Tin Tức Tố Của Giáo Thảo Có Độc
Ngoại truyện
Thính Nguyên
2025-03-19 07:49:11
Hai năm trôi qua, phần lớn thời gian Tiêu Dịch và Chu Diễn đều trong trạng thái yêu xa.Hai người đều bận rộn công việc.Chu Diễn bận thi cao học và làm nghiên cứu sinh, sau đó lại được giáo sư tiến cử vào viện nghiên cứu. Còn Tiêu Dịch thì bận rộn bay khắp thế giới, mỗi tháng có khi sẽ ghé thành phố P một chuyến. May mắn là cả hai đều tranh thủ chút thời gian rảnh, chỉ cần có một chút kẽ hở trong lịch trình thì sẽ bên nhau cả một buổi chiều.Dù chỉ ngồi im không làm gì hết, cả hai vẫn cảm thấy rất thỏa mãn.Chu Diễn và Tiêu Dịch không có ý định chuyển chỗ ở, bất kể có đến thành phố nào, cả hai vẫn coi việc quay về thành phố B như trở về nhà. Chu Diễn ít nhiều có chút áy náy, vì Tiêu Dịch bận rộn như vậy mà vẫn chọn ổn định ở đây. Lý do là vì sau khi ra trường, công việc và các mối quan hệ của Chu Diễn hầu như đều ở đây.Tiêu Dịch nói không quan trọng, cậu ở đâu thì hắn sẽ ở đó.Đầu tháng 9, tranh thủ mới khai giảng, Chu Diễn cuối cùng cũng có chút thời gian rảnh rỗi.Tiêu Dịch đã đi công tác ở thành phố P một tháng chưa về.Chu Diễn quyết định tặng hắn một niềm vui bất ngờ.Càng trưởng thành, con người càng trở nên cẩn trọng hơn. Những xúc động ra tay bất chấp hậu quả thuở thiếu thời dần biến mất, thay vào đó là những so đo được mất, cân nhắc lợi hại.Nhưng Chu Diễn vẫn cảm thấy rất ổn.Ít nhất chuyện hai người yêu nhau, từ quá khứ đến hiện tại, thậm chí là tương lai, đều không thay đổi.Chu Diễn đến thành phố P vào khoảng 11 giờ rưỡi trưa, cậu không nói cho Tiêu Dịch biết là mình tới mà chỉ hỏi thăm vu vơ, biết hiện tại hắn vẫn đang ở công ty.Thế nên cậu lập tức bắt xe đi thẳng đến đó.Mấy năm nay cậu rất ít khi đến đây. Nói thật thì, trước khi Tiêu Dịch từ Mỹ trở về, thành phố P đối với Chu Diễn mà nói vẫn là nơi cậu không thể tìm thấy người đó, cảm giác như cơn mưa hôm cậu một mình rời đi mãi chưa tạnh. Sau này, mỗi khi nhớ lại, cậu cảm thấy cũng chẳng phải điều gì to tát. Nhưng vì nhiều lý do, suốt mấy năm qua, cậu vẫn chưa từng quay lại nơi này lần nào.Đứng ngay giữa trung tâm thành phố P, Chu Diễn há hốc mồm nhìn tòa nhà cao ngất ngưởng đang tỏa sáng dưới ánh sáng mặt trời.Đây là nơi Tiêu Dịch vẫn luôn chinh chiến suốt mấy năm qua.Mọi công việc của nhà họ Yến gần như đã được giao vào tay hắn, hai người ở hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, những chuyện Chu Diễn có thể giúp hắn cực kỳ có hạn. Nhưng vào lúc rảnh rỗi, Tiêu Dịch vẫn sẽ kể cậu nghe một vài chuyện công việc.Thậm chí cả những chuyện tình chốn công sở, ông sếp nào đang trốn vợ tìm tình nhân bên ngoài, Chu Diễn đều biết hết.Đôi khi Chu Diễn cũng tò mò, hỏi hắn: "Trong công ty có ai theo đuổi anh không?""Em đoán xem?" Tiêu Dịch hỏi ngược lại cậu."Chắc chắn có." Chuyện này không cần nghĩ cũng biết, người đàn ông đẹp trai tài giỏi, lại thường xuyên xuất hiện trên các tạp chí lớn như hắn, đương nhiên sẽ có không ít thiếu nam thiếu nữ tương tư rồi.Lúc đó, Tiêu Dịch không biết mò ra hai cuốn sổ đỏ từ đâu, nói với cậu: "Nhưng hợp pháp thì chỉ có mình em thôi."Chuyện hai người kết hôn, kể ra cũng rất là ảo diệu.Khi ấy, Chu Diễn vừa mới tốt nghiệp đại học, Tiêu Dịch đang đi công tác ở nước ngoài, hắn lừa cậu, bảo là đi qua đó làm chuyến du lịch chúc mừng.Kết quả là vừa qua, Tiêu Dịch đã trực tiếp kéo cậu đi đăng ký kết hôn, tổ chức hôn lễ rồi đi hưởng tuần trăng mật luôn. Chu Diễn cứ thế ngơ ngác trao đi nửa đời còn lại của mình, đến khi nhận ra thì cảm thấy mình quá thiệt thòi, nên bắt anh Tiêu của cậu rửa chén một tháng.Coi như là rèn luyện phẩm chất của một người đàn ông gia đình, miễn cho lúc cần mà chẳng ai xuống bếp được, chỉ có thể bụng rỗng nhìn nhau.Lý do đưa ra cực kỳ chính đáng, thế là dì giúp việc được nghỉ hơn một tháng.Chuyến đi đến thành phố P lần này xuất phát từ hứng thú nhất thời của Chu Diễn, cậu không mang hành lý gì theo, chỉ xách đúng một chiếc laptop.Cậu mặc đồ rất bình thường, trong như sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học. Nữ tiếp tân thấy một anh chàng đẹp trai bước vào, nụ cười càng thêm tươi tắn. Cô đứng lên, lịch sự hỏi: "Chào anh, cho hỏi anh tìm ai?"Chu Diễn cười: "Tôi tìm Tiêu Dịch."Dứt lời, cậu thấy nụ cười trên gương mặt đối phương lập tức cứng đơ.Vẻ mặt cũng sượng đi thấy rõ.Chu Diễn thấy lạ, nghĩ thầm Tiêu Dịch cũng đâu có thói quen muốn gặp nhất định phải hẹn trước đâu nhỉ?Ngay sau đó, nữ tiếp tân đặt một tờ đơn lên bàn, nói với cậu: "Phỏng vấn phải không? Làm phiền anh điền vào tờ này.""Tôi không có phỏng vấn, tôi tìm người." Chu Diễn nói.Nữ tiếp tân đưa mắt nhìn đồng nghiệp bên cạnh mình, vẻ mặt trông khá khó xử, sau đó quay đầu nói với Chu Diễn: "Xin thứ lỗi, gần đây chúng tôi gặp không ít trường hợp giống như anh, giả vờ lấy lý do đến phỏng vấn nhưng thực lại gây phiền phức cho sếp chúng tôi. Cấp trên đã ra lệnh rồi, chúng tôi không thể tùy tiện cho người lên được."Chu Diễn nghe vậy thì nhíu mày: "Nhiều lắm sao?"Hai nữ tiếp tân thấy cậu đẹp trai, nghe không cho đi lên cũng không tỏ thái độ nên vui vẻ trò chuyện mấy câu: "Đúng vậy, hôm nay anh là người thứ tư đó.""Tôi khuyên anh nên từ bỏ đi." Nữ tiếp tân chỉ tay lên trên trời: "Mặc dù sếp chúng tôi đẹp trai, tài giỏi thật, nhưng tiếc là hoa đã có chủ rồi.""Đúng đúng đúng." Người còn lại tiếp lời: "Nghe đồn hai người tình cảm mặn nồng lắm, sếp chúng tôi liên tục bay qua bay lại hai thành phố là vì "nửa kia" đó. Không biết rốt cuộc đó là một tiểu yêu tinh phương nào, mà có thể khiến người đàn ông ấy một lòng một dạ đến vậy."Tiểu yêu tinh Chu Diễn nghe vậy vừa bất lực vừa buồn cười.Cậu cũng không muốn đùa giỡn và khiến người ta khó xử, nên đành cười: "Được, để tôi tự liên hệ vậy."Hai nữ tiếp tân nhìn cậu với ánh mắt thương hại.Trước đó có một cô gái ỷ mình có người thân làm quản lý trong công ty, mặt dày nhờ đối phương cho mình vào. Kết quả bản thân bị bảo vệ đuổi ra thì không nói, cô ta còn liên lụy đến người thân kia, khiến đối phương bị cách chức đuổi việc.Hai nữ tiếp tân nhìn Chu Diễn gọi cho ai đó, nói: "Em đang ở dưới lầu, không lên được. Anh chỉ cần thông báo một tiếng thôi... Đừng! Quá gây chú ý, em không muốn bị người khác nhìn như khỉ trong chuồng đâu."Không biết đầu bên kia nói gì đó rồi cúp máy, khiến cậu chỉ có thể câm nín nhìn điện thoại.Hai phút sau, khi nhìn thấy người bước ra từ thang máy chuyên dụng là ai.Tiếp tân: "..."Chu Diễn: "..."Cậu ngượng ngùng nhìn hai nữ tiếp tân, lịch sự cúi chào họ, sau đó quay đầu phàn nàn với người đối diện: "Chỉ cần một cú điện thoại là được mà. Không phải anh đang họp à? Sao xuống dưới đây được thế?"Hai năm nay, Tiêu Dịch càng ngày càng trông trưởng thành lên. Có vẻ như hắn xuống vội, ngay cả áo khoác cũng không mặc.Hắn đi bên cạnh Chu Diễn, trả lời: "Cuộc họp tạm dừng."Tiêu Dịch hoàn toàn không để ý hai nữ tiếp tân đang há hốc mồm kinh ngạc, nhíu mày nói với Chu Diễn: "Em tự bắt xe tới à? Đâu phải nhà mình không có ai, sao không nhờ họ đưa tới?"Chu Diễn trợn mắt, vừa được Tiêu Dịch dắt vào trong thang máy vừa nói: "Cho em xin, với phong cách của mấy người chú Tề, em sợ chú cảnh sát sẽ bắt em lại mất."Tiêu Dịch bị Chu Diễn chọc cười, khẽ vươn tay ra nhéo cổ cậu.Sếp đích thân xuống dưới lầu đón một anh đẹp trai, những cử chỉ thân mật tự nhiên, cùng với chiếc nhẫn sáng chói trên tay hai người đã hiển thị được mối quan hệ của họ.Toàn bộ công ty lập tức sôi trào.Hai người là trung tâm của sự kiện hiển nhiên không hề quan tâm bên ngoài đang nói gì, Tiêu Dịch mang Chu Diễn về văn phòng mình.Đây là lần đầu tiên Chu Diễn đến đây, khoảng không gian rộng lớn với cả một lớp mặt kính vòng cung bao quanh. Cậu bước tới bên cửa sổ, cúi đầu nhìn xuống dưới, rồi nói: "Đứng ở đây thực sự có cảm giác như đang nhìn xuống chúng sinh vậy."Chu Diễn quay đầu chọc: "Tiêu Tổng, làm việc ở nơi như này có cảm giác như thế nào?"Tiêu Dịch đặt áo khoác lên ghế sô pha, nói: "Cảm giác buồn chán nhạt nhẽo với đống văn kiện xử lý vĩnh viễn không hết."Sau đó, hắn ngồi xuống, vẫy tay với Chu Diễn: "Lại đây."Chu Diễn đi qua, được Tiêu Dịch kéo xuống ngồi vào lòng. Sau khi trao nhau một nụ hôn nồng thắm, hắn mới hỏi: "Sao đột nhiên em tới đây?""Kiểm tra đột xuất." Chu Diễn nghịch chiếc cúc áo trên cùng của Tiêu Dịch, cười nói: "Ban đầu chỉ định xem thử trong văn phòng anh có giấu ai không, kết quả còn chưa lên được đã bị chặn ngay từ tầng dưới rồi."Tiêu Dịch nhướng mày nhìn cậu, nói: "Xin cứ tự nhiên."Chu Diễn nhìn xuống: "Trước tiên anh phải thả em ra đã."Tiêu Dịch lập tức thả cậu ra.Đương nhiên Chu Diễn không phải tới kiểm tra thật, cậu tò mò về nơi làm việc của Tiêu Dịch lâu rồi, đi vòng quanh sờ mó khắp nơi, cũng không quên trêu chọc hắn nuôi kiểu gì mà để hai chậu cây thường xuân trên bàn chết hết.Thật ra chưa đến mức chết, lá cây chỉ hơi vàng thôi.Chu Diễn đứng trước bàn làm việc Tiêu Dịch, giúp hắn dọn mấy lá cây rụng. Tiêu Dịch không biết đứng đằng sau từ khi nào, ôm lấy cậu, hỏi: "Không phải bảo là kiểm tra đột xuất à? Sao tự dưng trở thành nhà thực vật học rồi?""Vậy ra anh có giấu thật à?" Chu Diễn xoay người đối diện với hắn."Ừ." Tiêu Dịch khẽ hôn trán cậu: "Là người đang đứng trước mặt anh nè. Em ấy không biết anh muốn nhốt em ấy ở đây từ lâu rồi, bên ngoài thỉnh thoảng sẽ có người đi ngang qua, có khả năng là sẽ gõ cửa nữa. Lúc đó, anh sẽ trói em ấy vào ghế, c.ởi qu.ần em ấy ra, sau đó..."Mặc dù Tiêu Dịch chỉ mới miêu tả thôi, nhưng Chu Diễn vẫn không kìm được mà tưởng tượng ra cảnh đó, sau đó cảm thấy rạo rực theo.Cậu đỏ mặt ngắt lời hắn: "Đậu móa! Anh im miệng ngay cho em!"Cảm giác như một giây sau sẽ có tiếng gõ cửa vang lên thật vậy.Tiêu Dịch trước giờ luôn là người nghiêm túc, chuyện gì nên làm chuyện gì không hắn đều nắm rất rõ, Chu Diễn biết hắn sẽ làm thật.Cho nên khi hắn bỏ dở vế phía sau, cậu liền thả lỏng cảnh giác.Ngay sau đó, Chu Diễn phát hiện Tiêu Dịch hôn dọc cổ cậu, càng lúc xuống càng sâu. Cậu giữ vai hắn lại, nhắc nhở: "Đây là văn phòng đó.""Thì?" Tiêu Dịch không thèm ngẩng đầu lên.Chu Diễn hết cách, nói: "Anh vẫn chưa xong việc mà.""Muộn rồi."Hai giờ sau, Chu Diễn ngơ ngác ngồi trên giường của văn phòng Tiêu Dịch với mái tóc rối bù. Cậu không ngờ ở trong đây còn có cả phòng nghỉ ngơi riêng, đầy đủ cả ghế sô pha và tủ quần áo, không thiếu thứ gì.Cậu trừng mắt nhìn Tiêu Dịch mặc quần áo lại đàng hoàng bên cạnh, cáu kỉnh nói: "Thế này là sao? Hối lộ à?"Tiêu Dịch thắt cà vạt xong, đi đến nâng cằm Chu Diễn lên, hôn cậu một cái.Hắn cười: "Còn giận không?"Chu Diễn nhấc chân đạp nhưng đã bị Tiêu Dịch chặn lại, hắn vu.ốt ve cổ chân cậu, nói: "Lát nữa anh xong việc sẽ quay về tìm em. Nếu cảm thấy chán quá thì cứ ra ngoài đi dạo, anh đã nói với thư ký rồi, anh ta sẽ dắt em đi."Chu Diễn nghiến răng: "Không thèm!"Cuộc họp đã hoãn lại 2 giờ, cửa phòng làm việc của Tiêu Dịch vẫn chưa mở ra.Người có đầu óc một chút chắc chắn biết hai người đóng cửa làm gì.Tiêu Dịch bật cười, trao cho cậu một nụ hôn nồng thắm, hôn đến khi Chu Diễn suýt không thở được nữa mới buông tha cậu: "Em bảo muốn kiểm tra đột xuất mà, chúng ta cũng nên trải nghiệm cảm giác yêu đương vụng trộm chốn công sở là như thế nào chứ."Chu Diễn tức giận cắn cổ hắn.Đến giờ cậu không nhận ra hắn nhân cơ hội này hành cậu một phen thì đúng là đồ ngốc!Tiêu Dịch nhẹ nhàng vuốt khóe môi cậu, rồi xoa đầu cậu, nói: "Ngoan, ngủ đi. Một lát nữa anh sẽ về."...Sau đó, Tiêu Dịch dẫn Chu Diễn về nhà họ Yến ở, Yến Hoài Dương vừa gặp đã trêu: "Hai đứa được lắm, cậu nghe được tin đồn rồi, chấn động rung trời luôn."Chu Diễn chỉ muốn đỡ trán.Yến Hoài Dương chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, còn Tiêu Dịch vốn không thèm chấp nhặt anh.Mấy năm qua, Yến Hoài Dương và Lâu Hoành náo loạn đến mức gà bay chó sủa. Cuối cùng, nửa năm trước, Yến Hoài Dương mới chịu hạ cờ tuyên bố đình chiến. Lý do rất đơn giản, khi Lâu Hoành tuyên bố đính hôn với một thiên kim danh giá, Yến Hoài Dương đã tới làm loạn ngay tại buổi lễ, suýt nữa gây ra án mạng.Mối quan hệ của hai người từ lúc bắt đầu chỉ toàn tính toán và lợi dụng, những lần thăm dò, suy đoán, nghi ngờ cứ dần chất chồng, cuối cùng thì nổ tung.Nhưng không thể nào phủ nhận, cả hai đều cần nhau, muốn chiếm hữu nhau, tất cả đều xuất phát từ thích.Chuyện tình cảm của Yến Hoài Dương như xiếc đi trên dây, anh tính toán rất nhiều, mà ăn thiệt cũng không ít.Mãi sau khi ở bên Lâu Hoành một thời gian, anh mới biết được tất cả màn đẩy thuyền từ đằng sau, đều có mặt của Tiêu Dịch.Tiêu Dịch lấy lý do là muốn giúp đỡ anh, nếu không có hắn, hai người không thể phát triển nhanh như thế được. Yến Hoài Dương chỉ có thể nuốt giận vào trong, biết thằng nhóc đó rõ ràng đang trả thù mình vì chuyện năm đó.Sau này mỗi khi gặp mặt Chu Diễn, câu Yến Hoài Dương nói nhiều nhất chính là: "Quản chặt người đàn ông của cháu đi, thằng nhóc đó còn có tình người không vậy?""Vâng vâng." Trước giờ Chu Diễn và Tiêu Dịch luôn đứng về phía nhau: "Cậu nhỏ à, cháu đã dặn rảnh rỗi đừng có sinh nông nổi đi chọc anh ấy rồi mà. Dạo này tâm trạng anh Tiêu không được tốt lắm đâu."Vẻ mặt kia, giọng điệu kia, trông chẳng khác nào Tiêu Dịch thứ hai.Yến Hoài Dương tức muốn ói máu, nhưng vẫn phải cắn răng "vui vẻ" sống chung với cặp chồng chồng "máu lạnh" này.Chu Diễn cũng có gặp Yến Đạo Khải, trông ông đã già đi nhiều. Mấy năm nay, hai người chưa từng gặp mặt nhau, nhưng khi Tiêu Dịch từ nước ngoài về định cư ở thành phố B, ông lão cũng không có ý kiến gì.Có lẽ giống như ông nói, bây giờ Tiêu Dịch đã có năng lực đối đầu với ông rồi, đã đến lúc ông ngừng can thiệp.Thậm chí ông còn dặn dì giúp việc trong nhà chuẩn bị những món ăn Chu Diễn thích.Tối hôm đó, Chu Diễn đứng bên ngoài ban công phòng ngủ của Tiêu Dịch.Tiêu Dịch tắm rửa xong thì đi ra đứng bên cạnh cậu.Chu Diễn nhìn về phía xa xăm, nói: "Anh Tiêu.""Hửm?""Thật may đó là anh." Chu Diễn quay đầu sang nhìn hắn: "Dạo này em hay suy nghĩ... người đi cùng em cả đời này, thật may đó là anh."Tiêu Dịch mỉm cười, lấy khăn lau tóc choàng qua cổ Chu Diễn, kéo cậu lại gần.Hắn nhìn sâu vào mắt Chu Diễn, dịu dàng đáp: "Chỉ có thể là anh."Thật may đó là người, chỉ có thể là người.Thế giới này rộng lớn biết bao, núi xanh biển rộng mênh mông.Chỉ cần người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro