Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chung Tình ghen 【9】
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Cô bật cười đến chảy nước mắt, đáy mắt trong suốt, óng ánh lạ thường, cổ họng anh hơi động, cúi đầu, cắn lên đôi môi hồng nhuận của cô.
Hôn như điên cuồng.
Hôn một chút, anh lại cảm thấy chưa đủ, liền cắn mấy cái lên cổ và xương quai xanh của cô.
Chung Tình cũng không tránh ra, mặc cho làm như vậy, cô ngoan ngoãn nằm ở nơi đó để cho anh hôn.
Mới vừa rồi bởi vì mệt mà thở dốc, lúc này đã bình ổn lại, biến thành thở gấp dồn dập.
Cũng may Dịch Giản cũng không quên chính sự, chỉ hôn một chút, liền buông cô ra, ôm cô từ trên thảm sàn đứng lên, không giấu được chút vui vẻ đang lan tràn: "Được rồi... . . . Đại phu nhân chờ đến sốt ruột rồi."
Chung Tình đỏ mặt, vội vàng xoay người đi lấy đồ mặc.
Cô mặt đồ xong, đứng ở trước gương chải tóc, chải lấy chải để, liền thấp giọng gọi một chút.
Dịch Giản sợ cô có chuyện gì xảy ra, nhanh chóng đi tới, "Sao vậy?"
Chung Tình cẩn thận nhìn hồi lâu, sau đó vừa quay đầu lại, ném lược lên người Dịch Giản, chỉ vào cổ của mình nói: "Anh xem! Đều tại anh!"
Dịch Giản bắt đầu sững người, thấy trên cổ của cô có mấy vết đỏ, lập tức lo lắng đến xem, ai ngờ cúi đầu vừa nhìn, lúc này mới phát hiện, là mấy dấu hồng do lúc nãy anh hôn.
"Làm sao bây giờ? Cao như thế, giấu cũng không được!" Chung Tình buồn bực suy nghĩ, nếu như bị đại phu nhân thấy được, chắc chắn sẽ bị người ta chướng tai gai mắt.
Dịch Giản không lên tiếng, trong đáy mắt lại cất giấu mấy phần vui vẻ.
Chung Tình vừa ngẩng đầu, thấy chút ý cười này của anh, nhìn có chút hả hê, nhất thời lòng càng tức giận, rõ ràng thủ phạm là anh, anh còn mang dáng vẻ không liên quan tới mình như thế.
Vươn tay, vỗ vai của anh, hét lên: "Đều tại anh, đều tại anh... . . . Tôi không đi, tự anh đi đi!"
Thật ra thì cô cũng biết, mình không thể không đi, nếu không đi, không biết đại phu nhân có thể gọi cô đi nói chuyện hay không!
Nhất thời, cô đi tìm một bộ đồ cổ cao để mặc, nhưng che cổ, mấy vết hôn nơi tai cũng không thể che được!
Chung Tình áo não vô cùng, quay đầu, nhìn Dịch Giản, suy nghĩ một chút, liền nhào tới trong ngực của anh.
Sức của cô cũng rất lớn, khiến anh phải lùi về phía sau hai bước.
Hôn như điên cuồng.
Hôn một chút, anh lại cảm thấy chưa đủ, liền cắn mấy cái lên cổ và xương quai xanh của cô.
Chung Tình cũng không tránh ra, mặc cho làm như vậy, cô ngoan ngoãn nằm ở nơi đó để cho anh hôn.
Mới vừa rồi bởi vì mệt mà thở dốc, lúc này đã bình ổn lại, biến thành thở gấp dồn dập.
Cũng may Dịch Giản cũng không quên chính sự, chỉ hôn một chút, liền buông cô ra, ôm cô từ trên thảm sàn đứng lên, không giấu được chút vui vẻ đang lan tràn: "Được rồi... . . . Đại phu nhân chờ đến sốt ruột rồi."
Chung Tình đỏ mặt, vội vàng xoay người đi lấy đồ mặc.
Cô mặt đồ xong, đứng ở trước gương chải tóc, chải lấy chải để, liền thấp giọng gọi một chút.
Dịch Giản sợ cô có chuyện gì xảy ra, nhanh chóng đi tới, "Sao vậy?"
Chung Tình cẩn thận nhìn hồi lâu, sau đó vừa quay đầu lại, ném lược lên người Dịch Giản, chỉ vào cổ của mình nói: "Anh xem! Đều tại anh!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dịch Giản bắt đầu sững người, thấy trên cổ của cô có mấy vết đỏ, lập tức lo lắng đến xem, ai ngờ cúi đầu vừa nhìn, lúc này mới phát hiện, là mấy dấu hồng do lúc nãy anh hôn.
"Làm sao bây giờ? Cao như thế, giấu cũng không được!" Chung Tình buồn bực suy nghĩ, nếu như bị đại phu nhân thấy được, chắc chắn sẽ bị người ta chướng tai gai mắt.
Dịch Giản không lên tiếng, trong đáy mắt lại cất giấu mấy phần vui vẻ.
Chung Tình vừa ngẩng đầu, thấy chút ý cười này của anh, nhìn có chút hả hê, nhất thời lòng càng tức giận, rõ ràng thủ phạm là anh, anh còn mang dáng vẻ không liên quan tới mình như thế.
Vươn tay, vỗ vai của anh, hét lên: "Đều tại anh, đều tại anh... . . . Tôi không đi, tự anh đi đi!"
Thật ra thì cô cũng biết, mình không thể không đi, nếu không đi, không biết đại phu nhân có thể gọi cô đi nói chuyện hay không!
Nhất thời, cô đi tìm một bộ đồ cổ cao để mặc, nhưng che cổ, mấy vết hôn nơi tai cũng không thể che được!
Chung Tình áo não vô cùng, quay đầu, nhìn Dịch Giản, suy nghĩ một chút, liền nhào tới trong ngực của anh.
Sức của cô cũng rất lớn, khiến anh phải lùi về phía sau hai bước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro