Tinh Lộ Tiên Tung

Khách đến thăm...

2024-12-29 06:26:07

Vương Vũ nghĩ đến đây, lại cảm thấy tiếc nuối.

Cứ như vậy, trong những ngày tiếp theo Vương Vũ mỗi ngày không phải là hấp thụ tu luyện Âm Thủy Công thì là múa kiếm luyện tập kiếm pháp Liệt Phong, mỗi ngày khi ăn cháo sẽ ăn một ít thịt Dược Tiên, ba ngày lại đến chỗ đạo nhân uống một bát Luyện Huyết Thang, sau đó nghe đạo nhân giảng giải một số thắc mắc về tu luyện.

Dường như vì hắn đã thức tỉnh một nửa huyết mạch, tác dụng của thịt Dược Tiên rất nhanh trở nên không đáng kể, nhưng Luyện Huyết Thang vẫn duy trì hiệu quả đáng kinh ngạc, mỗi lần uống xong đều có thể cảm thấy cơ thể đang tiếp tục mạnh mẽ hơn, chiều cao cũng đang dần dần tăng lên, mà kiếm phá Liệt Phong cũng càng luyện càng thuần thục, thậm chí còn học được sáu thức sau của kiếm pháp Liệt Phong từ đạo nhân.

Đạo nhân vẫn không có ý định truyền thụ pháp thuật.

Theo lời hắn, linh khí hấp thu được khi tu luyện tầng thứ nhất Âm Thủy Công phần lớn là dùng để thai nghén Chủng Linh, một chút còn lại mới có thể chuyển hóa thành pháp lực, cho nên hiện tại không thể học pháp thuật, chỉ có khi cậu tu luyện tầng thứ hai Âm Thủy Công đến khi tích lũy được một chút pháp lực ít ỏi mới có thể miễn cưỡng học được một chút pháp thuật nhỏ không nhập lưu.

Vương Vũ cũng biết được từ miệng Xung Vân đạo nhân, Thanh Phong đã tu luyện đến tầng thứ ba Âm Thủy Công, thành công ngưng tụ linh căn, tiếp theo chỉ cần tu luyện công pháp tầng này viên mãn là có thể tiến giai Luyện Khí tầng bốn, trở thành tu tiên giả chân chính.

Còn bản thân đạo nhân tu luyện Âm Thủy Công đến tầng nào lại không hề tiết lộ chút nào, Vương Vũ đương nhiên cũng không có can đảm đi hỏi.

Tuy nhiên, dưới sự nài nỉ của hắn, Thanh Phong đã nói cho cậu biết Âm Thủy Công tổng cộng có mười hai tầng, còn biểu diễn tại chỗ một pháp thuật nhỏ gọi là Đom Đóm, vậy mà sau khi niệm một trận khẩu quyết mới có thể làm xuất hiện một ngọn lửa nhỏ trên ngón tay, điều này lại khiến Vương Vũ vô cùng thất vọng.

Còn Đông Nguyệt từ khi biết hắn trở thành đệ tử của Xung Vân đạo nhân thì càng thêm nhiệt tình, không chỉ nhét hết số thịt Dược Tiên còn lại cho hắn, còn vỗ ngực bảo đảm số thịt Dược Tiên cần dùng sau này cũng đều bao hết, điều này khiến Vương Vũ có hơi ngại ngùng.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua mười mấy ngày.

Vào giờ ngọ của một ngày kia, Vương Vũ như thường lệ đến tĩnh thất phía sau đại điện tìm Xung Vân đạo nhân, nhưng vừa vào cửa thì phát hiện vị sư phụ này đang tiếp đãi một vị khách từ bên ngoài đến, một người nam tử trung niên mặt trắng mặc áo bào vàng.

Người nam tử này dường như đang tranh luận điều gì đó với Xung Vân đạo nhân, vẻ mặt hơi kích động nhưng vừa thấy có người đi vào lại lập tức ngậm miệng không nói nữa, ngược lại dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá thiếu niên vài lần, hỏi:

- Xung Vân đạo hữu, đây là đệ tử mới thu nhận của ngươi sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thu Diệp, lại đây bái kiến, đây là Hoàng sư thúc của ngươi.

