Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Đêm động phòng hoa chúc 【15】
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Người đàn ông này chính là thiếu tướng dẫn đầu vô số binh sĩ! Hô phong hoán vũ ở thành phố X, không ai đắc tội nổi!
Những người đó cũng nói hết lời hay, tố hết sàm ngôn.
Chung Tình không ngờ Trác Nhiên sẽ đến, cô có chút vui mừng, không nhịn được mà cười có chút vui vẻ, mở miệng, hỏi câu nói đầu tiên chính là: "Trác Nhiên... . . . Chị hai khoẻ chứ? Sao lại không tới?"
"Rất khoẻ." Trác Nhiên nâng ly, chúc phúc cho hai người, đáy mắt mang theo chút cảm thán: "Cháu và chị hai của em ở nhà, không tới được, chẳng qua khi... . . . Cô ấy nghe em gả cho thiếu tướng, lòng rất vui."
Sau đó, Trác Nhiên nâng ly với thiếu tướng ở bên cạnh: "Chúc mừng!"
Chung Tình cười một tiếng, liền nâng ly uống, Dịch Giản cũng uống một hơi cạn sạch.
Chung Tình xong, có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Trác Nhiên, trong mắt đều là ánh sáng.
Dịch Giản thấy thấy vẻ mặt ấy của cô, sắc mặt khẽ biến thành có chút lạnh lẽo, vươn tay, siết chặt eo của cô, ôm cô vào trong ngực của mình, ý muốn chiếm đoạt tăng đến mười phần.
Ngay sau đó, liền ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Trác Nhiên, đáy mắt mang theo vài phần rét lạnh.
Trác Nhiên cũng hơi run lên một chút, anh ngượng ngùng cười cười, vô cùng thức thời nói với Chung Tình: "Phía sau còn có nhiều người đang chờ, thiếu tướng và em mời rượu xong thì chúng ta lại gặp nhau."
Chung Tình lập tức gật đầu: "Trác Nhiên, anh nhất định phải chờ em đấy... . . . Em có rất nhiều lời của muốn muốn nói với anh, hiện tại tính xem, em đã không gặp anh và chị hai hơn một năm rồi... . . . Cũng không biết lúc không gặp mặt, cháu của em đã lớn đến đâu rồi.. . . ."
Sắc mặt Dịch Giản càng lúc càng lạnh như băng, là anh cố ý bảo người ta mời Trác Nhiên... . . . Anh biết cô cùng Trác Nhiên và Chung Hân lúc nhỏ lớn lên cùng nhau, nhưng là, Chung Tình lệ thuộc rất nhiều vào Trác Nhiên, cảnh tượng kia... . . . đó là cảm xúc mà cô chưa bao giờ thể hiện trước mặt bất cứ người đàn ông nào.
Thế nhưng anh lại muốn thấysự vui vẻ từ tận đáy lòng của cô, biết rõ Trác Nhiên tới mình lại ghen, nhưng vẫn mời anh ta tới.
Anh chỉ.. . . . hi vọng trong hôn lễ hôm nay, có thể thấy được nụ cười chân thật nhất của cô, như vậy, anh sẽ cảm nhận được, sẽ ảo tưởng, thật ra thì, cô là thật, thật lòng muốn gả cho mình... . . .
Trác Nhiên có thể cảm nhận được nhiệt độ quanh người đã giảm đến cực độ, anh lập tức cắt đứt lời của Chung Tình: "Tiểu Tình, Thiếu tướng đang chờ em."
Những người đó cũng nói hết lời hay, tố hết sàm ngôn.
Chung Tình không ngờ Trác Nhiên sẽ đến, cô có chút vui mừng, không nhịn được mà cười có chút vui vẻ, mở miệng, hỏi câu nói đầu tiên chính là: "Trác Nhiên... . . . Chị hai khoẻ chứ? Sao lại không tới?"
"Rất khoẻ." Trác Nhiên nâng ly, chúc phúc cho hai người, đáy mắt mang theo chút cảm thán: "Cháu và chị hai của em ở nhà, không tới được, chẳng qua khi... . . . Cô ấy nghe em gả cho thiếu tướng, lòng rất vui."
Sau đó, Trác Nhiên nâng ly với thiếu tướng ở bên cạnh: "Chúc mừng!"
Chung Tình cười một tiếng, liền nâng ly uống, Dịch Giản cũng uống một hơi cạn sạch.
Chung Tình xong, có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Trác Nhiên, trong mắt đều là ánh sáng.
Dịch Giản thấy thấy vẻ mặt ấy của cô, sắc mặt khẽ biến thành có chút lạnh lẽo, vươn tay, siết chặt eo của cô, ôm cô vào trong ngực của mình, ý muốn chiếm đoạt tăng đến mười phần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay sau đó, liền ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Trác Nhiên, đáy mắt mang theo vài phần rét lạnh.
Trác Nhiên cũng hơi run lên một chút, anh ngượng ngùng cười cười, vô cùng thức thời nói với Chung Tình: "Phía sau còn có nhiều người đang chờ, thiếu tướng và em mời rượu xong thì chúng ta lại gặp nhau."
Chung Tình lập tức gật đầu: "Trác Nhiên, anh nhất định phải chờ em đấy... . . . Em có rất nhiều lời của muốn muốn nói với anh, hiện tại tính xem, em đã không gặp anh và chị hai hơn một năm rồi... . . . Cũng không biết lúc không gặp mặt, cháu của em đã lớn đến đâu rồi.. . . ."
Sắc mặt Dịch Giản càng lúc càng lạnh như băng, là anh cố ý bảo người ta mời Trác Nhiên... . . . Anh biết cô cùng Trác Nhiên và Chung Hân lúc nhỏ lớn lên cùng nhau, nhưng là, Chung Tình lệ thuộc rất nhiều vào Trác Nhiên, cảnh tượng kia... . . . đó là cảm xúc mà cô chưa bao giờ thể hiện trước mặt bất cứ người đàn ông nào.
Thế nhưng anh lại muốn thấysự vui vẻ từ tận đáy lòng của cô, biết rõ Trác Nhiên tới mình lại ghen, nhưng vẫn mời anh ta tới.
Anh chỉ.. . . . hi vọng trong hôn lễ hôm nay, có thể thấy được nụ cười chân thật nhất của cô, như vậy, anh sẽ cảm nhận được, sẽ ảo tưởng, thật ra thì, cô là thật, thật lòng muốn gả cho mình... . . .
Trác Nhiên có thể cảm nhận được nhiệt độ quanh người đã giảm đến cực độ, anh lập tức cắt đứt lời của Chung Tình: "Tiểu Tình, Thiếu tướng đang chờ em."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro