Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Luôn luôn cõng em (3)
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Tiểu Thỏ từ phía sau Trình Chi Ngôn chạy đến trước mặt anh, mở ra hai tay hướng anh vui vẻ nói: " Anh nước chanh, chúng ta là hạng nhất! Quá
tuyệt vời!"
" Uh`m." Trình Chi Ngôn vừa lau mồ hôi trên trán vừa ngẩng đầu lên hướng Tiểu Thỏ lộ ra một nụ cười.
Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn trước mắt, nụ cười của anh trong veo sáng ngời như vậy, giống như là một tia sáng xuyên thủng khói mù, thẳng tắp chiếu rọi vào tâm hồn cô.
" Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ!" Chủ nhiệm lớp gọi Tiểu Thỏ từ trong suy nghĩ trở về, cô ấy nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt nói: " Thế nào, nhìn bạn trai đến sững sờ, ngay cả phần thưởng cũng không cần nữa hả?"
" Ha ha...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ hướng chủ nhiệm lớp cười cười, nhận bút máy màu sắc rực rỡ cô ấy đưa, xoay người giống như hiến vật quý đưa cho Trình Chi Ngôn xem.
Chủ nhiệm lớp nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ hai người bọn họ, nhịn không được cười lắc lắc đầu.
-----
Buổi tối mẹ Tiểu Thỏ phải trực ca đêm, Tiểu Thỏ theo thường lệ đi nhà Trình Chi Ngôn ăn cơm chiều.
Chuyện thứ nhất sau khi cha Trình Chi Ngôn tan ca chính là mua kẹo sữa đại bạch thỏ mà Tiểu Thỏ thích nhất cho cô để nhận lỗi.
Tiểu Thỏ cười tít mắt nhận túi kẹo lớn kia, bộ dạng tiểu đại nhân hướng lão Trình nói: " Được rồi, tha thứ cho ba."
" Hô hô..." Vẻ mặt khẩn trương của lão Trình lập tức liền giãn ra.
Lúc ăn cơm, lão Trình nhắc tới với Chu Nguyệt chuyện buổi chiều Tiểu Thỏ ở nhà trẻ túm góc áo mình hướng bạn cùng lớp bọn họ hô to " Tớ có ba ba", lòng không hiểu sao có chút chua xót.
Chu Nguyệt nghe xong trong lòng cũng là một trận khổ sở.
" Tiểu Thỏ, Trình ba ba con nói, bình thường bạn cùng lớp con có phải thường xuyên bắt nạt con hay không, nếu như là bọn họ bắt nạt con, con liền nói cho Trình ba ba, ba ba báo thù cho con!" Lão Trình bưng bát cơm trong tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ.
Ở trong ấn tượng của ông, Tiểu Thỏ sở dĩ có thể nói như vậy, nhất định là vì bạn cùng lớp luôn luôn cười nhạo cô không có ba ba, bắt nạt cô.
"A.." Tiểu Thỏ vẻ mặt mơ màng ngẩng đầu lên, nhìn lão Trình kỳ quái nói: " Không ai bắt nạt con cả...."
" Vậy tại sao con nói với bạn cùng lớp là tớ có ba ba? Chẳng lẽ không phải bởi vì bình thường bọn họ bắt nạt con?" Chu Nguyệt cũng là vẻ mặt khó hiểu nhìn Tiểu Thỏ.
" A....Chuyện kia a...." Tiểu Thỏ bỗng nhiên hiểu ra nhìn hai người bọn họ cười tít mắt nói: " Bởi vì bọn họ rất phiền a, luôn luôn muốn tặng ba ba mình cho con làm ba ba, con mới không thích ba ba bọn họ a, cũng không có bộ dáng đẹp trai như ba con!"
" Ách..." Lão Trình và Chu Nguyệt hơi sững sờ, không nghĩ tới vậy mà sẽ là tình huống này.
" Tiểu nam sinh lớp các em thật đúng là chung tình a....." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Tiểu Thỏ, trong giọng nói pha lẫn một chút cảm tình không rõ nói: " Các bạn nam trong lớp thích em từ nhỏ đến bây giờ cũng hơn hai năm rồi."
" A, em cũng không rõ lắm....." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra vẻ mặt mịt mù nhìn Trình Chi Ngôn nói: " Anh nước chanh anh làm sao mà biết bọn họ bắt đầu thích em từ lớp mẫu giáo bé rồi?"
" Lúc trước đám tiểu nam sinh kia không phải là một đám ầm ĩ la hét muốn em gả cho bọn họ sao?" Trình Chi Ngôn bĩu môi, có chút không biết nói gì nói.
" Ách.... Hình như không nhớ rõ rồi...." Tiểu Thỏ gãi gãi đầu, chuyện này cô thật đúng là không làm sao nhớ rõ.
" Uh`m." Trình Chi Ngôn vừa lau mồ hôi trên trán vừa ngẩng đầu lên hướng Tiểu Thỏ lộ ra một nụ cười.
Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn trước mắt, nụ cười của anh trong veo sáng ngời như vậy, giống như là một tia sáng xuyên thủng khói mù, thẳng tắp chiếu rọi vào tâm hồn cô.
" Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ!" Chủ nhiệm lớp gọi Tiểu Thỏ từ trong suy nghĩ trở về, cô ấy nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt nói: " Thế nào, nhìn bạn trai đến sững sờ, ngay cả phần thưởng cũng không cần nữa hả?"
" Ha ha...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ hướng chủ nhiệm lớp cười cười, nhận bút máy màu sắc rực rỡ cô ấy đưa, xoay người giống như hiến vật quý đưa cho Trình Chi Ngôn xem.
Chủ nhiệm lớp nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ hai người bọn họ, nhịn không được cười lắc lắc đầu.
-----
Buổi tối mẹ Tiểu Thỏ phải trực ca đêm, Tiểu Thỏ theo thường lệ đi nhà Trình Chi Ngôn ăn cơm chiều.
Chuyện thứ nhất sau khi cha Trình Chi Ngôn tan ca chính là mua kẹo sữa đại bạch thỏ mà Tiểu Thỏ thích nhất cho cô để nhận lỗi.
Tiểu Thỏ cười tít mắt nhận túi kẹo lớn kia, bộ dạng tiểu đại nhân hướng lão Trình nói: " Được rồi, tha thứ cho ba."
" Hô hô..." Vẻ mặt khẩn trương của lão Trình lập tức liền giãn ra.
Lúc ăn cơm, lão Trình nhắc tới với Chu Nguyệt chuyện buổi chiều Tiểu Thỏ ở nhà trẻ túm góc áo mình hướng bạn cùng lớp bọn họ hô to " Tớ có ba ba", lòng không hiểu sao có chút chua xót.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Nguyệt nghe xong trong lòng cũng là một trận khổ sở.
" Tiểu Thỏ, Trình ba ba con nói, bình thường bạn cùng lớp con có phải thường xuyên bắt nạt con hay không, nếu như là bọn họ bắt nạt con, con liền nói cho Trình ba ba, ba ba báo thù cho con!" Lão Trình bưng bát cơm trong tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ.
Ở trong ấn tượng của ông, Tiểu Thỏ sở dĩ có thể nói như vậy, nhất định là vì bạn cùng lớp luôn luôn cười nhạo cô không có ba ba, bắt nạt cô.
"A.." Tiểu Thỏ vẻ mặt mơ màng ngẩng đầu lên, nhìn lão Trình kỳ quái nói: " Không ai bắt nạt con cả...."
" Vậy tại sao con nói với bạn cùng lớp là tớ có ba ba? Chẳng lẽ không phải bởi vì bình thường bọn họ bắt nạt con?" Chu Nguyệt cũng là vẻ mặt khó hiểu nhìn Tiểu Thỏ.
" A....Chuyện kia a...." Tiểu Thỏ bỗng nhiên hiểu ra nhìn hai người bọn họ cười tít mắt nói: " Bởi vì bọn họ rất phiền a, luôn luôn muốn tặng ba ba mình cho con làm ba ba, con mới không thích ba ba bọn họ a, cũng không có bộ dáng đẹp trai như ba con!"
" Ách..." Lão Trình và Chu Nguyệt hơi sững sờ, không nghĩ tới vậy mà sẽ là tình huống này.
" Tiểu nam sinh lớp các em thật đúng là chung tình a....." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Tiểu Thỏ, trong giọng nói pha lẫn một chút cảm tình không rõ nói: " Các bạn nam trong lớp thích em từ nhỏ đến bây giờ cũng hơn hai năm rồi."
" A, em cũng không rõ lắm....." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra vẻ mặt mịt mù nhìn Trình Chi Ngôn nói: " Anh nước chanh anh làm sao mà biết bọn họ bắt đầu thích em từ lớp mẫu giáo bé rồi?"
" Lúc trước đám tiểu nam sinh kia không phải là một đám ầm ĩ la hét muốn em gả cho bọn họ sao?" Trình Chi Ngôn bĩu môi, có chút không biết nói gì nói.
" Ách.... Hình như không nhớ rõ rồi...." Tiểu Thỏ gãi gãi đầu, chuyện này cô thật đúng là không làm sao nhớ rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro