Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Tôi xin lĩnh tấm lòng
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
"Được, em ở Gia Lăng quốc tế." Tiểu Thỏ liền vội vàng gật đầu.
"Chỗ đó?? Anh đại khái khoảng hai mươi phút liền tới." Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, sao Lâm Sở Sở hẹn Tiểu Thỏ đi chỗ đó??
"Ừ, em chờ anh." Tiểu Thỏ đáp một tiếng.
Cúp điện thoại, Tiểu Thỏ vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy Lâm Sở Sở đang vẻ mặt như có điều suy nghĩ nhìn mình.
"Cô làm gì??" Tiểu Thỏ bị cô ta nhìn đến có chút không được tự nhiên, liền nhịn không được mở miệng hỏi.
"Không có gì, bạn trai cô đến đón cô sao?" Lâm Sở Sở cười tủm tỉm hỏi Tiểu Thỏ.
"Ừ."
"Ai nha, cô cứ như vậy không thích ở chung một chỗ với tôi sao?" Lâm Sở Sở vẻ mặt bi thương nhìn Tiểu Thỏ nói: "Tôi hiếm khi sẽ thích một cô gái như vậy."
"Đừng... Tôi... Tôi thích là Trình Chi Ngôn nhà chúng tôi." Tiểu Thỏ vội vàng duỗi tay ngăn cô ta nói tiếp nói: "Trên thế giới này cô gái tốt có ngàn ngàn vạn vạn, cô luôn có thể chọn được một người cô thích, lại thích cô."
"Được rồi." Lâm Sở Sở nhún nhún vai nói: "Dưa hái xanh không ngọt, chuyện này có thể nhìn ra từ tôi và Hạ Phong."
"Đúng rồi, Hạ Phong..." Tiểu Thỏ vừa nghĩ tới anh, liền nhịn không được chần chờ một chút, tiếp tục hỏi Lâm Sở Sở: "Tôi... Có thể nói lý do cô không thích anh ấy cho anh ấy biết không, để cho anh ấy chết tâm??"
"Chuyện này tùy cô." Lâm Sở Sở vẻ mặt không sao cả cười nói: "Tôi là vì đích xác không thích anh ta, mới lười phải giải thích với anh ta, Tiểu Thỏ Thỏ, nếu không phải là bởi vì thích cô, tôi cũng sẽ không nói cho cô biết nhiều như thế."
"Ha ha ha... Cảm ơn, tôi xin lĩnh tấm lòng."
"Tiểu Thỏ Thỏ, chờ khi nào cô và Trình Chi Ngôn chia tay, liền ở cùng tôi đi, như thế nào??" Một tay Lâm Sở Sở chống cái cằm của mình, nghiêng đầu nhìn cô tiếp tục nói: "Tôi nhất định sẽ đối với cô thật tốt, tuyệt đối không hề đối tệ với cô như Trình Chi Ngôn đâu!!"
"Tôi cái đó... Chuyện này cũng không nhọc phiền cô lo lắng..." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, không còn gì để nói nói với Lâm Sở Sở: "Chẳng may tôi và Trình Chi Ngôn không có chia tay, cô cũng không thể chờ tôi cả đời a..."
"Chỗ đó?? Anh đại khái khoảng hai mươi phút liền tới." Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, sao Lâm Sở Sở hẹn Tiểu Thỏ đi chỗ đó??
"Ừ, em chờ anh." Tiểu Thỏ đáp một tiếng.
Cúp điện thoại, Tiểu Thỏ vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy Lâm Sở Sở đang vẻ mặt như có điều suy nghĩ nhìn mình.
"Cô làm gì??" Tiểu Thỏ bị cô ta nhìn đến có chút không được tự nhiên, liền nhịn không được mở miệng hỏi.
"Không có gì, bạn trai cô đến đón cô sao?" Lâm Sở Sở cười tủm tỉm hỏi Tiểu Thỏ.
"Ừ."
"Ai nha, cô cứ như vậy không thích ở chung một chỗ với tôi sao?" Lâm Sở Sở vẻ mặt bi thương nhìn Tiểu Thỏ nói: "Tôi hiếm khi sẽ thích một cô gái như vậy."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đừng... Tôi... Tôi thích là Trình Chi Ngôn nhà chúng tôi." Tiểu Thỏ vội vàng duỗi tay ngăn cô ta nói tiếp nói: "Trên thế giới này cô gái tốt có ngàn ngàn vạn vạn, cô luôn có thể chọn được một người cô thích, lại thích cô."
"Được rồi." Lâm Sở Sở nhún nhún vai nói: "Dưa hái xanh không ngọt, chuyện này có thể nhìn ra từ tôi và Hạ Phong."
"Đúng rồi, Hạ Phong..." Tiểu Thỏ vừa nghĩ tới anh, liền nhịn không được chần chờ một chút, tiếp tục hỏi Lâm Sở Sở: "Tôi... Có thể nói lý do cô không thích anh ấy cho anh ấy biết không, để cho anh ấy chết tâm??"
"Chuyện này tùy cô." Lâm Sở Sở vẻ mặt không sao cả cười nói: "Tôi là vì đích xác không thích anh ta, mới lười phải giải thích với anh ta, Tiểu Thỏ Thỏ, nếu không phải là bởi vì thích cô, tôi cũng sẽ không nói cho cô biết nhiều như thế."
"Ha ha ha... Cảm ơn, tôi xin lĩnh tấm lòng."
"Tiểu Thỏ Thỏ, chờ khi nào cô và Trình Chi Ngôn chia tay, liền ở cùng tôi đi, như thế nào??" Một tay Lâm Sở Sở chống cái cằm của mình, nghiêng đầu nhìn cô tiếp tục nói: "Tôi nhất định sẽ đối với cô thật tốt, tuyệt đối không hề đối tệ với cô như Trình Chi Ngôn đâu!!"
"Tôi cái đó... Chuyện này cũng không nhọc phiền cô lo lắng..." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, không còn gì để nói nói với Lâm Sở Sở: "Chẳng may tôi và Trình Chi Ngôn không có chia tay, cô cũng không thể chờ tôi cả đời a..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro