[Tinh Tế] Vườn Thú Số Một Ở Tinh Tế

Công Chúa Nhỏ C...

2025-01-03 23:43:09

Giám đốc kinh doanh của công ty lưới bảo hộ chưa từng gặp khách hàng nào biết mặc cả như cô, cuối cùng sau một hồi năn nỉ, lôi kéo đủ kiểu, bảo hành được ấn định là một năm rưỡi.

Mộc Linh hài lòng, tiễn Ngụy Ly và Hạng Biệt đưa xe của công ty lưới bảo hộ vào rừng, cô duỗi thẳng hai chân, trở về ký túc xá, ngã xuống giường ngủ.

Trước khi ngủ, cô đặt báo thức bốn tiếng sau, một giờ chiều cô phải dậy thay thuốc cho Kỳ Lân.

Trong khi Mộc Linh đang ngủ say sưa, điện thoại của Cục Lâm nghiệp Thần Vương tinh gần như muốn nổ tung.

Tất cả đều là khiếu nại, nói rằng trên tinh cầu của họ có một vườn thú ngược đãi động vật, lợi dụng tên tuổi của Chiến Thú đã giải ngũ để PR bẩn, gây ảnh hưởng xấu đến xã hội. Hơn nữa vườn thú đó còn bị cư dân mạng xác nhận là vườn thú đã đóng cửa trên mạng lưới doanh nghiệp, hiện tại, cư dân mạng nghi ngờ vườn thú này kinh doanh bất hợp pháp, còn vi phạm quy định nuôi nhốt động vật hoang dã, yêu cầu chính quyền Thần Vương tinh phải điều tra nghiêm minh!

Cục trưởng Cục Lâm nghiệp: "..."

Cái quái gì vậy, chúng ta gặp chuyện lớn rồi sao?

"Reng reng reng, reng reng reng."

Tiếng chuông báo thức đột ngột vang lên, dọa Mộc Linh giật bắn mình.

Cô bừng tỉnh khỏi giấc ngủ say, đầu óc vẫn còn mơ màng, sau đó mới chậm rãi nhìn đồng hồ, tắt chuông báo thức rồi bò dậy khỏi giường.

Như người mộng du, Mộc Linh đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Xong xuôi, cô đến kho bảo quản nhiệt độ ổn định, lấy một túi thịt lợn sấy khô, sau đó mới đến phòng khám thú y.

Trong phòng khám thú y, Kỳ Lân cũng đang ngủ bù, có thể tưởng tượng được đêm qua vì bị Mộc Linh quấy rầy, giấc ngủ của nó tệ đến mức nào!

"Kỳ Lân." Mộc Linh cười tủm tỉm gọi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Con hổ vàng đã sớm ngửi thấy mùi của cô, nhưng nó vẫn nằm im giả vờ như đang ngủ.

"Chị đến thay thuốc cho em đây." Mộc Linh đặt túi thịt lợn sấy khô ở cửa, xách hộp thuốc mở cửa lồng, bước vào trong.

Cảm nhận được con người đến gần, Kỳ Lân không giả vờ được nữa, chỉ đành uể oải mở mắt, đôi đồng tử lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô gái.

Mộc Linh đã quen với vẻ mặt chán đời của Kỳ Lân, cô ngồi xổm xuống bên cạnh nó, không chút ngại ngùng đưa tay sờ lên mông Kỳ Lân.

Kỳ Lân mặt mày ủ rũ, đuôi ngoe nguẩy liên tục như muốn đuổi ruồi, cố gắng xua đuổi bàn tay của Mộc Linh.

Thấy đuôi nó cứ quẫy loạn xạ, Mộc Linh bèn túm lấy đuôi nó, nhét xuống dưới chân mình đè lên.

Kỳ Lân: "..."

Kỳ Lân cảm thấy khó chịu, quay đầu nhìn cái đuôi của mình, định vùng vẫy.

Vừa động đậy một cái đã bị Mộc Linh dùng một tay ấn chặt lưng, nhắc nhở: "Đừng nhúc nhích."

Mất khoảng mười lăm phút để thay thuốc, sau khi thay xong, Mộc Linh đi ra ngoài chuẩn bị thức ăn.

Bữa sáng của Kỳ Lân là do Hạng Biệt chuẩn bị, lúc đó Mộc Linh đã đứng bên cạnh học hỏi, bây giờ cô tự mình làm. Thịt lợn sấy khô là thức ăn chính, kết hợp với một số loại thuốc bổ, bột dinh dưỡng, viên nang dinh dưỡng khác, vì chút lòng riêng, Mộc Linh lén lút mở một hộp đồ hộp cho Kỳ Lân, cũng trộn vào cơm, sau đó bưng bát thép không gỉ to bằng cái chậu rửa mặt vào phòng bệnh.

Kỳ Lân ăn uống khá tốt, ăn hết cả bữa sáng. Mộc Linh nhìn nó ăn, trong lòng tràn đầy niềm vui của người mẹ, suy nghĩ một chút, cô mở quang não, định quay lại cảnh tượng bé hổ con ăn cơm.

Kết quả vừa mới mở khóa, đã có một cuộc gọi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Tinh Tế] Vườn Thú Số Một Ở Tinh Tế

Số ký tự: 0