánh hai cái nhảy mũi.

"Em như vậy không được, mau về nhà, hoặc là đi bệnh viện, nên uống thuốc, nên truyền nước, nên nghỉ ngơi, cô trở về xin chủ nhiệm lớp em cho em nghỉ." Cô giáo toán học vừa thấy Trình Chi Ngôn ngay cả nói cũng không nói ra được nhất thời lòng nóng như lửa đốt nói: "Muốn cô gọi điện thoại mời người trong nhà em đến đón hay không?"

"Không cần. . ." Trình Chi Ngôn hấp hấp cái mũi, thanh âm có chút khàn khàn nói: "Tự em trở về là được."

Nhất thời Hạ Phong vẻ mặt hâm mộ nhìn Trình Chi Ngôn.

Đây là đãi ngộ học giỏi a!

Chỉ cần thân thể không thoải mái giáo viên không nói hai lời liền cho ngươi về nhà nghỉ ngơi, căn bản không lo lắng ngươi sẽ quên bài học....

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mắt thấy Trình Chi Ngôn thu dọn cặp sách đi tới, Hạ Phong thở dài một hơi, tiếp tục giờ học đau khổ.

Khi Tiểu Thỏ về đến nhà liếc thấy xe Trình Chi Ngôn đứng ở cửa lớn.

Cô rất nhanh liền chạy lên lầu, một đường vui vẻ hô: "Anh nước chanh, anh đã về rồi?"

Nhưng mà trong phòng im ắng, tiếng gì cũng không có, cũng không có người trả lời cô.

" Anh nước chanh?" Tiểu Thỏ tò mò đẩy cửa ra, rèm cửa sổ trong phòng cũng không kéo, áo khoác của anh trực tiếp rơi trên mặt đất, người lại nằm ở trên giường không nhúc nhích.

Tiểu Thỏ nhìn bóng dáng anh nằm ở trên giường, trong lòng nhịn không được cảm thấy kỳ quái, tại sao anh nước chanh nhà cô không học lại chạy về ngủ?"

" Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ rón ra rón rén đến bên giường, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đang trong cơn ngủ say, trên gương mặt trắng nõn như ngọc của anh có một nét đỏ ửng không quá tự nhiên, môi mỏng nhìn giống như cũng có chút khô nứt.

Cái dạng này... Sẽ không là bị ốm đi?

Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, vội vàng đưa tay sờ sờ trán Trình Chi Ngôn, trong lòng bàn tay nhất thời chạm đến một mảnh cảm giác nóng bỏng.

Phát sốt rồi ! ? ?

Tiểu Thỏ cắn môi chính mình, chần chờ một chút, vội vàng xoay người chạy vào buồng vệ sinh, túm một tấm khăn lông dúng vào nước lạnh, sau đó vắt nước, lại chạy ra.

Cô gấp xếp khăn mặt thành khối chỉnh tề, thật cẩn thận đắp trên trán Trình Chi Ngôn, sau đó lại chạy tới phòng bếp đun nước trong bình, chờ nước sôi lên.

Thời điểm cô chờ nước luôn luôn nghĩ, anh nước chanh nhà cô làm sao có thể phát sốt a? Nhất định là vì đêm qua thời tiết lạnh như vậy anh lại chỉ mặc một bộ ngắn tay mang theo cô cưỡi xe về nhà...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0