Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Chương 21

2024-11-27 09:14:52

Nói đến đây, An Điềm khựng lại, nhớ đến trước đó khi trò chuyện với Hứa đại sư, nghe nói bắt được lệ quỷ hoặc tà vật làm ác có thể đổi lấy tiền thưởng. Một con quỷ hai vạn tệ. Nghĩ đến đây, cô thản nhiên bổ sung:

"Đi cùng ta đến đồn cảnh sát để chịu thẩm vấn."

Vừa nói, An Điềm vừa nhẹ nhàng vỗ lên đầu thiếu niên đang ngồi ngơ ngác kia.

Chàng trai trẻ anh tuấn bị vỗ một cái liền như bị đánh thức, trong ánh mắt hiện lên chút mơ màng, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo trở lại. Khi nhìn thấy người trước mặt, ánh mắt hắn đầy cảnh giác.

An Điềm, hắn không quen biết.

Nhưng người đàn ông tóc đen cao lớn đang đứng cạnh cô – người đang bị thiếu niên gọi là "ca" – sao hắn lại không biết cho được?

"Ca!" Phó Giản không ngờ Phó Thiên Trạch cũng ở trên chiếc xe buýt này, lập tức lớn tiếng gọi: "Đi mau!"

Hắn vốn bị người phụ nữ mặc váy đen kia bất ngờ bắt lấy sau lưng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bạn bè mình xuống xe, trong khi bản thân bị lôi ra khỏi thân xác và bất lực bị giữ lại trên chiếc xe này.

Sau một hồi vùng vẫy trên xe, hắn phát hiện bà ta không có ý định kéo hắn xuống khỏi xe. Mỗi lần xe dừng và hắn chuẩn bị lao xuống, cửa xe lại đóng sập nhanh chóng, cứ như thể bị một sức mạnh vô hình ngăn cản.

Bởi vì người phụ nữ váy đen kia vẫn chưa rời khỏi xe, nên hắn cũng không thể đi. Ngay cả khi trong cơn mê man, hắn vẫn cố gắng giãy giụa đấu tranh, nhưng cuối cùng cả hai vẫn mắc kẹt lại trên chiếc xe buýt này.

Nghĩ đến việc người phụ nữ kia chỉ cần một tay là có thể kéo linh hồn ra khỏi cơ thể, gương mặt điển trai của Phó Giản méo mó đầy giận dữ.

Hắn lập tức giãy giụa mạnh hơn, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay đen thui đang ghì chặt lấy mình.

Người phụ nữ váy đen vẫn không nhúc nhích, đôi tay gắt gao giữ chặt chàng trai bên cạnh. Đột nhiên, bà ta ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt đầy máu me, thịt da nham nhở, dữ tợn, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của An Điềm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đôi mắt đỏ rực như máu và hàm răng trắng nhởn của người phụ nữ váy đen hiện ra rõ ràng khi bà ta đối diện ánh mắt của An Điềm.

Trong khoảnh khắc ấy, bà ta đột ngột hét lên một tiếng chói tai, buông Phó Giản ra, rồi lao thẳng về phía An Điềm như một cơn gió lốc.

An Điềm mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, chẳng ngờ quỷ váy đen này lại dám tấn công mình.

Là bà ta ra tay trước!

Cô không chút do dự, theo bản năng giơ bàn tay nhỏ bé lên và vung một cái tát thật mạnh.

"Bốp!"

Tiếng đánh vang lên như tiếng dưa hấu vỡ tung, hòa vào bầu không khí tĩnh lặng đến rợn người trong chiếc xe buýt mờ tối.

Ngay sau đó, một âm thanh kỳ lạ vang lên: "Xéeeẹt!"

Chiếc xe buýt lắc lư dữ dội, rồi bất ngờ dừng lại tại một bến xe vừa mới xuất hiện. Cánh cửa phía sau xe cũng đồng thời mở tung.

Trên cửa kính phía sau, những vết máu đen đậm cùng chất dịch đỏ tươi loang lổ từ từ chảy xuống, tạo thành những vệt kỳ dị như dấu tích của một cuộc va chạm đầy hung bạo.

Từ cửa sau, vài bóng người chậm rãi bước xuống.

Phó Thiên Trạch đi đầu, vẻ mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lại lạnh lùng. Phía sau hắn là Phó Giản, vẫn đang mang vẻ hoài nghi về tất cả những gì vừa xảy ra, như thể hắn vẫn đang trong một giấc mơ kỳ quái.

Người cuối cùng bước xuống là một cô gái nhỏ nhắn, đáng thương vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Số ký tự: 0