Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Xứng đôi
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
Cô quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, lại phát hiện anh tựa hồ là vẻ mặt trầm tư nhìn Hạ Phong.
Xem đi, tú ân ái này, đến anh nước chanh của cô cũng không nhìn được.
Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, tiếp tục cầm lấy chiếc đũa kẹp kẹp kẹp.
"Tiểu Thỏ, năm nay lên đại học rồi đi??" Dương Giai Di ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, đột nhiên giọng nói ôn nhuận hỏi Tiểu Thỏ.
"Ừ, đúng vậy." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nhìn sang Dương Giai Di, rất lâu không gặp, anh tựa hồ lớn lên càng xinh đẹp hơn trước đây...
Mặc dù biết rõ từ xinh đẹp này dùng ở trên người nam sinh không phải là rất hòa hợp, nhưng cô nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể nghĩ đến từ này để hình dung anh.
Nếu không phải là anh một đầu tóc ngắn mặc áo sơ mi nam sĩ, chỉ thấy mặt thôi, quả thực chính là xinh đẹp đến kỳ cục.
Đặc biệt là lúc anh ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn.
Ừm... Nói như thế nào đây, hai người nhìn đến lại có thể đặc biệt đặc biệt xứng đôi.
Một đôi mắt long lanh của Tiểu Thỏ càng không ngừng quét tới quét lui ở trên mặt hai người Dương Giai Di và Trình Chi Ngôn, ánh mắt cũng càng bỉ ổi lên.
Dương Giai Di bị cô nhìn thấy có chút thẹn thùng, vì vậy nhẹ ho hai tiếng nói sang chuyện khác: "Anh thấy em thật giống như chưa ăn gì, có phải không thích những món này không??"
"A?? Không có nha, cua xào cà ri kia em rất thích ăn." Tiểu Thỏ giương mắt nhìn dĩa cua xào cà ri đã chuyển tới trước mặt Dương Giai Di, lúc đang chuẩn bị duỗi đũa đi kẹp, Dương Giai Di đã gắp lên một khối, cách Trình Chi Ngôn, thả tới trong chén của cô.
"Cảm ơn." Tiểu Thỏ cười sáng lạn một tiếng với Dương Giai Di, cúi đầu bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến.
Vì vậy, người nào đó đang ra sức ăn cua, hoàn toàn không có chú ý tới trong nháy mắt vừa rồi, ánh mắt Trình Chi Ngôn lạnh bao nhiêu.
Sau khi ăn trong chốc lát, Tiểu Thỏ cảm giác mình rất muốn đi toilet, vì vậy đứng dậy liền muốn đi ra ngoài, dự định lúc ra ngoài hỏi nhân viên phục vụ nhà vệ sinh trong này ở đâu.
Cô quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, lại phát hiện anh tựa hồ là vẻ mặt trầm tư nhìn Hạ Phong.
Xem đi, tú ân ái này, đến anh nước chanh của cô cũng không nhìn được.
Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, tiếp tục cầm lấy chiếc đũa kẹp kẹp kẹp.
"Tiểu Thỏ, năm nay lên đại học rồi đi??" Dương Giai Di ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, đột nhiên giọng nói ôn nhuận hỏi Tiểu Thỏ.
"Ừ, đúng vậy." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nhìn sang Dương Giai Di, rất lâu không gặp, anh tựa hồ lớn lên càng xinh đẹp hơn trước đây...
Mặc dù biết rõ từ xinh đẹp này dùng ở trên người nam sinh không phải là rất hòa hợp, nhưng cô nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể nghĩ đến từ này để hình dung anh.
Nếu không phải là anh một đầu tóc ngắn mặc áo sơ mi nam sĩ, chỉ thấy mặt thôi, quả thực chính là xinh đẹp đến kỳ cục.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đặc biệt là lúc anh ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn.
Ừm... Nói như thế nào đây, hai người nhìn đến lại có thể đặc biệt đặc biệt xứng đôi.
Một đôi mắt long lanh của Tiểu Thỏ càng không ngừng quét tới quét lui ở trên mặt hai người Dương Giai Di và Trình Chi Ngôn, ánh mắt cũng càng bỉ ổi lên.
Dương Giai Di bị cô nhìn thấy có chút thẹn thùng, vì vậy nhẹ ho hai tiếng nói sang chuyện khác: "Anh thấy em thật giống như chưa ăn gì, có phải không thích những món này không??"
"A?? Không có nha, cua xào cà ri kia em rất thích ăn." Tiểu Thỏ giương mắt nhìn dĩa cua xào cà ri đã chuyển tới trước mặt Dương Giai Di, lúc đang chuẩn bị duỗi đũa đi kẹp, Dương Giai Di đã gắp lên một khối, cách Trình Chi Ngôn, thả tới trong chén của cô.
"Cảm ơn." Tiểu Thỏ cười sáng lạn một tiếng với Dương Giai Di, cúi đầu bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến.
Vì vậy, người nào đó đang ra sức ăn cua, hoàn toàn không có chú ý tới trong nháy mắt vừa rồi, ánh mắt Trình Chi Ngôn lạnh bao nhiêu.
Sau khi ăn trong chốc lát, Tiểu Thỏ cảm giác mình rất muốn đi toilet, vì vậy đứng dậy liền muốn đi ra ngoài, dự định lúc ra ngoài hỏi nhân viên phục vụ nhà vệ sinh trong này ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro