Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn
Phong Thủy Xấu
2024-10-18 04:39:12
Cuối cùng nhà bọn họ cũng chân chính đoàn viên, không còn người ngoài tới quấy rầy nữa!
Phương Thanh Hủy nghĩ như vậy, lập tức nói với hai con trai vừa nghịch di động vừa ăn cơm:
“Hách Hiên, Hách Minh, hiện giờ em gái của các con đã về, sau này các con phải đối xử tốt với em gái một chút biết không?”
Bên này Tô Hách Hiên và Tô Hách Minh nghe thấy lời Phương Thanh Hủy nói, đầu không nâng lên không kiên nhẫn nói:
“Con biết rồi, không phải là chúng con mua quần áo và trang sức cho em gái sao, Tô Tịch Vãn kia bọn con chưa từng mua cho cô ta đâu!”
Thường ngày Tô Hách Hiên và Tô Hách Minh thường ăn nhậu chơi bời với một đám bạn lưu manh, ăn xài phung phí quen, cho nên bọn họ biết muốn lấy được càng nhiều tiền tiêu vặt từ chỗ cha mẹ, vậy thì phải khiến mẹ mình vui.
Cho nên sau khi Tô Diệu Văn được đón về, bọn họ thấy Phương Thanh Hủy vô cùng để bụng Tô Diệu Văn, cho nên bọn họ vì lấy lòng Phương Thanh Hủy, cũng tự giác mua ít trang sức cho Tô Diệu Văn.
Phương Thanh Hủy nghe thấy hai con trai đảm bảo, thì yên tâm kéo Tô Diệu Văn ngồi xuống tiếp tục ăn cơm.
Sau khi Tô Tịch Vãn rời đi, Phương Thanh Hủy luôn cảm thấy đồ ăn hôm nay phá lệ ngon, hôm nay bà ta ăn nhiều hơn những bữa khác một chút.
Phương Thanh Hủy gọi mấy người giúp việc tới nhà ăn nói:
“Thím Trương, hôm nay bà làm đồ ăn không tệ, tiền thưởng tháng này của mỗi người đều được cộng thêm 200!”
Thím Trương nghe Phương Thanh Hủy nói xong vui mừng khôn xiết liên tục nói lời cảm ơn.
“Cảm ơn phu nhân, cảm ơn phu nhân!” Những người giúp việc khác nghe thấy thế, đều nói lời cảm ơn theo.
Phương Thanh Hủy rất hài lòng với biểu hiện của mấy người giúp việc, bà ta rất thích loại cảm giác cao cao tại thượng, có thể khống chế vận mệnh của người khác này.
“Các bà đi xuống trước đi, chỉ cần các bà làm việc tốt, đương nhiên là Tô gia chúng tôi sẽ không bạc đãi các bà!”
Mấy người giúp việc nghe lời Phương Thanh Hủy nói xong, bất chấp miệng mình còn đau đớn, lại liên tục ca ngợi và nâng Phương Thanh Hủy lên cao sau đó mới rời đi.
Bọn họ cũng không biết sao lại thế này, trong đám bọn họ, có rất nhiều người tối qua đột nhiên trong miệng xuất hiện các loại tình huống khác nhau, có người miệng bị loét lợi hại, có người nhiễm trùng amidan, có người thì lợi sưng đau…
Nếu một hai người xuất hiện tình huống như vậy còn dễ nói, nhưng mà bảy tám người cùng xuất hiện loại tình huống này, chuyện này không thể không khiến người ta hoài nghi có phải vấn đề ẩm thực của bọn họ xuất hiện vấn đề hay không.
…
Tô Tịch Vãn khoác ba lô đi ra khỏi Tô trạch xong, cô quay đầu nhìn Tô trạch mơ hồ bị sương đen quấn quanh, cuối cùng cũng có loại cảm giác được giải thoát.
Tình thân đè nặng trên lưng cô, cuối cùng hôm nay cũng hoàn toàn chặt đứt.
Tô Tịch Vãn bước đi nhẹ nhàng ra khỏi tiểu khu, ngồi lên tàu điện ngầm về nhà cho thuê.
Cô thuê một căn nhà hai phòng ở gần trường học, chuyện này người Tô gia không biết.
Dường như từ sau cấp 2, người Tô gia không còn hỏi bất cứ chuyện gì về cô nữa, hiện giờ cô may mắn chính là, may mắn mình có được không gian thần bí này, học được bản lĩnh trong không gian, nếu không lúc đó cô thật sự không biết nuôi sống bản thân thế nào.
Phương Thanh Hủy nghĩ như vậy, lập tức nói với hai con trai vừa nghịch di động vừa ăn cơm:
“Hách Hiên, Hách Minh, hiện giờ em gái của các con đã về, sau này các con phải đối xử tốt với em gái một chút biết không?”
Bên này Tô Hách Hiên và Tô Hách Minh nghe thấy lời Phương Thanh Hủy nói, đầu không nâng lên không kiên nhẫn nói:
“Con biết rồi, không phải là chúng con mua quần áo và trang sức cho em gái sao, Tô Tịch Vãn kia bọn con chưa từng mua cho cô ta đâu!”
Thường ngày Tô Hách Hiên và Tô Hách Minh thường ăn nhậu chơi bời với một đám bạn lưu manh, ăn xài phung phí quen, cho nên bọn họ biết muốn lấy được càng nhiều tiền tiêu vặt từ chỗ cha mẹ, vậy thì phải khiến mẹ mình vui.
Cho nên sau khi Tô Diệu Văn được đón về, bọn họ thấy Phương Thanh Hủy vô cùng để bụng Tô Diệu Văn, cho nên bọn họ vì lấy lòng Phương Thanh Hủy, cũng tự giác mua ít trang sức cho Tô Diệu Văn.
Phương Thanh Hủy nghe thấy hai con trai đảm bảo, thì yên tâm kéo Tô Diệu Văn ngồi xuống tiếp tục ăn cơm.
Sau khi Tô Tịch Vãn rời đi, Phương Thanh Hủy luôn cảm thấy đồ ăn hôm nay phá lệ ngon, hôm nay bà ta ăn nhiều hơn những bữa khác một chút.
Phương Thanh Hủy gọi mấy người giúp việc tới nhà ăn nói:
“Thím Trương, hôm nay bà làm đồ ăn không tệ, tiền thưởng tháng này của mỗi người đều được cộng thêm 200!”
Thím Trương nghe Phương Thanh Hủy nói xong vui mừng khôn xiết liên tục nói lời cảm ơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cảm ơn phu nhân, cảm ơn phu nhân!” Những người giúp việc khác nghe thấy thế, đều nói lời cảm ơn theo.
Phương Thanh Hủy rất hài lòng với biểu hiện của mấy người giúp việc, bà ta rất thích loại cảm giác cao cao tại thượng, có thể khống chế vận mệnh của người khác này.
“Các bà đi xuống trước đi, chỉ cần các bà làm việc tốt, đương nhiên là Tô gia chúng tôi sẽ không bạc đãi các bà!”
Mấy người giúp việc nghe lời Phương Thanh Hủy nói xong, bất chấp miệng mình còn đau đớn, lại liên tục ca ngợi và nâng Phương Thanh Hủy lên cao sau đó mới rời đi.
Bọn họ cũng không biết sao lại thế này, trong đám bọn họ, có rất nhiều người tối qua đột nhiên trong miệng xuất hiện các loại tình huống khác nhau, có người miệng bị loét lợi hại, có người nhiễm trùng amidan, có người thì lợi sưng đau…
Nếu một hai người xuất hiện tình huống như vậy còn dễ nói, nhưng mà bảy tám người cùng xuất hiện loại tình huống này, chuyện này không thể không khiến người ta hoài nghi có phải vấn đề ẩm thực của bọn họ xuất hiện vấn đề hay không.
…
Tô Tịch Vãn khoác ba lô đi ra khỏi Tô trạch xong, cô quay đầu nhìn Tô trạch mơ hồ bị sương đen quấn quanh, cuối cùng cũng có loại cảm giác được giải thoát.
Tình thân đè nặng trên lưng cô, cuối cùng hôm nay cũng hoàn toàn chặt đứt.
Tô Tịch Vãn bước đi nhẹ nhàng ra khỏi tiểu khu, ngồi lên tàu điện ngầm về nhà cho thuê.
Cô thuê một căn nhà hai phòng ở gần trường học, chuyện này người Tô gia không biết.
Dường như từ sau cấp 2, người Tô gia không còn hỏi bất cứ chuyện gì về cô nữa, hiện giờ cô may mắn chính là, may mắn mình có được không gian thần bí này, học được bản lĩnh trong không gian, nếu không lúc đó cô thật sự không biết nuôi sống bản thân thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro