Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 227

Nhu Nạo Khinh Mạn

2025-03-06 11:33:28

Thay vào đó, trong tầm mắt hắn chỉ có hai bình gas nằm chỏng chơ giữa biển lửa, xung quanh đã bị lửa lớn bao vây.Vừa dợm bước tới, Vệ Lăng chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ vang lên."Xì xì——"Lập tức, đồng tử hắn co rút lại.Có luồng khí đang bị rò rỉ!Bên ngoài, những người lính cứu hỏa vẫn đang dốc sức phun nước, cố gắng khống chế ngọn lửa.Chủ nhà đứng một bên khóc nấc lên, nhưng dường như vẫn chưa nguôi giận, liền đá mạnh vào con trai mình một cái. "Thằng nhóc thối! Mày xem mày gây ra chuyện gì đây! Lúc nào cũng nghịch lửa, bây giờ thì hay rồi, nhà cháy sạch! Sau này chúng ta phải làm sao đây?"Nói rồi, không kìm được tức giận, hắn lại giáng thêm mấy cú đá nữa.Đứa bé trông chỉ khoảng bảy, tám tuổi, bị đánh đau nhưng chỉ im lặng, không khóc cũng không phản kháng.Phó đội nhìn cảnh này, cau mày hỏi:"Chuyện này là do đứa nhỏ chơi lửa gây ra sao?"Chủ nhà ấp úng, giọng lắp bắp:"Chúng, chúng tôi biết sai rồi... Lúc phát hiện thì rèm cửa đã cháy lớn, gỗ trong phòng cũng bắt đầu bén lửa. Chúng tôi cố gắng dội nước nhưng không tắt được... thật sự... thật sự không còn cách nào khác..."Nói đến đây, hắn lại giơ chân định đá đứa bé.Người vợ hoảng hốt, vội kéo con trai ra phía sau, vừa khóc vừa quát:"Anh đánh nó làm gì? Nó còn nhỏ, nó đâu có cố ý! Nó nào biết đúng sai!"Phó đội không muốn nghe tiếp, quay mặt đi, ánh mắt dán chặt vào ngôi nhà đang bốc cháy.Vệ Lăng vẫn chưa ra. Đúng lúc này, phía sau đám đông truyền đến một giọng nói già nua, run rẩy:"Chuyện gì xảy ra vậy? Nhà chúng tôi sao lại cháy thế này?"Mọi người đồng loạt quay đầu lại.Là một bà lão đang ngồi trên xe lăn.Bà hoảng hốt lăn bánh xe về phía căn nhà đang cháy, định lao vào bên trong.Chủ nhà hốt hoảng chạy tới, giữ chặt bà lại:"Mẹ! Mẹ không phải ở trong nhà sao? Con còn tưởng mẹ bị nhốt trong đó!"Bà lão khóc nấc lên:"Chuyện gì thế này? Sao nhà lại cháy? Mẹ thấy trong nhà quá ngột ngạt nên tự mình lăn xe ra ngoài đi dạo. Con trai, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao nhà mình lại thành thế này..."Bà nghẹn ngào kể, lúc nãy có ra ngoài trò chuyện với hàng xóm, nghe người ta bảo nhà mình cháy mới vội vã chạy về.Chủ nhà cũng khóc theo:"Còn có thể là chuyện gì nữa! Con với mẹ thằng bé đang bận trong bếp, thằng nhóc thối này nghịch lửa trong phòng, kết quả là thế này đây!"Bà lão nghe xong chỉ biết ôm mặt than khóc:"Trời ơi, sau này chúng ta biết làm sao đây..."Phó đội nghiến răng, cố kiềm chế cơn giận:"Các người!" Hắn nghiến chặt hàm, ánh mắt đỏ ngầu, quét qua từng người trong nhà. "Bây giờ bên trong không còn ai nữa, đúng không?"Chủ nhà chột dạ, ánh mắt tránh né, giọng lí nhí:"Không... không còn ai...""Mẹ kiếp!"  

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Số ký tự: 0