Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Tiến công cùng phản công 3
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn vội vàng đè tay cô lại, đôi mắt sâu thẳm thẳng tắp trừng cô nói: "Em khống chế một chút."
"Không cần." Tiểu Thỏ vô cùng kiên quyết hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Mục tiêu hôm nay của em, đơn giản lại thô bạo chính là muốn thượng--anh!"
". . ."
Trình Chi Ngôn nghe xong những lời này, nháy mắt đầu đầy hắc tuyến.
Hàng này...
Lần sau tuyệt đối tuyệt đối không thể lại cho cô uống rượu.
"Ngoan, đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn sáng sớm đi học, còn có một tháng liền muốn thi vào trường đại học, chẳng lẽ em đã quên sao? ?"
Thanh âm Trình Chi Ngôn ôn nhu hướng tới Tiểu Thỏ trầm thấp chậm rãi nói.
"Thi vào trường đại học??"
Tiểu Thỏ nghe hai chữ, rốt cục có một chút phản ứng.
Cô ngồi ở trên người Trình Chi Ngôn, nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, sau đó cười hì hì lắc đầu nói: "Em biết nha, thi vào trường đại học, em đã ôn tập hết sức, tuyệt đối sẽ thi được Nam Đại, anh yên tâm đi."
". . ."
Trình Chi Ngôn. . . Không nói gì. . .
" Được, hãy bớt nói lời vô ích, xuân tiêu ngắn hạn, đến đây đi tiểu bảo bối!!" Tiểu Thỏ lấy một loại ngữ khí đùa giỡn con gái nhà lành hướng tới Trình Chi Ngôn nói những lời này, liền lại cúi đầu lập tức hôn lên cánh môi anh.
"Em..."
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy hai mắt chính mình đen thui, hận không thể trực tiếp ngất đi.
Nhưng mà...
Hiện thực tàn khốc thời thời khắc khắc nhắc nhở anh, giờ phút này anh, tuyệt đối tuyệt đối không thể té xỉu. . .
Hai bàn tay to trắng nõn thon dài của Trình Chi Ngôn cầm cánh tay Tiểu Thỏ, ngầm dùng lực muốn kéo cô xuống.
Nhưng mà Tiểu Thỏ uống rượu, liền giống như nhân vật chính, cả người liền như cục kẹo dính anh, dù cho anh kéo như thế nào cô ghé vào ngang hông của anh, mưa gió một chút cũng không có dấu vết dao động.
Lưỡi cô mềm mại lượn vòng ở trong miệng anh, hôn môi, tựa như anh đã từng hôn môi cô, một chút một chút xâm chiếm lãnh địa của anh.
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy thân thể của chính mình càng ngày càng nóng, cái loại cảm giác này thật giống như đi ở trên đường cái hơn bốn mươi độ, mặt đất đều bị mặt trời chiếu đến chói lọi, lại ngay cả một chút gió nhẹ đều không có.
Không chỉ không có gió, còn có người khiêng một cái bếp lò lớn đặt ở trên người anh, đổ dầu châm lửa. . .
Môi Tiểu Thỏ hôn cằm, cổ, còn hôn đến trên xương quai xanh của anh.
Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô hồi lâu, rốt cục lúc sắp cháy, xoay người một cái, nháy mắt đẩy cô đến chỗ trên gối đầu.
"! !"
Tiểu Thỏ trong lòng cả kinh, trừng lớn mắt thẳng tắp nhìn anh.
Thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp chậm rãi nói: "Đừng hôn anh.... Thật sự trêu chọc anh nóng nảy, anh cũng không phải là hòa thượng ngồi hoài không loạn."
"Uh`m. . ." Tiểu Thỏ gật gật đầu, bày tỏ chính mình nghe hiểu, sau đó lại chớp chớp ánh mắt hướng tới Trình Chi Ngôn thập phần khiêu khích nói: "Anh vốn là không phải hòa thượng a, làm gì muốn ngồi hoài không loạn? ?Anh mau loạn thôi, loạn thôi.... Tới thôi. . . Tới thôi. . ."
". . ."
Trình Chi Ngôn nắm chặt quả đấm chống đỡ bên tai cô, nếu không bởi vì biết cô đã uống rượu, anh thật muốn một quyền tiếp xuống, đem người này đánh tỉnh táo lại.
"Anh muốn đi ngủ rồi."
Sau một lúc lâu, Trình Chi Ngôn rốt cục bình phục buồn bực trong lòng mình, anh trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ, đứng thẳng lên liền chuẩn bị xoay người xuống.
" Đừng a. . ." Hai chân Tiểu Thỏ nháy mắt vòng eo của anh, mắt xinh đẹp như nói.
Trình Chi Ngôn vội vàng đè tay cô lại, đôi mắt sâu thẳm thẳng tắp trừng cô nói: "Em khống chế một chút."
"Không cần." Tiểu Thỏ vô cùng kiên quyết hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Mục tiêu hôm nay của em, đơn giản lại thô bạo chính là muốn thượng--anh!"
". . ."
Trình Chi Ngôn nghe xong những lời này, nháy mắt đầu đầy hắc tuyến.
Hàng này...
Lần sau tuyệt đối tuyệt đối không thể lại cho cô uống rượu.
"Ngoan, đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn sáng sớm đi học, còn có một tháng liền muốn thi vào trường đại học, chẳng lẽ em đã quên sao? ?"
Thanh âm Trình Chi Ngôn ôn nhu hướng tới Tiểu Thỏ trầm thấp chậm rãi nói.
"Thi vào trường đại học??"
Tiểu Thỏ nghe hai chữ, rốt cục có một chút phản ứng.
Cô ngồi ở trên người Trình Chi Ngôn, nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, sau đó cười hì hì lắc đầu nói: "Em biết nha, thi vào trường đại học, em đã ôn tập hết sức, tuyệt đối sẽ thi được Nam Đại, anh yên tâm đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
". . ."
Trình Chi Ngôn. . . Không nói gì. . .
" Được, hãy bớt nói lời vô ích, xuân tiêu ngắn hạn, đến đây đi tiểu bảo bối!!" Tiểu Thỏ lấy một loại ngữ khí đùa giỡn con gái nhà lành hướng tới Trình Chi Ngôn nói những lời này, liền lại cúi đầu lập tức hôn lên cánh môi anh.
"Em..."
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy hai mắt chính mình đen thui, hận không thể trực tiếp ngất đi.
Nhưng mà...
Hiện thực tàn khốc thời thời khắc khắc nhắc nhở anh, giờ phút này anh, tuyệt đối tuyệt đối không thể té xỉu. . .
Hai bàn tay to trắng nõn thon dài của Trình Chi Ngôn cầm cánh tay Tiểu Thỏ, ngầm dùng lực muốn kéo cô xuống.
Nhưng mà Tiểu Thỏ uống rượu, liền giống như nhân vật chính, cả người liền như cục kẹo dính anh, dù cho anh kéo như thế nào cô ghé vào ngang hông của anh, mưa gió một chút cũng không có dấu vết dao động.
Lưỡi cô mềm mại lượn vòng ở trong miệng anh, hôn môi, tựa như anh đã từng hôn môi cô, một chút một chút xâm chiếm lãnh địa của anh.
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy thân thể của chính mình càng ngày càng nóng, cái loại cảm giác này thật giống như đi ở trên đường cái hơn bốn mươi độ, mặt đất đều bị mặt trời chiếu đến chói lọi, lại ngay cả một chút gió nhẹ đều không có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không chỉ không có gió, còn có người khiêng một cái bếp lò lớn đặt ở trên người anh, đổ dầu châm lửa. . .
Môi Tiểu Thỏ hôn cằm, cổ, còn hôn đến trên xương quai xanh của anh.
Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô hồi lâu, rốt cục lúc sắp cháy, xoay người một cái, nháy mắt đẩy cô đến chỗ trên gối đầu.
"! !"
Tiểu Thỏ trong lòng cả kinh, trừng lớn mắt thẳng tắp nhìn anh.
Thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp chậm rãi nói: "Đừng hôn anh.... Thật sự trêu chọc anh nóng nảy, anh cũng không phải là hòa thượng ngồi hoài không loạn."
"Uh`m. . ." Tiểu Thỏ gật gật đầu, bày tỏ chính mình nghe hiểu, sau đó lại chớp chớp ánh mắt hướng tới Trình Chi Ngôn thập phần khiêu khích nói: "Anh vốn là không phải hòa thượng a, làm gì muốn ngồi hoài không loạn? ?Anh mau loạn thôi, loạn thôi.... Tới thôi. . . Tới thôi. . ."
". . ."
Trình Chi Ngôn nắm chặt quả đấm chống đỡ bên tai cô, nếu không bởi vì biết cô đã uống rượu, anh thật muốn một quyền tiếp xuống, đem người này đánh tỉnh táo lại.
"Anh muốn đi ngủ rồi."
Sau một lúc lâu, Trình Chi Ngôn rốt cục bình phục buồn bực trong lòng mình, anh trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ, đứng thẳng lên liền chuẩn bị xoay người xuống.
" Đừng a. . ." Hai chân Tiểu Thỏ nháy mắt vòng eo của anh, mắt xinh đẹp như nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro