Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Tiểu Thỏ say rượu
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Không biết là gì cũng đừng chọn bậy a, mùi rượu này rất nặng." Trình Thi Đồng lắc lắc đầu, nhìn Tiểu Thỏ nói.
". . ." Tiểu Thỏ bị vị kia cay đến nước mắt đều đã chảy ra, vì thế vội vàng đưa tay bưng chén rừng dừa bãi biển bên cạnh lên, ừng ực ừng ực, một hơi uống vào.
Hô. . .
Mùi thơm ngát vị trái dừa nhàn nhạt, rốt cục giảm bớt vị kỳ quái kia.
Chẳng qua chén Huyết Tinh Mã Lệ kia, Tiểu Thỏ hoàn toàn không uống miếng thứ hai rồi.
"Coi như quên đi, chén này của cậu cho tớ đi, tớ đổi với cậu." Trình Thi Đồng nhìn trong ánh mắt Tiểu Thỏ ghét bỏ Huyết Tinh Mã Lệ, đưa tay thay đổi cocktail trước mặt mình một phen.
"Đồng Đồng, quả nhiên cũng là cậu tốt nhất với tớ!!" Tiểu Thỏ nước mắt lưng tròng nhìn cô.
Người phục vụ rất nhanh đi tới cầm ly rượu rỗng trên bàn đi rồi.
Tiểu Thỏ các cô lại hàn huyên một hồi, lúc đồ ăn bưng lên, Trình Chi Ngôn rốt cục vội vàng chạy đến.
Anh mới vừa đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thỏ liền quay đầu lại, đôi mắt vui rạo rực nhìn anh nói: "Anh nước chanh, anh tới a! !"
"Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, động tác tao nhã đi vào bên trong phòng, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thỏ, sau đó sửa sang đồ ăn trước mặt mình một phen.
" Chú nhỏ, chú uống gì? ?" Trình Thi Đồng thấy Trình Chi Ngôn vào, vội vàng cầm menu đưa cho Trình Chi Ngôn, để cho chính anh chọn lựa.
"Chú tùy tiện, cho tôi một ly nước chanh đi." Trình Chi Ngôn mở menu ra, nhàn nhạt chăm chú nhìn, thuận miệng hướng tới người phục vụ bên cạnh nói.
" Được xin chờ." Người phục vụ gật gật đầu, lấy menu đi, xoay người đi ra ngoài.
" Các ngươi uống là...."
Trình Chi Ngôn chọn xong rồi, vừa chuyển đầu mới phát hiện trước mặt ba người bọn họ thực ra là bày mấy chén cocktail.
Anh nhíu nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm giọng nói: "Sao uống rượu rồi hả ? ?"
"Ai nha, sinh nhậtnha, đương nhiên muốn chúc mừng một phen, hơn nữa mười tám tuổi không phải đại biểu trưởng thành có thể uống rượu sao? ?" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ánh mắt sáng ngời hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Không có việc gì không có việc gì, chỉ là cocktail mà thôi, số độ không cao."
". . ."
Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua cocktail trước mặt cô, quả thật là đồ uống pha chế rượu, ngẫm lại hôm nay sinh nhật cô, uống một ly như vậy cũng không có quan hệ gì, vì thế liền không tiếp tục nói cô.
"Đúng rồi, Tiểu Thỏ, đưa quà sinh nhật cho cậu!" Trình Thi Đồng như là đột nhiên nhớ tới cái gì, vỗ đầu, từ trong cặp sách cầm một cái hộp quà tặng đóng gói đẹp đẽ ra, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Cầm đi."
"Cảm ơn! !" Tiểu Thỏ cười tít mắt tiếp nhận quà tặng, đang chuẩn bị đưa tay mở ra lại bị Trình Thi Đồng đè lại.
Tiểu Thỏ trong mắt nghi hoặc nhìn cô.
"Lúc này đừng phá gỡ, chờ cậu về nhà lại mở." Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn cô nói.
"A.... . . Được rồi. . ." Tiểu Thỏ gật gật đầu, cất quà tặng Trình Thi Đồng đưa cho chính mình vào trong cặp sách, mặc dù trong lòng tràn đầy tò mò, vẫn lại là nhịn xuống.
"Tớ cũng có quà tặng tặng cho cậu." Mắt thấy Tiểu Thỏ cầm quà tặng Trình Thi Đồng cất xong, Cố Ninh Thư cũng cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói.
Anh từ trong cặp sách cầm một cái quà tặng bộ dáng đóng gói như là sách vở, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Tớ đưa chính là hai quyển sách, bất quá bởi vì không biết cậu thích xem loại sách nào, cho nên là Đồng Đồng chọn giúp tớ.
"Không biết là gì cũng đừng chọn bậy a, mùi rượu này rất nặng." Trình Thi Đồng lắc lắc đầu, nhìn Tiểu Thỏ nói.
". . ." Tiểu Thỏ bị vị kia cay đến nước mắt đều đã chảy ra, vì thế vội vàng đưa tay bưng chén rừng dừa bãi biển bên cạnh lên, ừng ực ừng ực, một hơi uống vào.
Hô. . .
Mùi thơm ngát vị trái dừa nhàn nhạt, rốt cục giảm bớt vị kỳ quái kia.
Chẳng qua chén Huyết Tinh Mã Lệ kia, Tiểu Thỏ hoàn toàn không uống miếng thứ hai rồi.
"Coi như quên đi, chén này của cậu cho tớ đi, tớ đổi với cậu." Trình Thi Đồng nhìn trong ánh mắt Tiểu Thỏ ghét bỏ Huyết Tinh Mã Lệ, đưa tay thay đổi cocktail trước mặt mình một phen.
"Đồng Đồng, quả nhiên cũng là cậu tốt nhất với tớ!!" Tiểu Thỏ nước mắt lưng tròng nhìn cô.
Người phục vụ rất nhanh đi tới cầm ly rượu rỗng trên bàn đi rồi.
Tiểu Thỏ các cô lại hàn huyên một hồi, lúc đồ ăn bưng lên, Trình Chi Ngôn rốt cục vội vàng chạy đến.
Anh mới vừa đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thỏ liền quay đầu lại, đôi mắt vui rạo rực nhìn anh nói: "Anh nước chanh, anh tới a! !"
"Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, động tác tao nhã đi vào bên trong phòng, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thỏ, sau đó sửa sang đồ ăn trước mặt mình một phen.
" Chú nhỏ, chú uống gì? ?" Trình Thi Đồng thấy Trình Chi Ngôn vào, vội vàng cầm menu đưa cho Trình Chi Ngôn, để cho chính anh chọn lựa.
"Chú tùy tiện, cho tôi một ly nước chanh đi." Trình Chi Ngôn mở menu ra, nhàn nhạt chăm chú nhìn, thuận miệng hướng tới người phục vụ bên cạnh nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Được xin chờ." Người phục vụ gật gật đầu, lấy menu đi, xoay người đi ra ngoài.
" Các ngươi uống là...."
Trình Chi Ngôn chọn xong rồi, vừa chuyển đầu mới phát hiện trước mặt ba người bọn họ thực ra là bày mấy chén cocktail.
Anh nhíu nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm giọng nói: "Sao uống rượu rồi hả ? ?"
"Ai nha, sinh nhậtnha, đương nhiên muốn chúc mừng một phen, hơn nữa mười tám tuổi không phải đại biểu trưởng thành có thể uống rượu sao? ?" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ánh mắt sáng ngời hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Không có việc gì không có việc gì, chỉ là cocktail mà thôi, số độ không cao."
". . ."
Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua cocktail trước mặt cô, quả thật là đồ uống pha chế rượu, ngẫm lại hôm nay sinh nhật cô, uống một ly như vậy cũng không có quan hệ gì, vì thế liền không tiếp tục nói cô.
"Đúng rồi, Tiểu Thỏ, đưa quà sinh nhật cho cậu!" Trình Thi Đồng như là đột nhiên nhớ tới cái gì, vỗ đầu, từ trong cặp sách cầm một cái hộp quà tặng đóng gói đẹp đẽ ra, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Cầm đi."
"Cảm ơn! !" Tiểu Thỏ cười tít mắt tiếp nhận quà tặng, đang chuẩn bị đưa tay mở ra lại bị Trình Thi Đồng đè lại.
Tiểu Thỏ trong mắt nghi hoặc nhìn cô.
"Lúc này đừng phá gỡ, chờ cậu về nhà lại mở." Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn cô nói.
"A.... . . Được rồi. . ." Tiểu Thỏ gật gật đầu, cất quà tặng Trình Thi Đồng đưa cho chính mình vào trong cặp sách, mặc dù trong lòng tràn đầy tò mò, vẫn lại là nhịn xuống.
"Tớ cũng có quà tặng tặng cho cậu." Mắt thấy Tiểu Thỏ cầm quà tặng Trình Thi Đồng cất xong, Cố Ninh Thư cũng cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói.
Anh từ trong cặp sách cầm một cái quà tặng bộ dáng đóng gói như là sách vở, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Tớ đưa chính là hai quyển sách, bất quá bởi vì không biết cậu thích xem loại sách nào, cho nên là Đồng Đồng chọn giúp tớ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro