Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Phiền não của anh 3

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor: Quỳnh Nguyễn

Tiểu Thỏ lòng tràn đầy vui mừng kéo rương hành lí hướng tới anh đi tới.

Thấy Tiểu Thỏ ra ngoài, Trình Chi Ngôn cười cười, sau đó tiến lên thuận tay tiếp nhận rương hành lí trong tay cô, một cánh tay kia dắt tay nhỏ mảnh khảnh của cô, liền hướng tới chỗ anh dừng xe.

"Anh nước chanh, buổi tối chúng ta ăn cái gì??" Tiểu Thỏ bị Trình Chi Ngôn nắm, vừa hướng tới phương hướng xe anh đi vừa thuận miệng hỏi.

"Em muốn ăn cái gì??" Trình Chi Ngôn kéo rương hành lí đi đến bên cạnh xe, mở cốp xe, đem hành lý của cô bỏ vào xong, vẻ mặt ôn nhu tươi cười nhìn cô hỏi.

"Ưm...Em muốn ăn MacDonald,..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng liền cho đề nghị như vậy.

"MacDonald??" Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô.

Anh nhớ rõ trước kia cô cũng không phải đặc biệt thích ăn những thứ thức ăn nhanh này a.

"Uh`m!!" Tiểu Thỏ vẻ mặt kiên định nhìn anh, sau đó đưa tay gãi gãi đầu chính mình, xấu hổ nói: "Thật đói thật đói a!! Em đặc biệt tưởng nhớ một thùng tràn đầy cánh gà chiên, chân gà chiên, sau đó ngồi xuống từng ngụm từng ngụm gặm.... Thật sự, anh nước chanh, một tháng này huấn luyện quân sự, em cảm giác chính mình đều đã gầy...."

"A...??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, cánh tay dài duỗi ra, lập tức ôm cô vào trong ngực mình, ngón tay thon dài không có ý tốt hướng tới ngực của cô dò xét nói: "Để cho anh nhìn xem.... Rốt cuộc gầy bao nhiêu..."

"Tránh ra!! Lưu - manh!!" Hai tay Tiểu Thỏ vội vàng ôm ngực chính mình, vẻ mặt cảnh giác nhìn Trình Chi Ngôn.

"Uh`m??" Khóe miệng Trình Chi Ngôn cong lên, tự tiếu phi tiếu nhìn Tiểu Thỏ nói: "Em vừa mới gọi anh cái gì???"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không có gì..." Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt trên mặt anh, khẩn trương thu miệng nói: "Ai nha, bụng em thật đói, chúng ta mau đi ăn cái gì đi."

"A..." Trình Chi Ngôn cười khẽ một tiếng, đưa tay kéo cửa xe phía bên khách ra giúp cô, nhìn cô chui vào, sau đó đóng cửa lại nói nho nhỏ một câu: "Cũng được, chờ em ăn no mới có khí lực tính sổ với em."

"..."

Tính sổ, tính cái gì??

Tiểu Thỏ trừng mắt to nhìn Trình Chi Ngôn, giữa ban ngày ban mặt, trước mắt bao người, anh vậy mà trực tiếp đưa tay đi sờ ngực cô, chẳng lẽ như vậy không phải lưu - manh trần trụi đùa giỡn sao!?

Trình Chi Ngôn hơi hơi quay đầu, đôi mắt trong suốt ý vị thâm trường liếc cô một cái, sau đó mỉm cười, lái xe rồi.

Cách trường học các cô không xa, một nhà ăn MacDonald mở ra, Trình Chi Ngôn lập tức đem xe chạy qua, tìm chỗ ngừng xe xong, liền dẫn Tiểu Thỏ đi vào.

Lúc gọi cơm, Tiểu Thỏ một hơi chọn một đống lớn, chờ cô chọn xong, lúc này mới xoay người lại hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Anh nước chanh, anh ăn cái gì??"

"Anh ăn...." Trình Chi Ngôn đang chuẩn bị trả lời, di động của anh vang lên, "Anh tùy tiện ăn một chút, em chọn giúp anh."

Trình Chi Ngôn vừa nói vừa đè xuống nút nghe.

Tiểu Thỏ chớp chớp mắt nhìn anh, nghĩ nghĩ, chọn cho anh cái burger bình thường anh thường xuyên ăn kia, lại chọn cho anh cái bánh khoai cùng Côca, về phần chân gà sao... Cô miễn cưỡng cho anh hai cái trong một thùng cô vừa chọn.

"Cái gì phương án cuối cùng, phương án cuối cùng ba ngày trước chúng ta cũng đã thảo luận qua!!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0