Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Quyết định kết hôn 4

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor Quỳnh Nguyễn.

"Cha cha cha...... Cha đừng nói lung tung!" Từ Cảnh Thần vội vội vàng vàng tiến lên che miệng Từ Hướng Tư lại, vẻ mặt giấu đầu lòi đuôi nói:"Ai nói con thích chị, con làm sao có thể thích chị!?"

"Nha......" Từ Hướng Tư đem bàn tay của Từ Cảnh Thần trên miệng xuống, một mặt cười xấu xa nói:" Cũng không biết là ai nhất định phải hoàn thành việc bố trí màu hồng cho phòng của mình, còn mua một đống lớn búp bê thỏ về."

"Không cho nói, không cho nói!" Từ Cảnh Thần hướng về cha mình quát.

Chuyện như vậy, làm sao có thể nói ngay trước mặt Tiểu Thỏ chứ!

Sau đó cậu ta nhất định sẽ bị cười nhạo!

"A?" sau khi Tiểu Thỏ nghe xong Từ Hướng Tư, hơi ngẩn ra, sau đó nhìn Từ Cảnh Thần bằng ánh mắt đầy nghi hoặc nói:"Tại sao cậu lại đem phòng biến thành màu hồng vậy?"

Từ Cảnh Thần trợn mắt đầy vẻ hung dữ nhìn cô một chút, sau đó quay đầu đi, không nói lời nào.

Từ Hướng Tư vẫn nở nụ cười xán lạn hướng về Tiểu Thỏ nói:"Thật ra chú cũng không biết tại sao, còn tưởng rằng đứa trẻ này đột nhiên bị nữ tính, cho đến hôm này chú đến nhà cháu tham quan, nhìn qua phòng của cháu chú mới biết......."

Tiếng nói dừng lại một chút, đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía Từ Cảnh Thần, tiếp tục cười lớn rồi nói:"Hóa ra là chính vì gian phòng của Tiểu Thỏ, Cảnh Thần chẳng qua là đem gian phòng của mình bố trí giống như gian phòng của cháu."

"Bố trí thành giống gian phòng của cháu?" Tiểu Thỏ ngẩn người ra, quay đầu nhìn lại Từ Cảnh Thần, vẫn đầy nghi hoặc hỏi:" Tại sao vậy?"

"......." Gương mặt Từ Cảnh Thần đỏ lên, nhìn cô, không biết nói gì.

"Có thể là trước đó có một lần nó bị sốt ở nhà cháu." Từ Hướng Tư đưa tay sờ sờ đầu con trai mình, cười híp mắt nói:"Từ sau lần đó, nó liền bắt đầu bố trí gian phòng, có lẽ là cảm thấy phòng của cháu khá là ấm áp, có thể cho nó cảm giác của gia đình."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lần cậu ta sốt a???

Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, chuyện tình của hai, ba năm trước đó?

Sau đó cô cũng không làm sao gặp lại Từ Cảnh Thần, ngày hôm nay giống như là lần thứ nhất trong năm nay cô gặp cậu ta.

Tiểu Thờ vừa suy nghĩ vừa hướng về nhìn Từ Cảnh Thần.

Cậu ta hiện tại đã học lớp sáu.

Chỉ là xem ra thật giống như thời điểm năm lớp ba không có gì khác biệt......

Tiểu Thỏ trong lòng đầy nghi hoặc mà suy nghĩ, cô nhớ tới chính mình khi học năm lớp sáu đã cao một mét sáu, nhưng mà nhìn Từ Cảnh Thần trước mắt thật chưa tới một mét sáu nha??

Cô quay đầu nhìn chú Từ đang ngồi bên cạnh.

Chú Từ vóc dáng cũng rất cao nha, dựa theo quy tắc mà nói, thì Từ Cảnh Thần cũng không thể thấp như thế nha......

Từ Cảnh Thần cảm thấy ánh mắt Tiểu Thỏ đang dán chặt lên người mình, quét qua quét lại nhiều lần, rốt cuộc không nhịn được đành mở miệng hỏi:"Chị đang nhìn gì chứ???"

"Tôi đang nhìn cậu...... Vóc dáng thật không cao thêm chút nào nha......" Tiểu Thỏ đưa tay gãi gãi đầu của mình, ánh mắt đầy khó hiểu nói:" Cảm thấy cậu không có cao hơn tôi khi học lớp sáu."

"Chị......" Từ Cảnh Thần nguyên bản mặt đang ửng hồng, nghe xong liền trực tiếp đỏ bừng bừng lên rồi.

"Tiểu Thỏ." Mẹ Tiểu Thỏ gấp gáp kêu một tiếng, kiên nhẫn hướng về cô nói:" Thời kỳ trưởng thành của con gái đến sớm hơn con trai hai năm, vì thế vóc dáng con lúc đó mới cao lên, bình thường con trai lớn lên không bắt đầu từ đó, mà phải chờ lên trung học phổ thông, vóc dáng mới bắt đầu phát triển."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0