Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng, em có! (4)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Cô nghĩ, người đàn ông, có phải hay không, cũng thích cô gái như vậy?
Hơn nữa, Dịch Giản thoạt nhìn, cũng không phải ghét.
Hơn nữa, quan hệ của bọn họ, thoạt nhìn giống như rất thân mật, thậm chí, cô đã biết Dịch Giản, ước chừng...... Năm năm rồi!
Năm năm là khái niệm như thế nào?
Năm năm, có thể người không yêu, trở nên yêu nhau.
Năm năm, có thể đem người xa lạ, biến thành bằng hữu cả đời.
Năm năm, có thể đem một đứa bé, trở thành người lớn.
Năm năm, nhưng là...... Có rất nhiều rất nhiều chuyện phát sinh.
Bọn họ biết nhau năm năm, năm năm sau, còn có thể thân mật như thế, vậy có phải hay không, thể hiện, tình cảm giữa bọn họ, rất sâu đậm?
Chung Tình cẩn thận tự nói với mình, thật ra thì, này không có gì, cô chỉ là vợ của anh, cô bản thân không nên ôm nhiều ảo tưởng như vậy.
Nhưng là, cô vẫn cảm thấy đáy lòng thấp thỏm lo âu.
Cũng không biết mình rốt cuộc đứng bao lâu, cô nghe được tiếng gõ cửa, bên ngoài truyền tới giọng nói nhàn nhạt của anh: “Chung Tình?”
Chung Tình đáy lòng mềm yếu, suy nghĩ, hay là anh hiểu ý của mình, cũng đến tìm mình, nhất thời vội vàng lên tiếng, trả lời một câu: “Vâng.”
Liền vội vã đi ra ngoài.
Lại phát hiện Dương Đình cũng đứng ở bên người Dịch Giản.
Dương Đình thấy cô ra ngoài, lập tức thân thiết cười cười: “Chung tiểu thư đi vào lâu như vậy, Giản cũng lo lắng, còn để cho tôi tới thăm cô. Cô không sao chứ? Có phải là không thoải mái hay không?”
Chung Tình cười lắc đầu một cái: “Tôi không sao, chỉ là hơi lâu mà thôi.”
Dịch Giản chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, vươn tay, nắm tay của cô, thấp giọng nói: “Anh đợi một lúc, bây giờ thì tốt rồi.”
Nói xong, lôi kéo cô, hướng một bên ghế sa lon đi tới.
Anh và Dương Đình ở Mĩ phụ trách cùng một hạng mục, cần hợp tác, lần này gặp mặt, dĩ nhiên là muốn đem hết chuyện nói một chút.
Chung Tình thật không muốn ngồi ở bên cạnh bọn họ, cảm thấy như vậy, giống như là một thằng hề, cô cắn cắn môi dưới, sau đó nói: “Mọi người cứ nói, tôi một câu nói cũng nghe không hiểu, hơn nữa, tôi muốn đi cùng bọn họ chơi đùa một chút, có thể không?”
Dịch Giản suy nghĩ một chút, liền gật đầu một cái, đáp ứng: “Được. Sau đó anh đi tìm em.”
Hơn nữa, Dịch Giản thoạt nhìn, cũng không phải ghét.
Hơn nữa, quan hệ của bọn họ, thoạt nhìn giống như rất thân mật, thậm chí, cô đã biết Dịch Giản, ước chừng...... Năm năm rồi!
Năm năm là khái niệm như thế nào?
Năm năm, có thể người không yêu, trở nên yêu nhau.
Năm năm, có thể đem người xa lạ, biến thành bằng hữu cả đời.
Năm năm, có thể đem một đứa bé, trở thành người lớn.
Năm năm, nhưng là...... Có rất nhiều rất nhiều chuyện phát sinh.
Bọn họ biết nhau năm năm, năm năm sau, còn có thể thân mật như thế, vậy có phải hay không, thể hiện, tình cảm giữa bọn họ, rất sâu đậm?
Chung Tình cẩn thận tự nói với mình, thật ra thì, này không có gì, cô chỉ là vợ của anh, cô bản thân không nên ôm nhiều ảo tưởng như vậy.
Nhưng là, cô vẫn cảm thấy đáy lòng thấp thỏm lo âu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng không biết mình rốt cuộc đứng bao lâu, cô nghe được tiếng gõ cửa, bên ngoài truyền tới giọng nói nhàn nhạt của anh: “Chung Tình?”
Chung Tình đáy lòng mềm yếu, suy nghĩ, hay là anh hiểu ý của mình, cũng đến tìm mình, nhất thời vội vàng lên tiếng, trả lời một câu: “Vâng.”
Liền vội vã đi ra ngoài.
Lại phát hiện Dương Đình cũng đứng ở bên người Dịch Giản.
Dương Đình thấy cô ra ngoài, lập tức thân thiết cười cười: “Chung tiểu thư đi vào lâu như vậy, Giản cũng lo lắng, còn để cho tôi tới thăm cô. Cô không sao chứ? Có phải là không thoải mái hay không?”
Chung Tình cười lắc đầu một cái: “Tôi không sao, chỉ là hơi lâu mà thôi.”
Dịch Giản chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, vươn tay, nắm tay của cô, thấp giọng nói: “Anh đợi một lúc, bây giờ thì tốt rồi.”
Nói xong, lôi kéo cô, hướng một bên ghế sa lon đi tới.
Anh và Dương Đình ở Mĩ phụ trách cùng một hạng mục, cần hợp tác, lần này gặp mặt, dĩ nhiên là muốn đem hết chuyện nói một chút.
Chung Tình thật không muốn ngồi ở bên cạnh bọn họ, cảm thấy như vậy, giống như là một thằng hề, cô cắn cắn môi dưới, sau đó nói: “Mọi người cứ nói, tôi một câu nói cũng nghe không hiểu, hơn nữa, tôi muốn đi cùng bọn họ chơi đùa một chút, có thể không?”
Dịch Giản suy nghĩ một chút, liền gật đầu một cái, đáp ứng: “Được. Sau đó anh đi tìm em.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro