Tinh Tế Làm Ruộng: Nam Chủ Ốm Yếu Dựa Vào Tiền Gian Nan Cầu Sinh
Không Tin.
Thất Sơ Cửu
2024-10-01 20:47:13
Phó Vân Hà nhận được hàng hóa từ robot, theo thói quen đưa ra lời khen ngợi, robot rời đi như bình thường.
Anh ngồi trong phòng bếp, nhìn Niên Sơ Đồng, không biết cô chạy vào nhà gỗ làm gì.
Lúc này, Niên Sơ Đồng ở trong căn nhà gỗ nhỏ, đang tiếp nhận khóa học, hướng dẫn livestream từ Đao Đao.
Truyện được đăng tại…."Ừm, được rồi."...d truyen chấm com.
Niên Sơ Đồng học xong, lúc muốn đi ra ngoài, lại bị Đao Đao kêu một tiếng.
"Chủ nhân, cửa hàng tinh võng của người, nhận được mấy tin nhắn, muốn trả lời không?"
"Cửa hàng? Giờ hết ngô bán rồi." Niên Sơ Đồng đứng lại, ánh mắt đảo một vòng nói: "Nói cho bọn họ biết, ngô tạm thời qua mùa, nhưng tối nay chúng ta mở livestream bán khoai tây chiên, sau này cũng sẽ bày khoai tây chiên bán ở cửa hàng.
"Được! Đao Đao đã biết!"
Đao Đao làm việc, Niên Sơ Đồng rất yên tâm. Cô đi ra khỏi nhà gỗ, bắt đầu cùng Phó Vân Hà phát sóng trực tiếp.
"Tiểu Hà, đưa tay ra cho tôi xem một chút." Niên Sơ Đồng giống như một tên côn đồ lưu manh, giọng điệu tùy ý, có chút hương vị đùa giỡn.
Nhưng Phó Vân Hà vẫn vươn hai tay ra, còn rất phối hợp lật úp lại.
"Không tệ, không tệ! Bàn tay này rất đẹp." Niên Sơ Đồng phi thường hài lòng, nhìn bàn tay đang rất hấp dẫn này.
"Tôi cảm thấy, ngay từ đầu anh không cần lộ diện, cũng không nói mình là nam hay nữ, để cho bọn họ đoán đi!"
Theo cách nói của Đao Đao, cái này được gọi là giữ bí mật.
"Nghe lời cô." Phó Vân Hà không có ý kiến, cũng không dám có ý kiến.
Hai người bắt đầu khởi động thiết bị livestream, chủ yếu là Phó Vân Hà làm, mà Niên Sơ Đồng thì quang minh chính đại đem một túi khoai tây đầy độc tố, rút cho không còn tý độc tố nào.
Khi Phó Vân Hà chuẩn bị làm, cảm giác khoai tây không còn độc tố, trong lòng cũng không kinh ngạc nhiều lắm.
Ngược lại có một loại cảm giác không muốn chết ở đây, không muốn chết ở chỗ không xác định.
Bàn tay này của Niên Sơ Đồng, tuyệt đối là tồn tại độc nhất vô nhị trên tinh tế, mình xem như, là bị ràng buộc, trên cùng một con thuyền rồi.
Muốn xuống thuyền, cũng không phải là thứ mà hắn có thể quyết định được.
Lúc hai người đều bận rộn, Đao Đao đã mở mạng Tinh Võng, bắt đầu trả lời tin nhắn cho một nhà Cam, cũng là ba khách hàng duy nhất.
"Thân, đầu tiên cảm ơn các bạn đã ủng hộ."
"Thân, ngô đã qua mùa, không thể ăn được nữa!"
"Thân, không cần gấp, tối nay chúng tôi sẽ mở phòng phát sóng trực tiếp, đến lúc đó sẽ bán đồ ăn mới ở cửa hàng nha!"
"Tinh" ba tiếng, tin nhắn đã được gửi đi.
Liễu gia, ba người ngồi trước bàn ăn.
Trước mỗi người bày một bình dung dịch dinh dưỡng, xem màu sắc so với bình Phó Vân Hà từng uống cao cấp hơn một chút.
"Ai, còn chưa có tin sao?" Mẹ Cam Hỏi một tiếng, ba Cam Cam cũng cùng nhau nhìn về phía Cam.
Cam không biết, đây lần thứ bao nhiêu mở mạng Tinh Võng ra rồi, nhưng vừa nhìn một cái, rồi vội nói: "Mọi người xem này! Có rồi!"
Hắn vội vàng phóng to màn hình, để cho ba mẹ Cam, vây quanh bên cạnh Liễu Cam xem.
Ba người cùng nhau đọc xong tin nhắn mà Đao Đao gửi, qua mùa? Không thể ăn được nữa?
Tin xấu!
Đây quả thực là một tin dữ!
"Ba mẹ, bọn họ còn có món ăn mới, chúng ta xem một chút đi!"
"Không! Cha sẽ ăn ngô thôi, cha không tin, còn có thứ gì tốt hơn ngô cả. "Ba Cam đưa tay ra sau lưng, tâm tình không quá vui mà ngồi xuống.
Mẹ Cam cũng có chút hoài nghi, sao có thể, có nhiều đồ ăn ngon như vậy được, lại còn livestream để cho một người cùng biết?
Không thực tế lắm.
Bà dứt khoát cầm lấy dung dinh dưỡng trên mặt bàn, uống một hơi cạn sạch.
"Liễu Cam, mau uống đi, uống xong thì đi tu luyện."
Liễu Cam không đồng ý lắm, hắn rất thích thăm cửa hàng, tìm kiếm những thứ mới mẻ, nhưng thực tế vẫn phải uống dung dịch dinh dưỡng trước đã, lát nữa mình lên xem là được rồi.
Sau khi uống dung dịch dinh dưỡng, cam, lén hỏi: số phòng livestream là?
Đao Đao bên kia rất nhanh liền trả lời.
“XWZBTT544444448。”
(Chương này kết thúc)
Anh ngồi trong phòng bếp, nhìn Niên Sơ Đồng, không biết cô chạy vào nhà gỗ làm gì.
Lúc này, Niên Sơ Đồng ở trong căn nhà gỗ nhỏ, đang tiếp nhận khóa học, hướng dẫn livestream từ Đao Đao.
Truyện được đăng tại…."Ừm, được rồi."...d truyen chấm com.
Niên Sơ Đồng học xong, lúc muốn đi ra ngoài, lại bị Đao Đao kêu một tiếng.
"Chủ nhân, cửa hàng tinh võng của người, nhận được mấy tin nhắn, muốn trả lời không?"
"Cửa hàng? Giờ hết ngô bán rồi." Niên Sơ Đồng đứng lại, ánh mắt đảo một vòng nói: "Nói cho bọn họ biết, ngô tạm thời qua mùa, nhưng tối nay chúng ta mở livestream bán khoai tây chiên, sau này cũng sẽ bày khoai tây chiên bán ở cửa hàng.
"Được! Đao Đao đã biết!"
Đao Đao làm việc, Niên Sơ Đồng rất yên tâm. Cô đi ra khỏi nhà gỗ, bắt đầu cùng Phó Vân Hà phát sóng trực tiếp.
"Tiểu Hà, đưa tay ra cho tôi xem một chút." Niên Sơ Đồng giống như một tên côn đồ lưu manh, giọng điệu tùy ý, có chút hương vị đùa giỡn.
Nhưng Phó Vân Hà vẫn vươn hai tay ra, còn rất phối hợp lật úp lại.
"Không tệ, không tệ! Bàn tay này rất đẹp." Niên Sơ Đồng phi thường hài lòng, nhìn bàn tay đang rất hấp dẫn này.
"Tôi cảm thấy, ngay từ đầu anh không cần lộ diện, cũng không nói mình là nam hay nữ, để cho bọn họ đoán đi!"
Theo cách nói của Đao Đao, cái này được gọi là giữ bí mật.
"Nghe lời cô." Phó Vân Hà không có ý kiến, cũng không dám có ý kiến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người bắt đầu khởi động thiết bị livestream, chủ yếu là Phó Vân Hà làm, mà Niên Sơ Đồng thì quang minh chính đại đem một túi khoai tây đầy độc tố, rút cho không còn tý độc tố nào.
Khi Phó Vân Hà chuẩn bị làm, cảm giác khoai tây không còn độc tố, trong lòng cũng không kinh ngạc nhiều lắm.
Ngược lại có một loại cảm giác không muốn chết ở đây, không muốn chết ở chỗ không xác định.
Bàn tay này của Niên Sơ Đồng, tuyệt đối là tồn tại độc nhất vô nhị trên tinh tế, mình xem như, là bị ràng buộc, trên cùng một con thuyền rồi.
Muốn xuống thuyền, cũng không phải là thứ mà hắn có thể quyết định được.
Lúc hai người đều bận rộn, Đao Đao đã mở mạng Tinh Võng, bắt đầu trả lời tin nhắn cho một nhà Cam, cũng là ba khách hàng duy nhất.
"Thân, đầu tiên cảm ơn các bạn đã ủng hộ."
"Thân, ngô đã qua mùa, không thể ăn được nữa!"
"Thân, không cần gấp, tối nay chúng tôi sẽ mở phòng phát sóng trực tiếp, đến lúc đó sẽ bán đồ ăn mới ở cửa hàng nha!"
"Tinh" ba tiếng, tin nhắn đã được gửi đi.
Liễu gia, ba người ngồi trước bàn ăn.
Trước mỗi người bày một bình dung dịch dinh dưỡng, xem màu sắc so với bình Phó Vân Hà từng uống cao cấp hơn một chút.
"Ai, còn chưa có tin sao?" Mẹ Cam Hỏi một tiếng, ba Cam Cam cũng cùng nhau nhìn về phía Cam.
Cam không biết, đây lần thứ bao nhiêu mở mạng Tinh Võng ra rồi, nhưng vừa nhìn một cái, rồi vội nói: "Mọi người xem này! Có rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn vội vàng phóng to màn hình, để cho ba mẹ Cam, vây quanh bên cạnh Liễu Cam xem.
Ba người cùng nhau đọc xong tin nhắn mà Đao Đao gửi, qua mùa? Không thể ăn được nữa?
Tin xấu!
Đây quả thực là một tin dữ!
"Ba mẹ, bọn họ còn có món ăn mới, chúng ta xem một chút đi!"
"Không! Cha sẽ ăn ngô thôi, cha không tin, còn có thứ gì tốt hơn ngô cả. "Ba Cam đưa tay ra sau lưng, tâm tình không quá vui mà ngồi xuống.
Mẹ Cam cũng có chút hoài nghi, sao có thể, có nhiều đồ ăn ngon như vậy được, lại còn livestream để cho một người cùng biết?
Không thực tế lắm.
Bà dứt khoát cầm lấy dung dinh dưỡng trên mặt bàn, uống một hơi cạn sạch.
"Liễu Cam, mau uống đi, uống xong thì đi tu luyện."
Liễu Cam không đồng ý lắm, hắn rất thích thăm cửa hàng, tìm kiếm những thứ mới mẻ, nhưng thực tế vẫn phải uống dung dịch dinh dưỡng trước đã, lát nữa mình lên xem là được rồi.
Sau khi uống dung dịch dinh dưỡng, cam, lén hỏi: số phòng livestream là?
Đao Đao bên kia rất nhanh liền trả lời.
“XWZBTT544444448。”
(Chương này kết thúc)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro