Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Nói chuyện phiếm
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
Đây thật ra chính là không quá thích nói chuyện...
Tiểu Thỏ duỗi tay lau một phen mồ hôi trên trán, quả nhiên nói chuyện phiếm với anh rất khốn khó a.
"Có phải cậu muốn nói chuyện phiếm với tớ không??" Liền vào lúc trong đầu Tiểu Thỏ vừa mới toát ra suy nghĩ kia, Cận Mặc lại có thể mở miệng hỏi cô một câu.
"Chao ôi??" Tiểu Thỏ vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, sao anh biết cô đang suy nghĩ gì.
"Dù sao chuyến tàu điện ngầm tiếp theo còn muốn một hồi lâu nữa mới tới đây, không bằng chúng ta nói chuyện một chút đi." Cận Mặc nhìn bộ dáng khiếp sợ của Tiểu Thỏ, khóe môi khẽ ngoéo một cái, thuận miệng nói.
"Được!!" Tiểu Thỏ bỗng chốc kích động, cuối cùng có thể không cần đứng ở chỗ này ngốc chờ rồi
Sau đó, Cận Mặc liền đứng ở tại chỗ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Tiểu Thỏ.
Tiểu Thỏ vẻ mặt vui vẻ nhìn anh.
Sau khi hai người đối mặt mấy giây, Tiểu Thỏ nhịn không được mở miệng nói: "Bắt đầu tán gẫu đi..."
"Cậu nói trước đi." Cận Mặc suy nghĩ một chút, tựa hồ là không biết nên tán gẫu đề tài gì, vì vậy liền nói ra với Tiểu Thỏ.
"Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ nhịn không được duỗi tay gãi gãi đầu của mình, nói thật, nếu tùy tiện nói chút lời nói gì đó, thật ra mọi người cũng có thể nói tiếp, nhưng bây giờ hai người nói chuyện hết sức đứng đắn, chúng ta đến nói chuyện phiếm đi? Được, nói chuyện phiếm đi.
Tựa hồ sau khi loại lời nói này vừa nói ra, liền không có không khí nói chuyện phiếm rồi nha??
Cận Mặc nhìn vẻ mặt buồn rầu của Tiểu Thỏ, nhịn không được cười cười, trong giọng nói theo mang một tia xin lỗi nói: "Thẹn thùng... Tớ thực, không quá biết nói chuyện phiếm với nữ sinh."
"Ha ha ha... Không quan hệ..." Tiểu Thỏ cười có chút xấu hổ, nói thật, cô cũng thực rất không thích ứng nói chuyện phiếm với Cận Mặc, luôn cảm thấy có một loại cảm giác đối thoại có thể bị gián đoạn bất cứ lúc nào.
Đây thật ra chính là không quá thích nói chuyện...
Tiểu Thỏ duỗi tay lau một phen mồ hôi trên trán, quả nhiên nói chuyện phiếm với anh rất khốn khó a.
"Có phải cậu muốn nói chuyện phiếm với tớ không??" Liền vào lúc trong đầu Tiểu Thỏ vừa mới toát ra suy nghĩ kia, Cận Mặc lại có thể mở miệng hỏi cô một câu.
"Chao ôi??" Tiểu Thỏ vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, sao anh biết cô đang suy nghĩ gì.
"Dù sao chuyến tàu điện ngầm tiếp theo còn muốn một hồi lâu nữa mới tới đây, không bằng chúng ta nói chuyện một chút đi." Cận Mặc nhìn bộ dáng khiếp sợ của Tiểu Thỏ, khóe môi khẽ ngoéo một cái, thuận miệng nói.
"Được!!" Tiểu Thỏ bỗng chốc kích động, cuối cùng có thể không cần đứng ở chỗ này ngốc chờ rồi
Sau đó, Cận Mặc liền đứng ở tại chỗ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Tiểu Thỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Thỏ vẻ mặt vui vẻ nhìn anh.
Sau khi hai người đối mặt mấy giây, Tiểu Thỏ nhịn không được mở miệng nói: "Bắt đầu tán gẫu đi..."
"Cậu nói trước đi." Cận Mặc suy nghĩ một chút, tựa hồ là không biết nên tán gẫu đề tài gì, vì vậy liền nói ra với Tiểu Thỏ.
"Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ nhịn không được duỗi tay gãi gãi đầu của mình, nói thật, nếu tùy tiện nói chút lời nói gì đó, thật ra mọi người cũng có thể nói tiếp, nhưng bây giờ hai người nói chuyện hết sức đứng đắn, chúng ta đến nói chuyện phiếm đi? Được, nói chuyện phiếm đi.
Tựa hồ sau khi loại lời nói này vừa nói ra, liền không có không khí nói chuyện phiếm rồi nha??
Cận Mặc nhìn vẻ mặt buồn rầu của Tiểu Thỏ, nhịn không được cười cười, trong giọng nói theo mang một tia xin lỗi nói: "Thẹn thùng... Tớ thực, không quá biết nói chuyện phiếm với nữ sinh."
"Ha ha ha... Không quan hệ..." Tiểu Thỏ cười có chút xấu hổ, nói thật, cô cũng thực rất không thích ứng nói chuyện phiếm với Cận Mặc, luôn cảm thấy có một loại cảm giác đối thoại có thể bị gián đoạn bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro