Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Tình ngay lý giang
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"Ai da..." Tiểu Thỏ vừa không có chú ý, cả người liền bổ nhào về phía trước, thiếu chút nữa sẽ phải ném đến trên mặt đất.
"Cẩn thận!!" Từ Cảnh Thần vội vàng duỗi tay ngăn cô lại.
Nhưng mà xu thế cô bổ nhào về phía trước quá mức nghiêm trọng, cho dù Từ Cảnh Thần duỗi tay muốn ngăn cũng không có ngăn cản được.
Vì vậy... Hai người cùng nhau té xuống đất.
Cũng may khăn tắm nơi ngực Tiểu Thỏ bị cô gắt gao dùng tay kéo lấy, mới bảo đảm chính mình không có trần truồng.
Tay Từ Cảnh Thần có chút ít chật vật bị Tiểu Thỏ áp chế dưới thân thể, cả người anh quỳ sau lưng Tiểu Thỏ tay kia chống đỡ trên mặt đất, vậy mới bảo đảm chính mình không có cũng nằm ở trên người Tiểu Thỏ.
"Ai da, cậu nhanh lên một chút đi..." Tiểu Thỏ mơ hồ cảm giác khăn tắm sau lưng mình có chút dãn ra, cô không dám tùy tiện nhúc nhích, sợ mình lộn xộn một cái, khăn tắm trên người liền trực tiếp rớt xuống. "Em đè nặng tay anh, sao anh đứng lên được..." Từ Cảnh Thần có chút buồn bực nhìn cô, nhưng dù sao người cũng xê dịch thân thể một chút, để anh rút tay ra.
"Không được, tôi vừa động sẽ trần truồng..." Tiểu Thỏ đỏ mặt, nhỏ giọng nói.
"Em đè nặng anh, anh đứng không nổi!!" Từ Cảnh Thần cảm giác mình sắp ngất đi.
Đúng lúc đó, cửa ban công gian phòng Tiểu Thỏ "ầm" một tiếng bị đẩy ra, Trình Chi Ngôn mới vừa đi vào trong gian phòng thấy tình hình này, cả người đều sững sờ một chút, sau đó nhíu lông mày bước nhanh đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, cánh tay dài chụp tới, liền liền kéo cô và cả khăn tắm vào trong ngực mình nói: "Chuyện gì xảy ra??"
"Ai da... đầu gối em rất đau..." Tiểu Thỏ duỗi tay vuốt vuốt đầu gối của mình, cả khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại nhìn Từ Cảnh Thần nói: "Người này đi đường dẫm lên khăn tắm của em, khiến em trượt chân té, sau đó cậu ta muốn duỗi tay đỡ em, lại không đỡ được, hai tụi em liền ngã..."
Tiểu Thỏ đè ở trên tay Từ Cảnh Thần mới vừa được Trình Chi Ngôn kéo lên, Từ Cảnh Thần liền vội vàng đứng lên, trên khuôn mặt trẻ trung mang theo một tia thẹn thùng nhìn Tiểu Thỏ nói: "Ai bảo em đến khăn tắm của mình cũng không giữ chặt..."
"Ai biết cậu đang ở trong phòng tôi..."
"Ai da..." Tiểu Thỏ vừa không có chú ý, cả người liền bổ nhào về phía trước, thiếu chút nữa sẽ phải ném đến trên mặt đất.
"Cẩn thận!!" Từ Cảnh Thần vội vàng duỗi tay ngăn cô lại.
Nhưng mà xu thế cô bổ nhào về phía trước quá mức nghiêm trọng, cho dù Từ Cảnh Thần duỗi tay muốn ngăn cũng không có ngăn cản được.
Vì vậy... Hai người cùng nhau té xuống đất.
Cũng may khăn tắm nơi ngực Tiểu Thỏ bị cô gắt gao dùng tay kéo lấy, mới bảo đảm chính mình không có trần truồng.
Tay Từ Cảnh Thần có chút ít chật vật bị Tiểu Thỏ áp chế dưới thân thể, cả người anh quỳ sau lưng Tiểu Thỏ tay kia chống đỡ trên mặt đất, vậy mới bảo đảm chính mình không có cũng nằm ở trên người Tiểu Thỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ai da, cậu nhanh lên một chút đi..." Tiểu Thỏ mơ hồ cảm giác khăn tắm sau lưng mình có chút dãn ra, cô không dám tùy tiện nhúc nhích, sợ mình lộn xộn một cái, khăn tắm trên người liền trực tiếp rớt xuống. "Em đè nặng tay anh, sao anh đứng lên được..." Từ Cảnh Thần có chút buồn bực nhìn cô, nhưng dù sao người cũng xê dịch thân thể một chút, để anh rút tay ra.
"Không được, tôi vừa động sẽ trần truồng..." Tiểu Thỏ đỏ mặt, nhỏ giọng nói.
"Em đè nặng anh, anh đứng không nổi!!" Từ Cảnh Thần cảm giác mình sắp ngất đi.
Đúng lúc đó, cửa ban công gian phòng Tiểu Thỏ "ầm" một tiếng bị đẩy ra, Trình Chi Ngôn mới vừa đi vào trong gian phòng thấy tình hình này, cả người đều sững sờ một chút, sau đó nhíu lông mày bước nhanh đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, cánh tay dài chụp tới, liền liền kéo cô và cả khăn tắm vào trong ngực mình nói: "Chuyện gì xảy ra??"
"Ai da... đầu gối em rất đau..." Tiểu Thỏ duỗi tay vuốt vuốt đầu gối của mình, cả khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại nhìn Từ Cảnh Thần nói: "Người này đi đường dẫm lên khăn tắm của em, khiến em trượt chân té, sau đó cậu ta muốn duỗi tay đỡ em, lại không đỡ được, hai tụi em liền ngã..."
Tiểu Thỏ đè ở trên tay Từ Cảnh Thần mới vừa được Trình Chi Ngôn kéo lên, Từ Cảnh Thần liền vội vàng đứng lên, trên khuôn mặt trẻ trung mang theo một tia thẹn thùng nhìn Tiểu Thỏ nói: "Ai bảo em đến khăn tắm của mình cũng không giữ chặt..."
"Ai biết cậu đang ở trong phòng tôi..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro