Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 304

Nhu Nạo Khinh Mạn

2025-03-06 11:33:28

Nữu Nữu bắt đầu khóc, giọng nói mang theo nỗi nghẹn ngào:"Anh ơi... Anh ơi..."Oanh Oanh nhẹ nhàng đưa tay điểm vào trán Mã Lập một cái. Trong khoảnh khắc ấy, Mã Lập bỗng nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đang đứng bên cạnh cô gái. Cậu ngây người, đôi mắt chậm rãi mở to, như không thể tin vào những gì trước mắt."Nữu Nữu..."Nhưng... tại sao Nữu Nữu lại đột nhiên hiện hình? Sao cô bé vẫn mặc quần áo của ba năm trước? Cả vóc dáng cũng không thay đổi, vẫn là dáng vẻ của ngày mất tích năm nào.Cậu thiếu niên chớp mắt, tâm trí dần tỉnh táo lại. Khi nhận ra tất cả không phải là mơ, cậu bỗng trở nên bối rối. Hốc mắt đỏ hoe, nước mắt không kìm được mà lã chã rơi xuống nền đất lạnh lẽo trước cửa.Nữu Nữu kiễng chân, cố gắng đưa tay lên muốn lau nước mắt cho anh trai. Nhưng những ngón tay nhỏ bé lại xuyên qua gò má của Mã Lập, không thể chạm vào được. Cô bé bối rối, giọng nói run rẩy:"Anh ơi, đừng khóc nữa... Em... Em không sao rồi..."Nữu Nữu không còn nhớ rõ cảm giác kinh hoàng, ngột ngạt của những ngày đó nữa. Bây giờ, cô bé chỉ muốn được gặp lại người thân một lần.Mã Lập không thể kìm chế cảm xúc, che mặt bật khóc. Tiếng khóc nghẹn ngào, tuyệt vọng và bất lực."Nữu Nữu, sao lại thế này... sao lại thế này..." Cậu ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn Oanh Oanh, giọng nói như lạc đi: "Chị ơi... Là chị đưa Nữu Nữu về sao? Nữu Nữu đã gặp chuyện gì? Ba năm qua em ấy ở đâu?"Oanh Oanh nhẹ nhàng kể lại toàn bộ chuyện đã xảy ra với Nữu Nữu. Từng câu từng chữ rơi vào tai Mã Lập như những nhát d.a.o cứa vào tim. Khi nghe đến đoạn bi thảm nhất, ánh mắt cậu đỏ ngầu, bàn tay siết chặt đến mức các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.Thấy vậy, Oanh Oanh khẽ nói:"Em đừng quá đau lòng. Những kẻ đã hại em gái em đều đã bị bắt, không ngoài dự đoán thì sẽ phải chịu án tử hình. Tâm nguyện của Nữu Nữu là được trở về gặp gia đình."Mã Lập nghiến chặt răng, im lặng hồi lâu. Cuối cùng, giọng nói yếu ớt của Nữu Nữu vang lên:"Anh ơi, đừng buồn nữa... Nữu Nữu không đau nữa rồi... Cha có ở nhà không? Còn mẹ thì sao?"Mã Lập nghẹn ngào trả lời:"Cha ở nhà... Còn mẹ vẫn đang đi làm. Ba năm nay, họ vẫn luôn tìm em..."Oanh Oanh cùng Nữu Nữu bước vào trong nhà. Trong căn nhà nhỏ cũ kỹ, Mã Dũng – cha của Nữu Nữu – đang nằm trên giường. Năm đó, ông bị liệt do một vụ tai nạn lao động, từ đó đến nay không thể đi lại được.Oanh Oanh tạm thời mở mắt âm dương cho ông. Khi vừa nhìn thấy con gái mình, người đàn ông trung niên ấy lập tức run rẩy, nước mắt già nua lặng lẽ chảy dài. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Số ký tự: 0