Tinh Tế Làm Ruộng: Nam Chủ Ốm Yếu Dựa Vào Tiền Gian Nan Cầu Sinh
Hai Anh Em Ma Ố...
Thất Sơ Cửu
2024-10-01 20:47:13
Niên Sơ Đồng, trở về nhà gỗ với Ngõa Lịch yếu đuối.
Còn chưa qua sông, đã nhìn thấy Phó Vân Hà nằm dài trên ghế, nhìn không thấy một chút bộ dáng hô hấp phập phồng nào.
"Chết rồi?"
Niên Sơ Đồng "ba" một cái, ném sợi dây thừng trong tay xuống, Ngõa Lịch ở phía sau không ngồi vững, "Phốc Thông" ngã dập đầu một tiếng.
Ủy khuất ngồi dậy, liền nhìn thấy Niên Sơ Đồng chạy như bay qua sông, còn hắn, còn đang có thời gian nghiên cứu dáng người cường tráng của Niên Sơ Đồng.
"Chân ngắn, vì sao chạy nhanh như vậy? Không khoa học, chẳng lẽ là quá đủ năng lượng?”
Niên Sơ Đồng nghe thấy, nhưng không có thời gian để ý tới Ngõa Lịch, cô đi đến bên cạnh Phó Vân Hà, một tay nắm lấy cánh tay hắn kiểm tra.
"Chưa chết." Thanh âm vô lực, làm cho động tác của Niên Sơ Đồng có chút đình trệ.
Tay kia của cô đặt lên mạch của Phó Vân Hà, dừng lại một lát nói: "Cũng may, anh không sao.”
Phó Vân Hà chỉ xoay mắt nhìn thoáng qua Niên Sơ Đồng, thật làm khó cô rồi, nói một câu quan tâm, mà nói thẳng thắn tới như vậy, lại không hề có chút tình cảm nào.
"Tôi đói bụng." Phó Vân Hà chủ yếu là đói không có sức lực, hắn không muốn đi uống dung dịch dinh dưỡng kia nữa.
Đương nhiên, nếu Niên Sơ Đồng không trở về, hắn vẫn phải uống.
Niên Sơ Đồng thu tay lại, nhìn phó Vân Hà đang nằm, lại nhìn Ngõa Lịch vẫn còn ngồi bên kia sông.
Hai con ma ốm này.
Tất cả mình đều đụng phải rồi.
Đầu tiên cô đi đến bờ bên kia sông, kéo Ngõa Lịch về, tất nhiên điều quan trọng nhất là lấy ngô.
"Có nước Ngõa Lịch không thích.”
“Mày thích dính nước trên chân hay là toàn thân dính nước?” Ý tứ uy hiếp của Niên Sơ Đồng quá rõ ràng.
Ngõa Lịch ngồi ở một bên chờ đợi, cảm nhận được mối đe dọa đối với cuộc sống của mình, nó ngay lập tức đứng dậy, run rẩy sợ hãi nói: "Ngõa Lịch có thể tự khắc phục được."
“Không tồi!” Niên Sơ Đồng cười lên có chút làm cho người ta lạnh cả sống lưng.
Ngõa Lịch nhỏ giọng nói. "Mặc dù Ngõa Lịch có vẻ đẹp và trí tuệ, xin bạn vui lòng không ghen tị.”
“Ngõa Lịch rất hữu ích, hơn nữa Ngõa Lịch nắm trên vai truyền thừa sứ mệnh của toàn bộ tộc cơ giới. "
“Ha ha ha ha. Đi thôi! Không có thời gian để trêu mày nữa. "Niên Sơ Đồng dẫn đầu qua sông, Ngõa Lịch cũng vểnh mũi bước chân đuổi theo.
Niên Sơ Đồng mang theo Ngõa Lịch đi đến bên cạnh Phó Vân Hà, nói với hai người : "Hai người trao đổi một chút tâm đắc về cách sinh tồn đi.”
Niên Sơ Đồng nói xong liền rời đi, Phó Vân Hà cùng Ngõa Lịch ở lại, mắt to trừng mắt nhỏ.
"Mày là robot của ngày hôm qua?"
"Ngõa Lịch không phải là người máy, Ngõa Lịch là chủng tộc cao cấp, tộc cơ giới."
“Chính là tộc cơ giới trong truyền thuyết, vai không thể khiêng, tay không thể xách?”
"Tộc cơ khí là người khuân vác tri thức, không cần phải tham gia lao động chân tay."
"Đúng, cho nên tộc chúng mày mới bị diệt đấy."
“Bạn nói không chính xác, diệt tộc là một người cũng không còn, nhưng Ngõa Lịch vẫn còn sống, Ngõa Lịch gánh vác nhiệm vụ truyền thừa vĩ đại. Tộc cơ khí sẽ tái sinh trong vinh quang.” Ngõa Lịch xong xoay người đưa lưng về phía Phó Vân Hà.
"Mày đây là đang tức giận?" Phó Vân Hà ngược lại có vài phần tò mò, hắn cũng chưa từng tiếp xúc qua tộc cơ giới.
"Ngõa Lịch không có tức giận, chỉ là không muốn nhìn thấy bạn."
Phó Vân Hà nhướng mày, đây còn không phải là tức giận thì là gì? Nhưng anh cũng không tiếp tục hỏi nhiều.
Niên Sơ Đồng nấu ngô ở bên kia, phất phất tay hô: "Hai vị đại tiểu thư, ăn cơm thôi.”
Phó Vân Hà nhìn thoáng qua Ngõa Lịch nói: "Đang gọi mày kìa. "
Ngõa Lịch nằm nghiêng đầu, trả lời: "Cô ấy nói là hai vị đại tiểu thư, con số là 2, giới tính là nữ. Nhưng Ngõa Lịch là con đực, vì vậy cô ấy không phải đang gọi tôi mà là đang gọi bạn. "
“Tao là đàn ông." Phó Vân Hà nói một câu, để cho Ngõa Lịch xoay người lại, đầu thật lớn nhìn chằm chằm Phó Vân Hà một hồi.
"Tất cả đặc điểm ngoại hình, vóc dáng da thịt của bạn đều nằm trong phạm trù của phụ nữ, bạn có thể chứng minh bạn không phải là phụ nữ không?"
"Ha ha... Có, cũng không cho mày xem.”
Phó Vân Hà nói xong, chuẩn bị đỡ ghế dựa đứng dậy, vừa đứng lên, một trận choáng váng đánh tới, hắn theo bản năng phản ứng bắt lấy thứ gì đó.
Niên Sơ Đồng quay đầu lại, thấy Phó Vân Hà đứng dậy, lay động, bắt được Ngõa Lịch bên cạnh.
"Phốc Thông"
"Phốc Thông"
Cả hai đều ngã xuống.
Niên Sơ Đồng đầu tiên ngẩng đầu nhìn trời, lại cúi đầu nhìn hai anh em ma ốm.
Tạo nghiệt a!
Các bạn nhỏ, cuốn sách mới đang cố gắng leo dốc, muốn leo lên bảng xếp hạng, cầu một phiếu^-^
(chương này kết thúc)
Còn chưa qua sông, đã nhìn thấy Phó Vân Hà nằm dài trên ghế, nhìn không thấy một chút bộ dáng hô hấp phập phồng nào.
"Chết rồi?"
Niên Sơ Đồng "ba" một cái, ném sợi dây thừng trong tay xuống, Ngõa Lịch ở phía sau không ngồi vững, "Phốc Thông" ngã dập đầu một tiếng.
Ủy khuất ngồi dậy, liền nhìn thấy Niên Sơ Đồng chạy như bay qua sông, còn hắn, còn đang có thời gian nghiên cứu dáng người cường tráng của Niên Sơ Đồng.
"Chân ngắn, vì sao chạy nhanh như vậy? Không khoa học, chẳng lẽ là quá đủ năng lượng?”
Niên Sơ Đồng nghe thấy, nhưng không có thời gian để ý tới Ngõa Lịch, cô đi đến bên cạnh Phó Vân Hà, một tay nắm lấy cánh tay hắn kiểm tra.
"Chưa chết." Thanh âm vô lực, làm cho động tác của Niên Sơ Đồng có chút đình trệ.
Tay kia của cô đặt lên mạch của Phó Vân Hà, dừng lại một lát nói: "Cũng may, anh không sao.”
Phó Vân Hà chỉ xoay mắt nhìn thoáng qua Niên Sơ Đồng, thật làm khó cô rồi, nói một câu quan tâm, mà nói thẳng thắn tới như vậy, lại không hề có chút tình cảm nào.
"Tôi đói bụng." Phó Vân Hà chủ yếu là đói không có sức lực, hắn không muốn đi uống dung dịch dinh dưỡng kia nữa.
Đương nhiên, nếu Niên Sơ Đồng không trở về, hắn vẫn phải uống.
Niên Sơ Đồng thu tay lại, nhìn phó Vân Hà đang nằm, lại nhìn Ngõa Lịch vẫn còn ngồi bên kia sông.
Hai con ma ốm này.
Tất cả mình đều đụng phải rồi.
Đầu tiên cô đi đến bờ bên kia sông, kéo Ngõa Lịch về, tất nhiên điều quan trọng nhất là lấy ngô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Có nước Ngõa Lịch không thích.”
“Mày thích dính nước trên chân hay là toàn thân dính nước?” Ý tứ uy hiếp của Niên Sơ Đồng quá rõ ràng.
Ngõa Lịch ngồi ở một bên chờ đợi, cảm nhận được mối đe dọa đối với cuộc sống của mình, nó ngay lập tức đứng dậy, run rẩy sợ hãi nói: "Ngõa Lịch có thể tự khắc phục được."
“Không tồi!” Niên Sơ Đồng cười lên có chút làm cho người ta lạnh cả sống lưng.
Ngõa Lịch nhỏ giọng nói. "Mặc dù Ngõa Lịch có vẻ đẹp và trí tuệ, xin bạn vui lòng không ghen tị.”
“Ngõa Lịch rất hữu ích, hơn nữa Ngõa Lịch nắm trên vai truyền thừa sứ mệnh của toàn bộ tộc cơ giới. "
“Ha ha ha ha. Đi thôi! Không có thời gian để trêu mày nữa. "Niên Sơ Đồng dẫn đầu qua sông, Ngõa Lịch cũng vểnh mũi bước chân đuổi theo.
Niên Sơ Đồng mang theo Ngõa Lịch đi đến bên cạnh Phó Vân Hà, nói với hai người : "Hai người trao đổi một chút tâm đắc về cách sinh tồn đi.”
Niên Sơ Đồng nói xong liền rời đi, Phó Vân Hà cùng Ngõa Lịch ở lại, mắt to trừng mắt nhỏ.
"Mày là robot của ngày hôm qua?"
"Ngõa Lịch không phải là người máy, Ngõa Lịch là chủng tộc cao cấp, tộc cơ giới."
“Chính là tộc cơ giới trong truyền thuyết, vai không thể khiêng, tay không thể xách?”
"Tộc cơ khí là người khuân vác tri thức, không cần phải tham gia lao động chân tay."
"Đúng, cho nên tộc chúng mày mới bị diệt đấy."
“Bạn nói không chính xác, diệt tộc là một người cũng không còn, nhưng Ngõa Lịch vẫn còn sống, Ngõa Lịch gánh vác nhiệm vụ truyền thừa vĩ đại. Tộc cơ khí sẽ tái sinh trong vinh quang.” Ngõa Lịch xong xoay người đưa lưng về phía Phó Vân Hà.
"Mày đây là đang tức giận?" Phó Vân Hà ngược lại có vài phần tò mò, hắn cũng chưa từng tiếp xúc qua tộc cơ giới.
"Ngõa Lịch không có tức giận, chỉ là không muốn nhìn thấy bạn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phó Vân Hà nhướng mày, đây còn không phải là tức giận thì là gì? Nhưng anh cũng không tiếp tục hỏi nhiều.
Niên Sơ Đồng nấu ngô ở bên kia, phất phất tay hô: "Hai vị đại tiểu thư, ăn cơm thôi.”
Phó Vân Hà nhìn thoáng qua Ngõa Lịch nói: "Đang gọi mày kìa. "
Ngõa Lịch nằm nghiêng đầu, trả lời: "Cô ấy nói là hai vị đại tiểu thư, con số là 2, giới tính là nữ. Nhưng Ngõa Lịch là con đực, vì vậy cô ấy không phải đang gọi tôi mà là đang gọi bạn. "
“Tao là đàn ông." Phó Vân Hà nói một câu, để cho Ngõa Lịch xoay người lại, đầu thật lớn nhìn chằm chằm Phó Vân Hà một hồi.
"Tất cả đặc điểm ngoại hình, vóc dáng da thịt của bạn đều nằm trong phạm trù của phụ nữ, bạn có thể chứng minh bạn không phải là phụ nữ không?"
"Ha ha... Có, cũng không cho mày xem.”
Phó Vân Hà nói xong, chuẩn bị đỡ ghế dựa đứng dậy, vừa đứng lên, một trận choáng váng đánh tới, hắn theo bản năng phản ứng bắt lấy thứ gì đó.
Niên Sơ Đồng quay đầu lại, thấy Phó Vân Hà đứng dậy, lay động, bắt được Ngõa Lịch bên cạnh.
"Phốc Thông"
"Phốc Thông"
Cả hai đều ngã xuống.
Niên Sơ Đồng đầu tiên ngẩng đầu nhìn trời, lại cúi đầu nhìn hai anh em ma ốm.
Tạo nghiệt a!
Các bạn nhỏ, cuốn sách mới đang cố gắng leo dốc, muốn leo lên bảng xếp hạng, cầu một phiếu^-^
(chương này kết thúc)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro