Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Vậy thì lấy anh đi! (2)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Càng nghĩ Dịch Giản càng không thể nào bình tĩnh tiếp nữa.
Đến cuối cùng, lại nghe giọng Từ Ngang truyền tới: "Thiếu tướng... Thiếu tướng... . . . Cô Chung trở về rồi."
Bóng dáng đứng nơi cầu thang của Dịch Giản chợt dừng lại trong nháy mắt, tất cả mọi lo lắng trong anh đều bị anh chậm rãi kiềm chế xuống, hít thở thật mỏng manh, lo lắng trên mặt nháy mắt tiêu tán không còn tăm hơi, chuyển thành vị thiếu tướng lạnh nhạt trước sau như một.
Từ Ngang dẫn Chung Tình đi tới, nhìn thấy Dịch Giản lạnh lùng đứng đó, một đôi mắt, nhìn chằm chằm Chung Tình.
Chung Tình đi tới đầu bậc thang, vừa ngẩng đầu lên, thấy được Dịch Giản đứng đó, bước chân của cô hơi dừng một chút, tính toán nhỏ nhặt trong đáy lòng đang bắt đầu vang lên đinh đang, cô hít sâu một hơi, hủy bỏ cô gái hoàn mỹ tươi cười, trở thành con người trước kia, cô gái cực kỳ giả tạo ngày xưa đã trở lại.
Ánh mắt Dịch Giản lại lạnh đi vài phần chỉ trong thoáng chốc.
Lòng anh cực kỳ hoài nghi, sao vừa ra ngoài một chuyến, trở về, cô đã biến thành bộ dạng này?
Chung Tình cũng thoáng thấy căng thẳng, cô nhìn Dịch Giản xa xa, chàng trai tuyệt sắc này. . . .là người duy nhất cô có thể lợi dụng ở lúc này.
Anh... . . . Có thể giúp cô, hành hạ Hà An Viện kia tới tan nát.
Nhưng không biết vì sao, nhìn thấy ánh mắt lúc này của anh, lạnh buốt như vậy, cô bỗng có chút do dự.
Đáy lòng, âm thầm cổ vũ cho mình, rất lâu sau, cô mới tiếp bước, đi lên lầu, tự nhiên thoải mái mà đi.
Trước sau Dịch Giản vẫn nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt như bầu trời âm u đầy mây, khí áp cực thấp.
Từ Ngang vẫn đứng ở đó, đáy lòng tràn ngập sự khó hiểu, mới vừa rồi thiếu tướng luôn lo lắng, sao lúc này lại đột nhiên thay đổi khuôn mặt?
Rốt cục Chung Tình cũng đi tới trước người Dịch Giản cô cười cười, "Thiếu tướng... . . . Người trở về rồi hả ?"
Dịch Giản không lên tiếng, chỉ nhìn cô.
Biểu hiện của Chung Tình tự nhiên quá mức phân, giống như thật, khiến trong nháy mắt đó chính Dịch Giản cũng quên việc cô và Hà An Viện gặp nhau là chuyệ thực, giống như chuyện cô sẽ đi, chưa từng xảy ra.
Chung Tình tránh được ánh mắt Dịch Giản, đáy lòng cô cũng không biết đến cùng Dịch Giản có biết cô và Hà An Viện đã nói chuyện với nhau hay không, cũng không biết tới cùng anh có biết cô đã bí mật đi sắp xếp tin tức hay không .
Bất kể anh có biết hay không, giờ này khắc này, cô vẫn phải tỏ vẻ không có gì, cô hoàn toàn không có ý nghĩ muốn rời đi.
Đến cuối cùng, lại nghe giọng Từ Ngang truyền tới: "Thiếu tướng... Thiếu tướng... . . . Cô Chung trở về rồi."
Bóng dáng đứng nơi cầu thang của Dịch Giản chợt dừng lại trong nháy mắt, tất cả mọi lo lắng trong anh đều bị anh chậm rãi kiềm chế xuống, hít thở thật mỏng manh, lo lắng trên mặt nháy mắt tiêu tán không còn tăm hơi, chuyển thành vị thiếu tướng lạnh nhạt trước sau như một.
Từ Ngang dẫn Chung Tình đi tới, nhìn thấy Dịch Giản lạnh lùng đứng đó, một đôi mắt, nhìn chằm chằm Chung Tình.
Chung Tình đi tới đầu bậc thang, vừa ngẩng đầu lên, thấy được Dịch Giản đứng đó, bước chân của cô hơi dừng một chút, tính toán nhỏ nhặt trong đáy lòng đang bắt đầu vang lên đinh đang, cô hít sâu một hơi, hủy bỏ cô gái hoàn mỹ tươi cười, trở thành con người trước kia, cô gái cực kỳ giả tạo ngày xưa đã trở lại.
Ánh mắt Dịch Giản lại lạnh đi vài phần chỉ trong thoáng chốc.
Lòng anh cực kỳ hoài nghi, sao vừa ra ngoài một chuyến, trở về, cô đã biến thành bộ dạng này?
Chung Tình cũng thoáng thấy căng thẳng, cô nhìn Dịch Giản xa xa, chàng trai tuyệt sắc này. . . .là người duy nhất cô có thể lợi dụng ở lúc này.
Anh... . . . Có thể giúp cô, hành hạ Hà An Viện kia tới tan nát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng không biết vì sao, nhìn thấy ánh mắt lúc này của anh, lạnh buốt như vậy, cô bỗng có chút do dự.
Đáy lòng, âm thầm cổ vũ cho mình, rất lâu sau, cô mới tiếp bước, đi lên lầu, tự nhiên thoải mái mà đi.
Trước sau Dịch Giản vẫn nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt như bầu trời âm u đầy mây, khí áp cực thấp.
Từ Ngang vẫn đứng ở đó, đáy lòng tràn ngập sự khó hiểu, mới vừa rồi thiếu tướng luôn lo lắng, sao lúc này lại đột nhiên thay đổi khuôn mặt?
Rốt cục Chung Tình cũng đi tới trước người Dịch Giản cô cười cười, "Thiếu tướng... . . . Người trở về rồi hả ?"
Dịch Giản không lên tiếng, chỉ nhìn cô.
Biểu hiện của Chung Tình tự nhiên quá mức phân, giống như thật, khiến trong nháy mắt đó chính Dịch Giản cũng quên việc cô và Hà An Viện gặp nhau là chuyệ thực, giống như chuyện cô sẽ đi, chưa từng xảy ra.
Chung Tình tránh được ánh mắt Dịch Giản, đáy lòng cô cũng không biết đến cùng Dịch Giản có biết cô và Hà An Viện đã nói chuyện với nhau hay không, cũng không biết tới cùng anh có biết cô đã bí mật đi sắp xếp tin tức hay không .
Bất kể anh có biết hay không, giờ này khắc này, cô vẫn phải tỏ vẻ không có gì, cô hoàn toàn không có ý nghĩ muốn rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro