Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn 11
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"Ừ." Trình Chi Ngôn cúi đầu đáp một tiếng, duỗi tay ôm cô vào trong ngực mình nói: "Thời tiết tốt, người du lịch quốc khánh liền nhiều, lát nữa trên đường cao tốc, phỏng đoán sẽ bị chận rồi."
"Không quan hệ, dù sao chúng ta cũng không vội, em mang theo IPAD, nếu trên cao tốc bị chặn, chúng ta liền cùng nhau xem xem phim ti vi, hắc hắc." Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt không có tim không có phổi nói với Trình Chi Ngôn.
"Được." Trình Chi Ngôn cúi đầu cười một tiếng.
"Ai nha, thật đói a..." Tiểu Thỏ vừa kéo cánh tay Trình Chi Ngôn đi tới cửa hàng bánh ngọt kia, vừa nhỏ giọng lầu bầu: "Lát nữa sẽ ăn gì nha, ô... em cảm thấy em ít nhất phải gọi nhiều cái bánh ngọt mới có thể không phụ lòng thể lực tiêu hao vào tối hôm qua của em??"
"Tối hôm qua em... tiêu hao thể lực??" Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày, một đôi mắt trong suốt mang theo một tia ý tứ ranh mãnh nhìn cô nói: "Em có tiêu hao thể lực gì sao??"
"..." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn anh một hồi lâu, tức giận không thôi trả lời một câu: "Nói nhảm, la cũng phải tiêu hao thể lực được không??"
Lời này cô vừa mới nói xong, liền nhìn thấy tươi cười nơi khóe miệng Trình Chi Ngôn càng ngày càng rõ ràng.
Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, lập tức đỏ bừng khuôn mặt, kéo lấy cánh tay Trình Chi Ngôn liền trực tiếp tiến vào cửa hàng bánh ngọt, hơn nữa trước khi vào cửa còn hung dữ cảnh cáo nói: "Không cho nói chuyện!!"
OK.
Trình Chi Ngôn làm một động tác hai tay đầu hàng, lại có thể thực sự không nói gì.
Ăn sáng xong, Tiểu Thỏ và Trình Chi Ngôn hai người liền xuất phát về thành phố Z.
Dòng xe chạy trên đường cao tốc bắt đầu khởi động, quả nhiên lái chưa bao lâu, liền bị chặn lại.
Tiểu Thỏ ngồi ở trên vị trí kế bên tài xế, nhìn dòng xe chạy không nhìn thấy giới hạn phía trước một cái, thở dài một hơi, sau đó lấy IPAD từ trong túi xáchra, đắc ý khoe khoang với Trình Chi Ngôn một chút nói: "Đến đây đi, chúng ta cùng nhau xem phim ti vi."
"Ừ." Trình Chi Ngôn cúi đầu đáp một tiếng, duỗi tay ôm cô vào trong ngực mình nói: "Thời tiết tốt, người du lịch quốc khánh liền nhiều, lát nữa trên đường cao tốc, phỏng đoán sẽ bị chận rồi."
"Không quan hệ, dù sao chúng ta cũng không vội, em mang theo IPAD, nếu trên cao tốc bị chặn, chúng ta liền cùng nhau xem xem phim ti vi, hắc hắc." Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt không có tim không có phổi nói với Trình Chi Ngôn.
"Được." Trình Chi Ngôn cúi đầu cười một tiếng.
"Ai nha, thật đói a..." Tiểu Thỏ vừa kéo cánh tay Trình Chi Ngôn đi tới cửa hàng bánh ngọt kia, vừa nhỏ giọng lầu bầu: "Lát nữa sẽ ăn gì nha, ô... em cảm thấy em ít nhất phải gọi nhiều cái bánh ngọt mới có thể không phụ lòng thể lực tiêu hao vào tối hôm qua của em??"
"Tối hôm qua em... tiêu hao thể lực??" Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày, một đôi mắt trong suốt mang theo một tia ý tứ ranh mãnh nhìn cô nói: "Em có tiêu hao thể lực gì sao??"
"..." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn anh một hồi lâu, tức giận không thôi trả lời một câu: "Nói nhảm, la cũng phải tiêu hao thể lực được không??"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời này cô vừa mới nói xong, liền nhìn thấy tươi cười nơi khóe miệng Trình Chi Ngôn càng ngày càng rõ ràng.
Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, lập tức đỏ bừng khuôn mặt, kéo lấy cánh tay Trình Chi Ngôn liền trực tiếp tiến vào cửa hàng bánh ngọt, hơn nữa trước khi vào cửa còn hung dữ cảnh cáo nói: "Không cho nói chuyện!!"
OK.
Trình Chi Ngôn làm một động tác hai tay đầu hàng, lại có thể thực sự không nói gì.
Ăn sáng xong, Tiểu Thỏ và Trình Chi Ngôn hai người liền xuất phát về thành phố Z.
Dòng xe chạy trên đường cao tốc bắt đầu khởi động, quả nhiên lái chưa bao lâu, liền bị chặn lại.
Tiểu Thỏ ngồi ở trên vị trí kế bên tài xế, nhìn dòng xe chạy không nhìn thấy giới hạn phía trước một cái, thở dài một hơi, sau đó lấy IPAD từ trong túi xáchra, đắc ý khoe khoang với Trình Chi Ngôn một chút nói: "Đến đây đi, chúng ta cùng nhau xem phim ti vi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro