Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Đồ cưới của Chung Tình (23)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
"Chung Tình, em phải biết, có em bé mới là sự đảm bảo hữu hiệu nhất,
chỉ cần em có em bé, Thiếu Tướng có như thế nào thì cũng sẽ không bao
giờ bỏ em đâu. . . . . . . . . Chẳng qua. . . . . . . . . Có thể thấy
trong lòng Thiếu Tướng có em, tạm thời em không cần quan tâm đến những
chuyện này. Chị chỉ sợ tương lai. . . . . . . . ."
"Chị hai, em hiểu ý của chị, chẳng qua chị hai của em thật là may mắn, chị và Trác Nhiên hạnh phúc như vậy, kết hôn đã lâu như vậy, nhưng Trác Nhiên vẫn chỉ có một mình chị, không có nói muốn cưới vợ bé."
"Đương nhiên anh sẽ không cưới vợ bé, từ trước đến giờ trong lòng của anh chỉ có mỗi Chung Hân." Trác Nhiên ngượng ngùng nở nụ cười, vẻ mặt có mấy phần lúng túng, hắn nhìn Chung Tình một chút, sau đó giống như đang âm thầm tự nói với mình điều gì, tiếp tục nói: "Anh chỉ thích mỗi Chung Hân!"
Đúng, chỉ thích mỗi Chung Hân.
Từ nhỏ đến lớn, cô gái này chính là vị hôn thê của hắn.
Hắn không được có bất kì sự mong nhớ nào đến người nào khác.
Vì hắn biết, vào nhiều năm trước, lòng của hắn đã sớm lặng lẽ thay đổi . . . . . . . . .
Thế nhưng, đây chỉ có thể là bí mật một mình hắn biết. . . . . . . . . Hắn sẽ không bao giờ để bất cứ ai biết điều này.
"Chị hai, chị xem, anh rể đã nói như vậy rồi, chị thật hạnh phúc!" Chung Tình đùa giỡn nói.
Chung Hân đỏ mặt cúi đầu, mĩm cười hạnh phúc, cô cũng cảm thấy mình là rất hạnh phúc, có người chồng như vậy thì cô còn muốn gì nữa?
Thời đại này, đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, nhưng Trác Nhiên vẫn đối xử với cô rất tốt. . . . . . . . . . . . . . . . Chưa bao giờ quan tâm đến người phụ nữ khác.
Trác Nhiên nghe vậy, nhìn Chung Tình nở nụ cười thân thiết, trong lòng chậm rãi bình tĩnh lại.
Có một số việc, không thể để bị đánh vỡ.
Một khi đánh vỡ, hắn sẽ mất hết tất cả.
Hắn sẽ mất đi Chung Hân, sẽ mất đi tình yêu của cô.
"Chung Tình chế nhạo chị hoài. . . . . . . . . nhưng em cũng đừng có nói chị không, em cũng nên ghi nhớ những lời của chị vào trong lòng đi." Chung Hân nâng mắt lên, nén cười, không yên lòng nói lại một lần nữa.
"Chị hai, chị dông dài quá đi, lẽ nào chị không biết em sợ chết nhất ư? Tình yêu cũng có thể hại chết người, em lúc nào cũng nói với chính mình, cả đời này em tuyệt đối sẽ không đụng vào chuyện này."
Chung Tình nhắc tới chuyện cũ, vẻ mặt ba người liền bắt đầu khổ sở.
Bên trong căn phòng, sự yên lặng kéo dài thật lâu.
"Chị hai, em hiểu ý của chị, chẳng qua chị hai của em thật là may mắn, chị và Trác Nhiên hạnh phúc như vậy, kết hôn đã lâu như vậy, nhưng Trác Nhiên vẫn chỉ có một mình chị, không có nói muốn cưới vợ bé."
"Đương nhiên anh sẽ không cưới vợ bé, từ trước đến giờ trong lòng của anh chỉ có mỗi Chung Hân." Trác Nhiên ngượng ngùng nở nụ cười, vẻ mặt có mấy phần lúng túng, hắn nhìn Chung Tình một chút, sau đó giống như đang âm thầm tự nói với mình điều gì, tiếp tục nói: "Anh chỉ thích mỗi Chung Hân!"
Đúng, chỉ thích mỗi Chung Hân.
Từ nhỏ đến lớn, cô gái này chính là vị hôn thê của hắn.
Hắn không được có bất kì sự mong nhớ nào đến người nào khác.
Vì hắn biết, vào nhiều năm trước, lòng của hắn đã sớm lặng lẽ thay đổi . . . . . . . . .
Thế nhưng, đây chỉ có thể là bí mật một mình hắn biết. . . . . . . . . Hắn sẽ không bao giờ để bất cứ ai biết điều này.
"Chị hai, chị xem, anh rể đã nói như vậy rồi, chị thật hạnh phúc!" Chung Tình đùa giỡn nói.
Chung Hân đỏ mặt cúi đầu, mĩm cười hạnh phúc, cô cũng cảm thấy mình là rất hạnh phúc, có người chồng như vậy thì cô còn muốn gì nữa?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời đại này, đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, nhưng Trác Nhiên vẫn đối xử với cô rất tốt. . . . . . . . . . . . . . . . Chưa bao giờ quan tâm đến người phụ nữ khác.
Trác Nhiên nghe vậy, nhìn Chung Tình nở nụ cười thân thiết, trong lòng chậm rãi bình tĩnh lại.
Có một số việc, không thể để bị đánh vỡ.
Một khi đánh vỡ, hắn sẽ mất hết tất cả.
Hắn sẽ mất đi Chung Hân, sẽ mất đi tình yêu của cô.
"Chung Tình chế nhạo chị hoài. . . . . . . . . nhưng em cũng đừng có nói chị không, em cũng nên ghi nhớ những lời của chị vào trong lòng đi." Chung Hân nâng mắt lên, nén cười, không yên lòng nói lại một lần nữa.
"Chị hai, chị dông dài quá đi, lẽ nào chị không biết em sợ chết nhất ư? Tình yêu cũng có thể hại chết người, em lúc nào cũng nói với chính mình, cả đời này em tuyệt đối sẽ không đụng vào chuyện này."
Chung Tình nhắc tới chuyện cũ, vẻ mặt ba người liền bắt đầu khổ sở.
Bên trong căn phòng, sự yên lặng kéo dài thật lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro