Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn
Tô Đại Sư
2024-10-18 04:39:12
Nghĩ đến đây, Quý Hàng Dực lập tức kinh hãi đến mức mồ hôi lạnh chảy đầy, giọng nói của anh ta run run nói:
“Có phải trên những đồ cổ đó có thứ dơ hay không, mấy thứ kia tôi… Tôi trở về sẽ lập tức ném nó đi, có phải vấn đề sẽ được giải quyết hay không!”
Tô Tịch Vãn nhìn thoáng qua Quý Hàng Dực, cười khẽ nói:
“Anh cho rằng ném đống đồ cổ kia đi, thứ dơ sẽ không tới tìm anh sao? Không đơn giản như anh nghĩ đâu.”
Tô Tịch Vãn nói xong, thì uống một ngụm cốc nước trái cây đặt trước mặt cô, tiếp tục nói:
“Phải biết rằng quỷ hồn này không phải tùy tiện bám vào nhân loại, nhưng mà có một số người sinh thần bát tự, rất dễ bị quỷ hồn bám vào người, mà anh, chính là một trong số đó!”
“Chuyện này… Bạn học Tô, à không, Tô đại sư, cô xem, chuyện này có biện pháp giải quyết không?”
Quý Hàng Dực nghe Tô Tịch Vãn nói như vậy xong, trong lòng có chút sợ hãi, dù sao khi mới mua đồ cổ trở về, mình chỉ gặp một số việc nhỏ xui xẻo, lúc ấy mình cũng không quá để ý.
Nhưng mà mấy ngày gần đây, buổi tối mỗi ngày đều có thể cảm nhận được bên cạnh mình có người nhìn chằm chằm, buổi tối thậm chí còn bị tiếng “quỷ cười” âm trầm khủng bố dọa tỉnh.
Lúc ấy anh ta cảm thấy mình chắc chắn đụng phải thứ dơ gì đó, dù sao loại cảm giác sởn tóc gáy này thật sự quá chân thật.
Vì thế anh ta cũng ôm thái độ thử một lần, tính toán mua bùa hộ mệnh trên mạng thử xem.
Sau khi xem rất nhiều cửa hàng, cuối cùng Quý Hàng Dực lựa chọn cửa hàng Tô Tịch Vãn và Kiều Phỉ Nghiên mở.
Bởi vì chỉ có cửa hàng này đánh giá tốt nhất, chân thật nhất.
Mấy shop online khác, anh ta xem những bình luận khen ngợi giống như là thuê người làm.
Tuy lúc mới đầu Quý Hàng Dực không ôm hy vọng rất lớn đối với bùa hộ mệnh đám Tô Tịch Vãn bán, nhưng buổi tối anh ta nhận được bùa hộ mệnh, vậy mà anh ta ngủ rất ngon.
Hơn nữa trong lúc ngủ mơ, anh ta còn mơ hồ nghe thấy được thứ gì đó phát ra tiếng hét thảm.
Sau hửng đông, việc đầu tiên Quý Hàng Dực làm sau khi tỉnh lại là kiểm tra bùa hộ mệnh đặt trong túi áo ngủ, thì phát hiện bùa hộ mệnh trước khi ngủ còn hoàn hảo không tổn hao gì, trải qua một buổi tối lại hóa thành tro tàn.
Lúc này Quý Hàng Dực mới phát hiện, dường như lá bùa hộ mệnh này thật sự có tác dụng, hơn nữa tiếng hét thảm thiết anh ta nghe được lúc tối, có lẽ là chân thật xảy ra.
Quý Hàng Dực càng nghĩ càng sợ, anh ta lập tức tìm cửa hàng mua bùa hộ mệnh, sau đó liên lạc với Kiều Phỉ Nghiên.
Hiện giờ anh ta không chỉ chắc chắn được tính chân thật của bùa chú cửa hàng này, càng trong lòng tràn đầy chờ mong chủ của cửa hàng này có thể giúp đỡ mình giải quyết chuyện đáng sợ này.
Cho nên mới có chuyện sau này anh ta liên lạc với Kiều Phỉ Nghiên, cũng hẹn bọn họ tới đây gặp mặt hôm nay.
Tô Tịch Vãn nhìn Quý Hàng Dực nhìn mình với vẻ chờ mong, cô đặt cốc trong tay xuống nói:
“Sinh thần bát tự của anh thật sự dễ hấp dẫn âm vật, mà anh có thể bình an tới tận bây giờ, nhất định là do anh đeo thứ gì đó hộ bảo vệ cơ thể đúng không?”
Quý Hàng Dực ngồi đối diện nghe thấy lời Tô Tịch Vãn nói, anh ta vội vàng gật đầu nói:
“Đúng vậy Tô đại sư, từ khi tôi còn rất nhỏ, trên người đã có một miếng ngọc bội. Khi tôi còn bé người nhà tôi đã dặn dò tôi, đừng tháo ngọc bội này ra, phải luôn mang theo bên người, cho dù là tắm rửa cũng không được phép tháo ra.
Chẳng qua miếng ngọc bội này, vào mấy ngày trước không biết vì sao lại tự vỡ ra, nát thành mấy miếng!”
“Có phải trên những đồ cổ đó có thứ dơ hay không, mấy thứ kia tôi… Tôi trở về sẽ lập tức ném nó đi, có phải vấn đề sẽ được giải quyết hay không!”
Tô Tịch Vãn nhìn thoáng qua Quý Hàng Dực, cười khẽ nói:
“Anh cho rằng ném đống đồ cổ kia đi, thứ dơ sẽ không tới tìm anh sao? Không đơn giản như anh nghĩ đâu.”
Tô Tịch Vãn nói xong, thì uống một ngụm cốc nước trái cây đặt trước mặt cô, tiếp tục nói:
“Phải biết rằng quỷ hồn này không phải tùy tiện bám vào nhân loại, nhưng mà có một số người sinh thần bát tự, rất dễ bị quỷ hồn bám vào người, mà anh, chính là một trong số đó!”
“Chuyện này… Bạn học Tô, à không, Tô đại sư, cô xem, chuyện này có biện pháp giải quyết không?”
Quý Hàng Dực nghe Tô Tịch Vãn nói như vậy xong, trong lòng có chút sợ hãi, dù sao khi mới mua đồ cổ trở về, mình chỉ gặp một số việc nhỏ xui xẻo, lúc ấy mình cũng không quá để ý.
Nhưng mà mấy ngày gần đây, buổi tối mỗi ngày đều có thể cảm nhận được bên cạnh mình có người nhìn chằm chằm, buổi tối thậm chí còn bị tiếng “quỷ cười” âm trầm khủng bố dọa tỉnh.
Lúc ấy anh ta cảm thấy mình chắc chắn đụng phải thứ dơ gì đó, dù sao loại cảm giác sởn tóc gáy này thật sự quá chân thật.
Vì thế anh ta cũng ôm thái độ thử một lần, tính toán mua bùa hộ mệnh trên mạng thử xem.
Sau khi xem rất nhiều cửa hàng, cuối cùng Quý Hàng Dực lựa chọn cửa hàng Tô Tịch Vãn và Kiều Phỉ Nghiên mở.
Bởi vì chỉ có cửa hàng này đánh giá tốt nhất, chân thật nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy shop online khác, anh ta xem những bình luận khen ngợi giống như là thuê người làm.
Tuy lúc mới đầu Quý Hàng Dực không ôm hy vọng rất lớn đối với bùa hộ mệnh đám Tô Tịch Vãn bán, nhưng buổi tối anh ta nhận được bùa hộ mệnh, vậy mà anh ta ngủ rất ngon.
Hơn nữa trong lúc ngủ mơ, anh ta còn mơ hồ nghe thấy được thứ gì đó phát ra tiếng hét thảm.
Sau hửng đông, việc đầu tiên Quý Hàng Dực làm sau khi tỉnh lại là kiểm tra bùa hộ mệnh đặt trong túi áo ngủ, thì phát hiện bùa hộ mệnh trước khi ngủ còn hoàn hảo không tổn hao gì, trải qua một buổi tối lại hóa thành tro tàn.
Lúc này Quý Hàng Dực mới phát hiện, dường như lá bùa hộ mệnh này thật sự có tác dụng, hơn nữa tiếng hét thảm thiết anh ta nghe được lúc tối, có lẽ là chân thật xảy ra.
Quý Hàng Dực càng nghĩ càng sợ, anh ta lập tức tìm cửa hàng mua bùa hộ mệnh, sau đó liên lạc với Kiều Phỉ Nghiên.
Hiện giờ anh ta không chỉ chắc chắn được tính chân thật của bùa chú cửa hàng này, càng trong lòng tràn đầy chờ mong chủ của cửa hàng này có thể giúp đỡ mình giải quyết chuyện đáng sợ này.
Cho nên mới có chuyện sau này anh ta liên lạc với Kiều Phỉ Nghiên, cũng hẹn bọn họ tới đây gặp mặt hôm nay.
Tô Tịch Vãn nhìn Quý Hàng Dực nhìn mình với vẻ chờ mong, cô đặt cốc trong tay xuống nói:
“Sinh thần bát tự của anh thật sự dễ hấp dẫn âm vật, mà anh có thể bình an tới tận bây giờ, nhất định là do anh đeo thứ gì đó hộ bảo vệ cơ thể đúng không?”
Quý Hàng Dực ngồi đối diện nghe thấy lời Tô Tịch Vãn nói, anh ta vội vàng gật đầu nói:
“Đúng vậy Tô đại sư, từ khi tôi còn rất nhỏ, trên người đã có một miếng ngọc bội. Khi tôi còn bé người nhà tôi đã dặn dò tôi, đừng tháo ngọc bội này ra, phải luôn mang theo bên người, cho dù là tắm rửa cũng không được phép tháo ra.
Chẳng qua miếng ngọc bội này, vào mấy ngày trước không biết vì sao lại tự vỡ ra, nát thành mấy miếng!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro