Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Quyết định kết hôn 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor Quỳnh Nguyễn.
Vừa về đến nhà, Tiểu Thỏ liền thấy một chiếc xe màu đen trong sân nhà mình.
Biển số xe nhìn rất quen mắt, Tiểu Thỏ cau mày suy nghĩ một chút, ồ, đây không phải xe của chú Từ Hướng Tư hay sao?
Trình Chi Ngôn sau đó đưa xe anh đứng ở sân nhà mình, đứng cạnh bờ tường, liếc mắt nhìn trong sân nhà Tiểu Thỏ, ký quái hỏi:"Nhà em có khách??"
"Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Anh, em về nhà trước nhìn một chút, lát nữa lại tới nhà anh tìm anh."
"Tốt." Trình Chi Ngôn đáp một tiếng, ánh mắt sau đó lại nhìn Tiểu Thỏ, sau đó mới trở về.
Tiểu Thỏ từ sân nhà Trình Chi Ngôn chạy về sân nhà mình, đứng chần chừ một chút, sau đó hướng cửa lớn đi tới.
Rút chìa khóa, mở cửa, vừa vào nhà, Tiểu Thỏ liền bị đống bong bóng cùng hoa hồng làm cho kinh ngạc.
Trong không khí trôi nổi hương hoa cùng bánh gato, trên ghế sa lông trong phòng khách, chú Từ Hướng Ti cúng mẹ cô đang ngồi sóng vai, cười híp mắt nhìn Tiểu Thỏ.
Mà hôm nay, Từ Cảnh Thần lại mặc một bộ quần áo rất đặc biệt màu đen, vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại đầy vẻ sốt sắng, nhìn Tiểu Thỏ.
Đây là..... Chuyện gì vậy.....??
Tiểu Thỏ ngây ngẩn người, một chân trong cửa, một chân vẫn bên ngoài cửa, trong nháy mắt không biết mình có nên đi vào hay không.
"Tiểu Thỏ, còn đứng ở chỗ đó làm gì, mau vào đi." Mẹ Tiểu Thỏ nở nụ cười xán lạn, hướng về Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay, âm thanh ôn nhu nói:"Nhanh, lại đây ngồi."
"Nha......" Tiểu Thỏ theo bản năng mà gật gùm đem chân còn lại ngoài cửa bước vào, rồi đóng cửa lại.
Cô đi tới bên cạnh mẹ, liếc nhìn, mỉm cười hướng Từ Hướng Tư, vô cùng lễ phép hô một tiếng:"chào chú Từ."
"Ngoan lắm, ngoan lắm!" Từ Hướng Tư cười híp mắt gật đầu đáp.
Mẹ Tiểu Thỏ ôm Tiểu Thỏ ngồi xuống, bộ mặt hưng phấn hướng về cô nói:"Bảo bối, mẹ có một tin tức tốt muốn nói cho con!"
"Ạch......" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, sau đó liếc mắt nhìn Từ Hướng Tư đang bên cạnh mẹ, phỏng đoán nói:"Có phải hai người muốn kết hôn??"
Mẹ Tiểu Thỏ ngẩn ra, quay đầu liếc nhìn Từ Hướng Tư, sau đó cười nói:" Chuyện kết hôn, cụ thể vẫn chưa có xác định, có điều Chú Từ hướng về mẹ cầu hôn là sự thật, nhưng mẹ...... Vẫn là muốn trưng cầu hỏi ý kiến của con một chút."
Âm thanh mẹ Tiểu Thỏ dừng lại một chút, sau đó có chút sốt sắng nhìn Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi:" Tiểu Thỏ, con đồng ý cho mẹ tái hôn không?"
Tiểu Thỏ ngẩng đầu, liếc nhìn mẹ mình cùng chú Từ, hơi sốt sắng một chút, liếc mắt nhìn Từ Cảnh Thần, trong đôi mắt cậu ta cũng đầy vẻ căng thẳng.
Tiểu Thỏ không nhịn được, bất chợt cảm giác đau lòng.
Mẹ của cô nhiều năm như vậy, một người nhọc nhằn khổ sợ vì gia đình này, ngày đêm tăng ca, mặc dù không thực hiện đầy đủ chức trách của một người mẹ nên có, thế nhưng mẹ đã bảo vệ cô nhiều năm như vậy, không buồn, không ngừng lớn lên, không để cho cô phải chịu một chút khổ cực, cũng là một mình mẹ, nhiều đêm khuya một mình, mỗi ngày không ngừng xóa đi nỗi nhớ nhung, đem cay đắng, nước mắt xóa đi, chỉ đem lại nụ cười cho cô.
Lúc trước khi cô còn nhỏ, bởi vì trong lòng buồn phiền, không muốn mẹ tái hôn, mẹ của cô liền không nhắc lại chuyện này.
Chờ cô lớn hơn, cô hiểu chuyện, những năm kia mẹ cô đã trải qua những khó khăn như thế nào.
Nhưng mà cuộc sống, đều phải tiếp diễn.
Vừa về đến nhà, Tiểu Thỏ liền thấy một chiếc xe màu đen trong sân nhà mình.
Biển số xe nhìn rất quen mắt, Tiểu Thỏ cau mày suy nghĩ một chút, ồ, đây không phải xe của chú Từ Hướng Tư hay sao?
Trình Chi Ngôn sau đó đưa xe anh đứng ở sân nhà mình, đứng cạnh bờ tường, liếc mắt nhìn trong sân nhà Tiểu Thỏ, ký quái hỏi:"Nhà em có khách??"
"Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Anh, em về nhà trước nhìn một chút, lát nữa lại tới nhà anh tìm anh."
"Tốt." Trình Chi Ngôn đáp một tiếng, ánh mắt sau đó lại nhìn Tiểu Thỏ, sau đó mới trở về.
Tiểu Thỏ từ sân nhà Trình Chi Ngôn chạy về sân nhà mình, đứng chần chừ một chút, sau đó hướng cửa lớn đi tới.
Rút chìa khóa, mở cửa, vừa vào nhà, Tiểu Thỏ liền bị đống bong bóng cùng hoa hồng làm cho kinh ngạc.
Trong không khí trôi nổi hương hoa cùng bánh gato, trên ghế sa lông trong phòng khách, chú Từ Hướng Ti cúng mẹ cô đang ngồi sóng vai, cười híp mắt nhìn Tiểu Thỏ.
Mà hôm nay, Từ Cảnh Thần lại mặc một bộ quần áo rất đặc biệt màu đen, vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại đầy vẻ sốt sắng, nhìn Tiểu Thỏ.
Đây là..... Chuyện gì vậy.....??
Tiểu Thỏ ngây ngẩn người, một chân trong cửa, một chân vẫn bên ngoài cửa, trong nháy mắt không biết mình có nên đi vào hay không.
"Tiểu Thỏ, còn đứng ở chỗ đó làm gì, mau vào đi." Mẹ Tiểu Thỏ nở nụ cười xán lạn, hướng về Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay, âm thanh ôn nhu nói:"Nhanh, lại đây ngồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nha......" Tiểu Thỏ theo bản năng mà gật gùm đem chân còn lại ngoài cửa bước vào, rồi đóng cửa lại.
Cô đi tới bên cạnh mẹ, liếc nhìn, mỉm cười hướng Từ Hướng Tư, vô cùng lễ phép hô một tiếng:"chào chú Từ."
"Ngoan lắm, ngoan lắm!" Từ Hướng Tư cười híp mắt gật đầu đáp.
Mẹ Tiểu Thỏ ôm Tiểu Thỏ ngồi xuống, bộ mặt hưng phấn hướng về cô nói:"Bảo bối, mẹ có một tin tức tốt muốn nói cho con!"
"Ạch......" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, sau đó liếc mắt nhìn Từ Hướng Tư đang bên cạnh mẹ, phỏng đoán nói:"Có phải hai người muốn kết hôn??"
Mẹ Tiểu Thỏ ngẩn ra, quay đầu liếc nhìn Từ Hướng Tư, sau đó cười nói:" Chuyện kết hôn, cụ thể vẫn chưa có xác định, có điều Chú Từ hướng về mẹ cầu hôn là sự thật, nhưng mẹ...... Vẫn là muốn trưng cầu hỏi ý kiến của con một chút."
Âm thanh mẹ Tiểu Thỏ dừng lại một chút, sau đó có chút sốt sắng nhìn Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi:" Tiểu Thỏ, con đồng ý cho mẹ tái hôn không?"
Tiểu Thỏ ngẩng đầu, liếc nhìn mẹ mình cùng chú Từ, hơi sốt sắng một chút, liếc mắt nhìn Từ Cảnh Thần, trong đôi mắt cậu ta cũng đầy vẻ căng thẳng.
Tiểu Thỏ không nhịn được, bất chợt cảm giác đau lòng.
Mẹ của cô nhiều năm như vậy, một người nhọc nhằn khổ sợ vì gia đình này, ngày đêm tăng ca, mặc dù không thực hiện đầy đủ chức trách của một người mẹ nên có, thế nhưng mẹ đã bảo vệ cô nhiều năm như vậy, không buồn, không ngừng lớn lên, không để cho cô phải chịu một chút khổ cực, cũng là một mình mẹ, nhiều đêm khuya một mình, mỗi ngày không ngừng xóa đi nỗi nhớ nhung, đem cay đắng, nước mắt xóa đi, chỉ đem lại nụ cười cho cô.
Lúc trước khi cô còn nhỏ, bởi vì trong lòng buồn phiền, không muốn mẹ tái hôn, mẹ của cô liền không nhắc lại chuyện này.
Chờ cô lớn hơn, cô hiểu chuyện, những năm kia mẹ cô đã trải qua những khó khăn như thế nào.
Nhưng mà cuộc sống, đều phải tiếp diễn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro