Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Tắm rửa giúp em 7

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor: Quỳnh Nguyễn

Sau đó một bàn tay lớn ấm áp liền đã che trên lồng ngực cô.

". . ."

Đây là. . . Cái tình huống gì! ? ?

Tiểu Thỏ quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt phẫn nộ hướng tới anh dò hỏi.

"Sợ em cảm lạnh." Trình Chi Ngôn vô cùng bình tĩnh ném ra bốn chữ tới cô.

" Vậy anh che là được, vì sao anh còn sờ tới sờ lui! ?" Một bàn tay nhỏ của Tiểu Thỏ vội vàng đè cái tay anh không an phận kia lại, tiếp tục hỏi.

"A.... . . Xác nhận một chút xem chỗ khác có bị cảm lạnh hay không." Trình Chi Ngôn mặt không đổi sắc tim không đập mạnh trả lời.

". . ."

Vô sỉ! !

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bỉ ổi!!

Hạ lưu! !

Tiểu Thỏ ở trong lòng mắng tất cả từ có thể nghĩ đến một lần, lại một chữ đều không dám nói ra.

"Lau xong." Trình Chi Ngôn cầm khăn lông ướt trong tay, sau khi lau bụng Tiểu Thỏ một vòng, cầm khăn mặt ném vào bồn rửa tay.

"Chỗ khác tự em lau! Thật sự! !" Tiểu Thỏ vội vàng xoay người lại, vẻ mặt căng thẳng nhìn anh sợ sợ thuận tiện một cái lại định tự mình lau mông cho cô.

"A.... . ." Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, cười như không cười nhìn cô, trong thanh âm mang theo một chút trêu chọc nói: "Em biết không, em càng thẹn thùng anh lại càng nhịn không được muốn trêu chọc em..."

"Em..." Tiểu Thỏ lập tức đã bị những lời này của anh ngăn chặn.

Người này đây là! !

Cô càng là thẹn thùng anh lại càng muốn trêu chọc mình??

Vậy nếu như cô không cản trở một chút có phải anh hay không liền không có hứng thú với mình hả ? ?

Tiểu Thỏ nghiêng đầu cau mày, cẩn thận suy nghĩ một phen, đột nhiên phát hiện hình như thật sự là như vậy a! !

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô nhớ rõ lúc nhỏ, vẫn đều là cô chủ động, lúc ấy Trình Chi Ngôn hình như rất sợ bộ dáng mình.

Sao cô càng lớn lên càng trở nên bị động dâng lên a? ?

"Suy nghĩ cái gì a? ?" Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng cô nghiêm túc suy nghĩ, nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng nâng chiếc cằm thon của cô lên, nhẹ nhàng in môi mình lên cánh môi hồng nhuận của cô, lẩm bẩm nói: "Nhìn bộ dáng nghiêm túc như vậy... Làm cho người ta càng muốn khi dễ em..."

"Em..." Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt đẹp trai của Trình Chi Ngôn đã gần trong gang tấc.

Lông mi dài dài hơi hơi cong lên, chớp chớp giống như cây quạt nhỏ, đôi mắt đen tuyền thâm thúy mang theo một chút ý cười nhợt nhạt nhìn chính mình, chóp mũi thẳng thắn chạm trên gương mặt cô, lưỡi trắng mịn thừa dịp cô mở miệng nói chuyện trực tiếp thăm dò vào trong miệng cô.

"Ưm. . . Nước chanh. . ." Tiểu Thỏ hô ra miệng cứ như vậy bị anh chặn ở trong miệng.

Bàn tay anh đặt ở vòng eo nhỏ mảnh của cô hơi chút dùng lực, liền kéo cô hướng tới trong lòng mình gần lại một chút, cứ như vậy, phần trên cơ thể cô trần trụi dán trong ngực của anh, hai luồng mềm mại trước ngực cô cũng đang để ở trong ngực nóng bỏng của anh.

Đôi mắt Trình Chi Ngôn tối sầm, ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng vuốt nhẹ trên làn da trắng mịn trên eo cô, từng đợt điện lưu nhỏ bé liền ở trong nháy mắt đó lan khắp toàn thân Tiểu Thỏ.

Uh`m... Giống như đã có thời gian gần một tháng không có nhấm nháp qua mùi chuyên thuộc về riêng cô??

Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ, không khỏi phân trần làm sâu thêm cái hôn này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0