Xung Vân đạo nhân nhàn nhạt nói.

- Bái kiến Hoàng sư thúc.

Vương Vũ kìm nén sự tò mò trong lòng, vội vàng cúi người chào hỏi.

- Xung Vân đạo hữu đã có sư điệt Thanh Phong, lúc này vậy mà còn thu nhận đệ tử, xem ra sư điệt Thu Diệp nhất định có chỗ hơn người.

Người đàn ông áo bào vàng khoát tay với thiếu niên, cũng kinh ngạc hỏi.

- Ừm, quả thật Thu Diệp tư chất không tồi, cũng có duyên với ta, ta mới thu nhận vào môn hạ. Hoàng đạo hữu, thứ ta muốn ngươi đã mang đến chưa?

Đạo nhân dường như không muốn đề cập nhiều đến chuyện của Vương Vũ, thuận miệng đáp lại vài câu, sau đó hỏi ngược lại.

- Đương nhiên đã mang đến, thứ này chắc là đáp ứng yêu cầu của đạo hữu. Tuy nhiên, ngươi thật sự không cân nhắc lại chuyện ta nói trước đó sao? Những gì Hoàng gia chúng ta hứa hẹn tuyệt đối là thật, điều này ta có thể bảo đả.

Nam tử áo bào vàng lấy từ trong ngực ra một chiếc hộp gỗ đưa cho Xung Vân đạo nhân, không nhịn được khuyên nhủ.

- Chuyện gia nhập Hoàng gia vẫn là thôi đi, hiện tại ta đã quen nhàn hạ rồi, chỉ muốn ở đây tu thân dưỡng tính.

Đạo nhân lắc đầu đáp.

- Ai, Xung Vân đạo hữu đã không muốn tiếp nhận vậy thì thôi, nhưng ước định giữa ngươi và Hoàng gia chúng ta vẫn như cũ, ta còn rất nhiều việc ở thành Hoàng Thạch, xin cáo từ trước.

Nam tử áo bào vàng thở dài, chỉ có thể tiếc nuối nói lời cáo từ, xoay người rời khỏi phòng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xung Vân đạo nhân một tay nâng chiếc hộp gỗ, mặt không biểu cảm nhìn người đàn ông áo bào vàng rời đi, không hề lên tiếng.

Vương Vũ đứng bên cạnh nghe mà đầu óc mơ hồ, cũng không dám tùy tiện lên tiếng.

- Ngươi lại đây, để vi sư xem tiến độ tu luyện của ngươi trong thời gian qua.

Đạo nhân đột nhiên gọi Vương Vũ.

- Vâng, sư phụ.

Vương Vũ vội vàng tiến lên hai bước, đi tới.

Đạo nhân chỉ đặt một bàn tay lên bụng thiếu niên, lập tức một luồng hơi lạnh xông vào đan điền của hắn, nhưng sau khi đi một vòng lại nhanh chóng quay trở lại bàn tay của đạo nhân theo đường cũ.

- Chủng Linh chỉ lớn thêm một chút, theo tiến độ hiện tại nếu không thể tăng lượng linh khí hấp thu hàng ngày đột phá tầng thứ nhất Âm Thủy Công sơn là thật sự cần hơn một năm, bây giờ tình hình đã thay đổi, e có chút không kịp rồi.

Đạo nhân hơi nhíu mày nói.

Sư phụ, cái gì không kịp rồi?

Vương Vũ cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

- Đương nhiên là thời gian không kịp rồi, tốt nhất ngươi nên đột phá tầng thứ hai Âm Thủy Công trong vòng nửa năm, học được một chút pháp thuật nhỏ mới có thể có chút năng lực tự bảo vệ mình. Thôi được rồi, theo ta.

Đạo nhân suy nghĩ một chút, dường như cuối cùng đã quyết định điều gì đó, nhét chiếc hộp gỗ vào trong ngực, vẫy tay với thiếu niên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Lộ Tiên Tung

Số ký tự: 0