[Tinh Tế] Vườn Thú Số Một Ở Tinh Tế
Bé Hổ Con Này T...
2025-01-03 23:43:09
Bây giờ anh ta mới bình tĩnh lại được...
... Cô Viên Trưởng mới này thật kỳ lạ.
Lúc ba người đàn ông bên ngoài đang hoang mang với cuộc đời thì Mộc Linh ở bên trong vẫn đang tận hưởng điều hòa của Kỳ Lân. Cô lại nảy ra ý tưởng mới.
Nằm dài trên tấm nệm, nhìn con hổ lớn đang say ngủ trước mặt, Mộc Linh tiện tay mở camera quang não, quay trực diện con hổ, vừa quay vừa lồng tiếng: "Chào các bạn, hôm nay mình sẽ cho các bạn xem cận cảnh bé hổ con ở vườn thú của chúng mình. Bé hổ con này tên là Kỳ Lân, là một em bé tám tuổi. Hôm qua em ấy bị thương, các bạn xem, trên người em ấy có bao nhiêu băng gạc, nhưng may mắn là em ấy đã qua cơn nguy kịch rồi..."
Vừa nói xong, con hổ đột nhiên mở mắt, đôi đồng tử lạnh lùng và vô cảm nhìn chằm chằm vào con người trước mặt.
Mộc Linh đưa ống kính lại gần, dí sát vào mặt con hổ, trong lúc này con hổ vẫn bất động, chỉ có nhãn cầu chuyển động theo ống kính.
"Kỳ Lân, chào mọi người đi nào?"
Con hổ thè lưỡi liếm mũi, lười biếng nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ, không thèm để ý đến cô.
Mộc Linh lúng túng: "Kỳ Lân nhà chúng mình hơi lạnh lùng một chút, nhưng tính cách em ấy rất hiền lành, à đúng rồi, em ấy là con gái đấy." Nói xong Mộc Linh tiến lại gần, chụt một cái, lại hôn con hổ một cái.
Dường như Kỳ Lân đã quen rồi, thậm chí còn không thèm mở mắt.
Mộc Linh lại xoa đầu con hổ, cảm thấy không còn gì để quay nữa, đành kết thúc: "Kỳ Lân ngủ rồi, vậy chúng mình cũng đi ngủ thôi. Mọi người có thích bé hổ con ở vườn thú của chúng mình không? Hãy cho mình biết ở phần bình luận nhé."
Câu cuối cùng Mộc Linh cố tình nói với mục đích câu like.
Quay xong video, Mộc Linh mở mạng xã hội, đăng tải đoạn video này lên tài khoản chính thức của vườn thú Bỉ Khắc mà cô vừa mới lập trưa nay, hiện tại vẫn chưa có người theo dõi.
Nhìn dòng chữ "Video đang được kiểm duyệt" hiện lên sau khi tải lên thành công, trong lòng Mộc Linh vui như mở cờ. Video đầu tiên của vườn thú Bỉ Khắc, rốt cuộc cũng ra lò rồi!
Sáng chủ nhật, với tư cách là một sinh viên năm hai trường Quân đội Ngự Thú đang chuẩn bị thi lại, Chu Tần đã thức dậy từ năm giờ sáng để cày sách.
Sau khi ôn tập được nửa cuốn Lịch sử Cận đại, Chu Tần xoa xoa bụng, liếc nhìn đồng hồ.
Đã đến trưa rồi, thảo nào bụng lại đói meo.
Gọi bữa trưa từ căng tin xong, trong lúc chờ robot giao đồ ăn, Chu Tần nằm vật ra giường, quyết định thư giãn một chút, lướt mạng xã hội.
Vì bản thân học chuyên ngành Ngự Thú, tài khoản của Chu Tần thường xuyên được đề xuất những video liên quan đến động vật, hôm nay cũng không ngoại lệ. Lướt được hai vòng, anh ta đã bắt gặp một video về hổ với lượt xem chưa đến một trăm.
Nhìn thấy ảnh bìa là một con hổ hung dữ, Chu Tần cứ tưởng là video khoa học về hổ, kết quả nhìn đến tiêu đề - "Công chúa nhỏ của vườn thú Bỉ Khắc”.
Vườn thú?
Hổ ở vườn thú? Hổ đã được thuần hóa?
Chu Tần nhíu mày. Bản thân anh ta là người học Dị Năng, nên rất rõ những vườn thú bên ngoài thường thuần hóa mãnh thú bằng cách nào.
Nói một cách đơn giản, chính là đánh đập, bỏ đói, dồn ép mãnh thú đến mức suy sụp, sau đó cho ăn một chút, thông qua tra tấn để khiến mãnh thú khuất phục con người.
Chu Tần cực kỳ phản đối hành vi này, không chỉ riêng anh ta, mà hầu hết giáo viên và bạn học trong trường đều phản đối hành vi thuần hóa động vật một cách man rợ như vậy.
... Cô Viên Trưởng mới này thật kỳ lạ.
Lúc ba người đàn ông bên ngoài đang hoang mang với cuộc đời thì Mộc Linh ở bên trong vẫn đang tận hưởng điều hòa của Kỳ Lân. Cô lại nảy ra ý tưởng mới.
Nằm dài trên tấm nệm, nhìn con hổ lớn đang say ngủ trước mặt, Mộc Linh tiện tay mở camera quang não, quay trực diện con hổ, vừa quay vừa lồng tiếng: "Chào các bạn, hôm nay mình sẽ cho các bạn xem cận cảnh bé hổ con ở vườn thú của chúng mình. Bé hổ con này tên là Kỳ Lân, là một em bé tám tuổi. Hôm qua em ấy bị thương, các bạn xem, trên người em ấy có bao nhiêu băng gạc, nhưng may mắn là em ấy đã qua cơn nguy kịch rồi..."
Vừa nói xong, con hổ đột nhiên mở mắt, đôi đồng tử lạnh lùng và vô cảm nhìn chằm chằm vào con người trước mặt.
Mộc Linh đưa ống kính lại gần, dí sát vào mặt con hổ, trong lúc này con hổ vẫn bất động, chỉ có nhãn cầu chuyển động theo ống kính.
"Kỳ Lân, chào mọi người đi nào?"
Con hổ thè lưỡi liếm mũi, lười biếng nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ, không thèm để ý đến cô.
Mộc Linh lúng túng: "Kỳ Lân nhà chúng mình hơi lạnh lùng một chút, nhưng tính cách em ấy rất hiền lành, à đúng rồi, em ấy là con gái đấy." Nói xong Mộc Linh tiến lại gần, chụt một cái, lại hôn con hổ một cái.
Dường như Kỳ Lân đã quen rồi, thậm chí còn không thèm mở mắt.
Mộc Linh lại xoa đầu con hổ, cảm thấy không còn gì để quay nữa, đành kết thúc: "Kỳ Lân ngủ rồi, vậy chúng mình cũng đi ngủ thôi. Mọi người có thích bé hổ con ở vườn thú của chúng mình không? Hãy cho mình biết ở phần bình luận nhé."
Câu cuối cùng Mộc Linh cố tình nói với mục đích câu like.
Quay xong video, Mộc Linh mở mạng xã hội, đăng tải đoạn video này lên tài khoản chính thức của vườn thú Bỉ Khắc mà cô vừa mới lập trưa nay, hiện tại vẫn chưa có người theo dõi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn dòng chữ "Video đang được kiểm duyệt" hiện lên sau khi tải lên thành công, trong lòng Mộc Linh vui như mở cờ. Video đầu tiên của vườn thú Bỉ Khắc, rốt cuộc cũng ra lò rồi!
Sáng chủ nhật, với tư cách là một sinh viên năm hai trường Quân đội Ngự Thú đang chuẩn bị thi lại, Chu Tần đã thức dậy từ năm giờ sáng để cày sách.
Sau khi ôn tập được nửa cuốn Lịch sử Cận đại, Chu Tần xoa xoa bụng, liếc nhìn đồng hồ.
Đã đến trưa rồi, thảo nào bụng lại đói meo.
Gọi bữa trưa từ căng tin xong, trong lúc chờ robot giao đồ ăn, Chu Tần nằm vật ra giường, quyết định thư giãn một chút, lướt mạng xã hội.
Vì bản thân học chuyên ngành Ngự Thú, tài khoản của Chu Tần thường xuyên được đề xuất những video liên quan đến động vật, hôm nay cũng không ngoại lệ. Lướt được hai vòng, anh ta đã bắt gặp một video về hổ với lượt xem chưa đến một trăm.
Nhìn thấy ảnh bìa là một con hổ hung dữ, Chu Tần cứ tưởng là video khoa học về hổ, kết quả nhìn đến tiêu đề - "Công chúa nhỏ của vườn thú Bỉ Khắc”.
Vườn thú?
Hổ ở vườn thú? Hổ đã được thuần hóa?
Chu Tần nhíu mày. Bản thân anh ta là người học Dị Năng, nên rất rõ những vườn thú bên ngoài thường thuần hóa mãnh thú bằng cách nào.
Nói một cách đơn giản, chính là đánh đập, bỏ đói, dồn ép mãnh thú đến mức suy sụp, sau đó cho ăn một chút, thông qua tra tấn để khiến mãnh thú khuất phục con người.
Chu Tần cực kỳ phản đối hành vi này, không chỉ riêng anh ta, mà hầu hết giáo viên và bạn học trong trường đều phản đối hành vi thuần hóa động vật một cách man rợ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro