Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Phim hành động tình yêu 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
"Anh anh anh...Anh làm gì??" Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, hai tay khẩn trương để tại ngực Trình Chi Ngôn, lắp bắp hỏi.
"Anh tùy tiện hôn một phen, em tiếp tục xem." Trong thanh âm Trình Chi Ngôn không mang theo một tia dao động hướng tới Tiểu Thỏ nói.
Mà cánh môi mỏng tiếp tục lưu luyến tại trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của cô cùng với bốn phía cổ.
Tiểu Thỏ nhịn không được rụt rụt đầu, quay đầu lại, đôi mắt trong suốt tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình máy tính xem.
Uh`m...
Máy tính như đã đến chỗ ngày hôm sau...
Uh`m...
Cổ của cô rất ngứa a...
Ai nha...
Nam chủ giống như gặp được nguy hiểm rồi...
Ai nha...
Ngang hông cô rất ngứa a...
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn Trình Chi Ngôn vùi đầu ở trên lưng mảnh khảnh của cô, nhịn không được nhẹ nhàng hô một tiếng: "Anh nước chanh??"
"Uh`m??" Trình Chi Ngôn hơi hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm thẳng tắp nhìn cô.
"Cái kia... Chúng ta còn tiếp tục xem phim sao??" Thanh âm Tiểu Thỏ mềm dẻo giống như là chè trôi nước dinh dính, nhẹ nhàng tiến vào trong lòng anh.
"Cái phim kia trước anh đã xem qua rồi." Trình Chi Ngôn mỉm cười, mặt không đổi sắc tim không đập mạnh hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Cho nên, muốn xem mà nói, cũng là em xem."
" Nhưng mà anh...."
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn tư thế Trình Chi Ngôn nhào vào trên thân mình, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, không biết nên tiếp tục nói hết như thế nào.
"A...,anh sẽ không ngăn trở tầm mắt của em." Trình Chi Ngôn vừa nói vừa tiếp tục vùi đầu xuống.
Anh cùng cô nằm ở trên giường, Tiểu Thỏ liền ngủ ở phía trên hai cái gối như vậy, chỉ cần hơi nghiêng mặt có thể thấy trên màn hình máy tính đang chiếu phim.
Nhưng mà... Lời mặc dù nói như vậy...
"Anh nước chanh... Uh`m..."
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn Trình Chi Ngôn đang ở *********
Trên màn hình máy tính rốt cuộc đặt cái gì, cô đã thấy không rõ, liền ngay cả đối thoại nhân vật trong phim cô giống như cũng không nghe được rõ ràng rồi.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy chính mình giống như tiến vào một mảnh chân không, giác quan toàn thân cô không thể tập trung, sau đó xúc giác giống như hồng thủy, cuốn sạch toàn bộ thể xác và tinh thần thể xác và tinh thần cô.
Cái khăn tắm lớn vây quanh bên hông Trình Chi Ngôn kia không biết cái thời điểm gì cũng đã rớt xuống.
Bóng đêm còn chưa sâu, phim mới vừa mở đầu, Tiểu Thỏ đã bắt đầu thở dốc dưới thân thể của anh rồi.
Trong một buồng ánh sáng mờ nhạt chỉ để lại một mảnh kiều diễm.
Sáng ngày thứ hai, Tiểu Thỏ vẫn cứ dựa vào một tia suy nghĩ, từ trong giấc ngủ hỗn loạn tỉnh lại.
Cô quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn nằm ở bên cạnh mình, đôi mắt trong suốt giờ phút này đang nhắm chặt, lông mi dài dài đang ngủ nhẹ nhàng run rẩy, mũi của anh thẳng thắn, hô hấp đều đều y hệt bộ dáng ngủ say.
Cái này... Sắc - lang!! Lưu - manh!!
Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn, ở trong lòng một lần lại một lần thăm hỏi anh.
Sau đó động tác ở trên giường gian nan chuyển người lại, mẹ, thắt lưng của cô thật đau a....
Quả nhiên đại chiêu gần một tháng nguội lạnh này, một khi phóng xuất ra đối với cô mà nói, quả thực chính là miểu sát a...
Tiểu Thỏ nheo ánh mắt một hồi, lại nghỉ ngơi một phen, lúc này mới nhẹ chân nhẹ tay từ trên giường xuống dưới.
"Anh tùy tiện hôn một phen, em tiếp tục xem." Trong thanh âm Trình Chi Ngôn không mang theo một tia dao động hướng tới Tiểu Thỏ nói.
Mà cánh môi mỏng tiếp tục lưu luyến tại trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của cô cùng với bốn phía cổ.
Tiểu Thỏ nhịn không được rụt rụt đầu, quay đầu lại, đôi mắt trong suốt tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình máy tính xem.
Uh`m...
Máy tính như đã đến chỗ ngày hôm sau...
Uh`m...
Cổ của cô rất ngứa a...
Ai nha...
Nam chủ giống như gặp được nguy hiểm rồi...
Ai nha...
Ngang hông cô rất ngứa a...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn Trình Chi Ngôn vùi đầu ở trên lưng mảnh khảnh của cô, nhịn không được nhẹ nhàng hô một tiếng: "Anh nước chanh??"
"Uh`m??" Trình Chi Ngôn hơi hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm thẳng tắp nhìn cô.
"Cái kia... Chúng ta còn tiếp tục xem phim sao??" Thanh âm Tiểu Thỏ mềm dẻo giống như là chè trôi nước dinh dính, nhẹ nhàng tiến vào trong lòng anh.
"Cái phim kia trước anh đã xem qua rồi." Trình Chi Ngôn mỉm cười, mặt không đổi sắc tim không đập mạnh hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Cho nên, muốn xem mà nói, cũng là em xem."
" Nhưng mà anh...."
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn tư thế Trình Chi Ngôn nhào vào trên thân mình, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, không biết nên tiếp tục nói hết như thế nào.
"A...,anh sẽ không ngăn trở tầm mắt của em." Trình Chi Ngôn vừa nói vừa tiếp tục vùi đầu xuống.
Anh cùng cô nằm ở trên giường, Tiểu Thỏ liền ngủ ở phía trên hai cái gối như vậy, chỉ cần hơi nghiêng mặt có thể thấy trên màn hình máy tính đang chiếu phim.
Nhưng mà... Lời mặc dù nói như vậy...
"Anh nước chanh... Uh`m..."
Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìn Trình Chi Ngôn đang ở *********
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên màn hình máy tính rốt cuộc đặt cái gì, cô đã thấy không rõ, liền ngay cả đối thoại nhân vật trong phim cô giống như cũng không nghe được rõ ràng rồi.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy chính mình giống như tiến vào một mảnh chân không, giác quan toàn thân cô không thể tập trung, sau đó xúc giác giống như hồng thủy, cuốn sạch toàn bộ thể xác và tinh thần thể xác và tinh thần cô.
Cái khăn tắm lớn vây quanh bên hông Trình Chi Ngôn kia không biết cái thời điểm gì cũng đã rớt xuống.
Bóng đêm còn chưa sâu, phim mới vừa mở đầu, Tiểu Thỏ đã bắt đầu thở dốc dưới thân thể của anh rồi.
Trong một buồng ánh sáng mờ nhạt chỉ để lại một mảnh kiều diễm.
Sáng ngày thứ hai, Tiểu Thỏ vẫn cứ dựa vào một tia suy nghĩ, từ trong giấc ngủ hỗn loạn tỉnh lại.
Cô quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn nằm ở bên cạnh mình, đôi mắt trong suốt giờ phút này đang nhắm chặt, lông mi dài dài đang ngủ nhẹ nhàng run rẩy, mũi của anh thẳng thắn, hô hấp đều đều y hệt bộ dáng ngủ say.
Cái này... Sắc - lang!! Lưu - manh!!
Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn, ở trong lòng một lần lại một lần thăm hỏi anh.
Sau đó động tác ở trên giường gian nan chuyển người lại, mẹ, thắt lưng của cô thật đau a....
Quả nhiên đại chiêu gần một tháng nguội lạnh này, một khi phóng xuất ra đối với cô mà nói, quả thực chính là miểu sát a...
Tiểu Thỏ nheo ánh mắt một hồi, lại nghỉ ngơi một phen, lúc này mới nhẹ chân nhẹ tay từ trên giường xuống dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro