Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Xét hỏi không nói gì

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

" Vừa rồi tôi liền theo như cậu nói, Tiểu Thỏ không có ở trong nhà chúng tôi, cậu không tin, hỏi cậu là ai cậu cũng không nói, liên tiếp hướng trong nhà người khác xông vào, sao không có lễ phép như vậy?"

"Ha ha ha... Cái kia, tất cả mọi người bớt tranh cãi a!"

Thời khắc mấu chốt, Tiểu Thỏ vội vàng pha trò nói: "Cái kia, Từ Cảnh Thần, cậu tìm tôi có việc gì thế?"

"Vô nghĩa, nếu không thì cô nghĩ rằng tôi nhớ cô sao?" Từ Cảnh Thần tức giận hướng tới Tiểu Thỏ trợn trừng mắt, sau đó từ sân nhà Trình Chi Ngôn đi ra, một đường đi đến cửa nhà Tiểu Thỏ nói: "Đi vào nói."

"A... A......" Tiểu Thỏ bị khí thế cậu ta chấn trụ, vội vàng liên tục gật đầu, nghiêng người để cho cậu đi vào.

Sau khi Từ Cảnh Thần vào nhà Tiểu Thỏ, lập tức hướng tới sô pha trong phòng khách đi tới, sau đó liền giống như tại nhà mình trực tiếp ngồi xuống.

Tiểu Thỏ đi theo sau lưng cậu ta đi đến, tiện tay cầm lấy ấm trà trên bàn trà rót một chén nước cho cậu, đưa tới trước mặt cậu ta nói: "Uống đi."

"..." Từ Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn cô một cái, đưa tay tiếp nhận cốc nước, một hơi liền uống hết toàn bộ.

"Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?" Tiểu Thỏ ngồi xuống trên sofa đối diện cậu ta, trong mắt nghi hoặc nhìn cậu.

Từ Cảnh Thần cầm chén trà trong tay đặt đến trên bàn, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ hỏi: "Có phải cô quên hết hai cái kế hoạch chúng ta hay không?"

"A?" Tiểu Thỏ ngẩn ra, sau đó có chút xấu hổ cười cười nói: "Không có a, làm sao có thể a, đêm qua tôi còn muốn điện thoại cho cậu, nhưng mà... Cái kia... Thời gian quá muộn, tôi liền không có gọi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cắt!" Từ Cảnh Thần vẻ mặt không tin nhìn cô, thanh âm rầu rĩ nói: "Đều sắp hai tuần lễ cô mới nhớ tới, có phải cô căn bản là không sao cả với chuyện này hay không?"

"Ách... Ha ha..." Tiểu Thỏ tiếp tục cười khan vài tiếng, không nói.

"Được rồi, đúng lúc gần đây là nghỉ Quốc Khánh, tìm thời gian hẹn ba tôi với mẹ cô cùng ra ngoài, chúng ta cũng phá hoại." Từ Cảnh Thần thấy Tiểu Thỏ không nói lời nào, cũng không nhiều lời lập tức lấy ra một cuốn vở từ trong cặp sách đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Phía trên tôi đã ghi tất cả khuyết điểm của ba tôi, cô cũng cẩn thận suy nghĩ một chút, ghi tất cả khuyết điểm mẹ cô ra, đến lúc đó lúc hai người bọn họ hẹ hò chúng ta liền vạch trần từng người bọn họ."

"A?" Tiểu Thỏ tiếp nhận vở trong tay cậu ta, cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó giật giật khóe miệng nói: "Cái này... Như vậy không tốt lắm đâu?"

"Không như vậy làm sao bây giờ?" Từ Cảnh Thần liếc cô một cái nói: "Dù sao tôi kiên quyết phản đối ba tôi với mẹ cô kết hôn! Tôi cũng kiên quyết không muốn cô làm chị gái tôi."

"Đừng nói giỡn,tôi không có em trai như cậu." Tiểu Thỏ ở trong lòng nhỏ giọng nói thầm.

Vừa ngạo mạn, vừa không lễ phép, lòng dạ hẹp hòi còn cố chấp..

Ai, bạn nhỏ, sau này cậu phỏng chừng rất khó tìm bạn gái.

"Cô nói cái gì?" Từ Cảnh Thần không nghe rõ nội dung Tiểu Thỏ nói thầm, liền lại hỏi một lần.

"A..., tôi nói không thành vấn đề, vậy chúng ta khi nào thì hẹn bọn họ a?" Tiểu Thỏ vội vàng cười tít mắt nhìn Từ Cảnh Thần hỏi.

" Lựa ngày không bằng trùng ngày, liền hôm nay đi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0