Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học
Chương 244
Nhu Nạo Khinh Mạn
2025-03-06 11:33:28
Gần đây, bà ta đang mở rộng chuỗi khách sạn của mình, nhưng các thủ tục lại liên tục bị trì hoãn. Để giải quyết việc này, bà ta đã mời vợ của người phụ trách ra ngoài ăn cơm, hy vọng có thể nhờ vả một chút. Sau bữa trưa, nghe nói viện dưỡng sinh Hồng Liên ở thành phố Ninh Bắc rất nổi tiếng, bà ta liền rủ bà Lưu cùng đến trải nghiệm.Thế nhưng, không ngờ lại bị đối xử như thế này.Giả Thiến đương nhiên nhận ra Dư Hồng Vân. Chỉ cần nhắc đến cái tên này, bà ấy đã cảm thấy ghê tởm. Chính người phụ nữ này cùng người đàn ông của bà ta đã hại em chồng của bà ấy ra nông nỗi như ngày hôm nay. Không chỉ vậy, họ còn muốn dùng Oanh Oanh làm nguồn thận cho con gái mình.Một cặp vợ chồng vô liêm sỉ như vậy, Giả Thiến hận đến thấu xương.Làm sao có thể để Dư Hồng Vân bước vào nơi này tiêu tiền chứ? Bà ấy tin rằng, nếu Oanh Oanh có mặt ở đây, cô bé cũng sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó.Dư Hồng Vân nghiến răng, tức giận đến mức giọng nói run lên: "Cô có tin tôi sẽ khiếu nại cô không?"Sắc mặt bà Lưu cũng không được tốt lắm. Mặc dù chuyện này không liên quan đến bà ta, nhưng việc cùng đi với Dư Hồng Vân rồi bị người ta từ chối trước mặt bao nhiêu người trong phòng khách khiến bà ta có chút mất mặt. Những người xung quanh cũng bắt đầu nhìn họ với ánh mắt tò mò.Giả Thiến cười nhạt: "Bà có thể khiếu nại tùy thích. Nhưng tôi khẳng định với bà rằng, dù bà chủ có ở đây hay không, viện dưỡng sinh Hồng Liên cũng sẽ không tiếp đón bà."Dư Hồng Vân tức đến mức toàn thân run lên, giọng nói sắc bén: "Được lắm! Tôi muốn xem xem cái viện dưỡng sinh nhỏ bé này có bản lĩnh gì! Một cái tiệm nhỏ xíu xìu xiu như thế này, ai mà thèm vào?" Nói xong, bà ta xoay người, giận dữ bước ra ngoài. Ngồi phía sau, Oanh Oanh đương nhiên nghe thấy giọng nói của Dư Hồng Vân. Nhớ lại chuyện cũ ở ngõ gần trường cấp ba Tiệp An, khi mấy tên thanh niên lưu manh định bắt cóc cô, Oanh Oanh khẽ nhếch môi.Lúc đó, chính Đoan Vương Thẩm Dư Huề đã ra tay dạy cho bọn chúng một bài học. Sau đó cô bận bịu với kỳ thi học kỳ và chuyện của Vệ Lăng, tạm thời chưa xử lý đến cùng. Giờ thì hay rồi, Dư Hồng Vân lại tự mình đ.â.m đầu vào cửa.Cô thừa biết đám lưu manh kia là do Trần Linh Bảo sai đến để gây sự với mình. Dù là Trần Linh Bảo hay Dư Hồng Vân, cô cũng không có ý định bỏ qua. Nhất định phải để bọn họ nhớ đời.Đặt chén trà xuống, Oanh Oanh thong thả đứng dậy, chậm rãi bước ra quầy lễ tân ở phòng khách.Dư Hồng Vân vừa trông thấy cô, đồng tử liền co lại, sắc mặt thoáng tái đi."Sao con bé này lại ở đây?"Giả Thiến thấy Oanh Oanh bước đến, dịu giọng nói:"Oanh Oanh, để mợ xử lý là được."Dư Hồng Vân cắn chặt răng, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc."Rốt cuộc tiệm này là của ai? Là của con bé đó hay của người phụ nữ này? Bọn họ có quan hệ gì với nhau?"Trong lúc đó, Oanh Oanh lặng lẽ buông thõng tay bên hông, đầu ngón tay khẽ bấm một quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro