Tìm nhà mới
222009
2024-07-10 03:22:44
Cả nhóm của Ánh Linh đang nói chuyện thì từ bên ngoài dọng vào trong là tiếng rõ cửa đồn dập và tiếng kêu đại loại là “con Ánh Linh mày có ở trong đó không mau ra đây” cả nhóm nghe xong thì hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng biết là chủ yếu bọn họ đến tìm Ánh Linh nên Thiên Nủ nhanh trí lên tiếng nói:
“Ánh Linh hình như bọn họ đến để tìm cậu đó cậu mau đi vào phòng trốn đi ở ngoài này cứ để tớ và Vũ Minh với lại Hàn Xuân lo cho cậu cứ việc ở trong phòng đi.”
Ánh Linh đang hốt hoảng không biết làm sao vì những lời thúc giục của ba người kia nên Ánh Linh chỉ đành đi nhanh vào bên trong phòng mình rồi đóng cửa lại thật chặt.
Thiên ngủ điều chỉnh lại tâm trạng rồi đứng lên bình thản đi ra mở cửa hơi quạo quọ nói: “Nè mấy người làm gì mà ầm ĩ thế hả, đến đây để tìm ai đây trong này chả có ai tên là Ánh Linh cả, tôi nói rồi đó còn nếu mà bây giờ cứ làm ầm ĩ thì tôi sẽ gọi công an tới để làm việc với mấy người, tôi sẽ kiện mấy người vì tội quấy rối đó.”
Một fans nữ của Văn Trị cứng rắn đứng ra nói: “Làm sao mà nhầm được đây hả, chúng tôi đã điều tra rất kỹ rồi Trương Ánh Linh cô ta hiện tại đang sống ở đây cô mau kêu cô ta ra đây nói chuyện với chúng tôi đi, còn không thì chúng tôi sẽ xông vào nhà đó.”
Ánh Linh bên trong phòng nơm nớp lo sợ không biết mình đã mắc phải tội gì mà bây giờ lại có nhiều người đến tìm mình như vậy.
Bên ngoài Thiên Nủ vẫn cứng rắn đáp lại: “Được rồi bây giờ tôi sẽ cho các người vô, nhưng mà nên nhớ khi vô rồi tìm không được là tôi kiện ngược lại thấy người vì tội xông vào nhà của dân còn quấy rối đó, chắc phạt cũng không ít đâu ha.”
Khi Thiên Nủ vừa dứt câu thì mấy người ở đó quay qua quay lại nhìn nhau, một phần là sợ bị kiện rồi bị phạt, một phần là nghỉ chắc Ánh Linh cũng không có ở bên trong tại vì nếu có thì chắc Thiên đủ cũng không cho vào dễ dàng như vậy nên fans nữ kia nói tiếp:
“Được rồi không cho vào thì thôi chứ làm gì mà phải kiện chứ, bây giờ chúng tôi đi nhưng nếu chúng tôi biết cô ta có ở trong đây thì chúng tôi sẽ đến một lần nữa tìm nhất định sẽ đập banh căn nhà này đó, đi thôi.”
Fans nữ kia kêu tất cả người đi chung với mình rời đi Thiên Nủ lúc đó mới thở vào nhẹ nhõm mà dựa vào cửa rồi đóng cửa lại thật chặt, bước vào bên trong Ánh Linh cũng từ trong phòng bước ra. Truyện Quân Sự
Mặc cô hoang mang không biết chuyện gì đã xảy ra nên cất tiếng hỏi:
“Thiên Nủ đã có chuyện gì xảy ra vậy, tớ có làm gì đâu chứ, tại sao mấy người đó lại đến tìm tớ vậy.”
Thiên Nủ ngồi xuống bàn rót một cốc nước uống một ngụm rồi nói: “Mấy người đó hả, cậu không còn quan tâm đâu nhưng mà bây giờ theo tớ thấy thì chắc phải chuyển nhà đi thôi lần này tớ đối phó được nhưng đến lần sau bọn họ mà tới thì nhất định sẽ làm ầm ĩ chuyện lên đó, bọn mình cứ tính kế lâu dài thì hơn.”
Hàn Xuân và Vũ Minh cũng đồng ý với ý kiến của Thiên Nủ nhưng khi ba người nhìn qua Ánh Linh thì lại thấy một ánh mắt nuối tiếc với căn nhà không muốn rời đi, Vũ Minh kêu Ánh Linh lại chỗ của mình rồi an ủi cô nói:
“Đừng có buồn nữa ha chúng ta chuyển qua nhà mới chung với nhau mà đâu có tách xa đâu với lại nếu bây giờ không chuyển đi thì còn gặp nhiều rắc rối lắm đó đừng buồn nữa ha.”
Ánh Linh ngồi xuống ghế buồn bã nói: “Không phải là vì tớ buồn nhưng mà... cho tớ xin lỗi ba cậu vì tớ mà lại làm liên lụy đến ba người, đáng lẽ tớ không nên nhận công việc đó mới phải.”
Hàn Xuân lắc đầu rồi kéo ghế xích lại chỗ của Ánh Linh choàng tay qua bên vai của cô rồi nói: “Không phải là lỗi của cậu đâu đừng có tự trách mình như vậy chỉ trách cái tên Văn Trị tự nhiên khi không lại đi tìm quản lý thay thế làm gì chứ bây giờ không phải lúc mà cậu buồn, bây giờ là lúc cậu phải vui vẻ lên để tìm nhà mới chung với bọn tớ.”
Ánh Linh nghe ba người bạn của mình an ủi như vậy thì cũng vui vẻ phần nào mà nở một nụ cười lên rồi mọi người cùng nhau ai làm việc nấy cố gắng tìm nhà mới thật nhanh để chuyển vào, nhưng tuy là Ánh Linh cười như vậy nhưng trong thâm tâm lại không vui vẻ tí nào.
...----------------...
“Ánh Linh hình như bọn họ đến để tìm cậu đó cậu mau đi vào phòng trốn đi ở ngoài này cứ để tớ và Vũ Minh với lại Hàn Xuân lo cho cậu cứ việc ở trong phòng đi.”
Ánh Linh đang hốt hoảng không biết làm sao vì những lời thúc giục của ba người kia nên Ánh Linh chỉ đành đi nhanh vào bên trong phòng mình rồi đóng cửa lại thật chặt.
Thiên ngủ điều chỉnh lại tâm trạng rồi đứng lên bình thản đi ra mở cửa hơi quạo quọ nói: “Nè mấy người làm gì mà ầm ĩ thế hả, đến đây để tìm ai đây trong này chả có ai tên là Ánh Linh cả, tôi nói rồi đó còn nếu mà bây giờ cứ làm ầm ĩ thì tôi sẽ gọi công an tới để làm việc với mấy người, tôi sẽ kiện mấy người vì tội quấy rối đó.”
Một fans nữ của Văn Trị cứng rắn đứng ra nói: “Làm sao mà nhầm được đây hả, chúng tôi đã điều tra rất kỹ rồi Trương Ánh Linh cô ta hiện tại đang sống ở đây cô mau kêu cô ta ra đây nói chuyện với chúng tôi đi, còn không thì chúng tôi sẽ xông vào nhà đó.”
Ánh Linh bên trong phòng nơm nớp lo sợ không biết mình đã mắc phải tội gì mà bây giờ lại có nhiều người đến tìm mình như vậy.
Bên ngoài Thiên Nủ vẫn cứng rắn đáp lại: “Được rồi bây giờ tôi sẽ cho các người vô, nhưng mà nên nhớ khi vô rồi tìm không được là tôi kiện ngược lại thấy người vì tội xông vào nhà của dân còn quấy rối đó, chắc phạt cũng không ít đâu ha.”
Khi Thiên Nủ vừa dứt câu thì mấy người ở đó quay qua quay lại nhìn nhau, một phần là sợ bị kiện rồi bị phạt, một phần là nghỉ chắc Ánh Linh cũng không có ở bên trong tại vì nếu có thì chắc Thiên đủ cũng không cho vào dễ dàng như vậy nên fans nữ kia nói tiếp:
“Được rồi không cho vào thì thôi chứ làm gì mà phải kiện chứ, bây giờ chúng tôi đi nhưng nếu chúng tôi biết cô ta có ở trong đây thì chúng tôi sẽ đến một lần nữa tìm nhất định sẽ đập banh căn nhà này đó, đi thôi.”
Fans nữ kia kêu tất cả người đi chung với mình rời đi Thiên Nủ lúc đó mới thở vào nhẹ nhõm mà dựa vào cửa rồi đóng cửa lại thật chặt, bước vào bên trong Ánh Linh cũng từ trong phòng bước ra. Truyện Quân Sự
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc cô hoang mang không biết chuyện gì đã xảy ra nên cất tiếng hỏi:
“Thiên Nủ đã có chuyện gì xảy ra vậy, tớ có làm gì đâu chứ, tại sao mấy người đó lại đến tìm tớ vậy.”
Thiên Nủ ngồi xuống bàn rót một cốc nước uống một ngụm rồi nói: “Mấy người đó hả, cậu không còn quan tâm đâu nhưng mà bây giờ theo tớ thấy thì chắc phải chuyển nhà đi thôi lần này tớ đối phó được nhưng đến lần sau bọn họ mà tới thì nhất định sẽ làm ầm ĩ chuyện lên đó, bọn mình cứ tính kế lâu dài thì hơn.”
Hàn Xuân và Vũ Minh cũng đồng ý với ý kiến của Thiên Nủ nhưng khi ba người nhìn qua Ánh Linh thì lại thấy một ánh mắt nuối tiếc với căn nhà không muốn rời đi, Vũ Minh kêu Ánh Linh lại chỗ của mình rồi an ủi cô nói:
“Đừng có buồn nữa ha chúng ta chuyển qua nhà mới chung với nhau mà đâu có tách xa đâu với lại nếu bây giờ không chuyển đi thì còn gặp nhiều rắc rối lắm đó đừng buồn nữa ha.”
Ánh Linh ngồi xuống ghế buồn bã nói: “Không phải là vì tớ buồn nhưng mà... cho tớ xin lỗi ba cậu vì tớ mà lại làm liên lụy đến ba người, đáng lẽ tớ không nên nhận công việc đó mới phải.”
Hàn Xuân lắc đầu rồi kéo ghế xích lại chỗ của Ánh Linh choàng tay qua bên vai của cô rồi nói: “Không phải là lỗi của cậu đâu đừng có tự trách mình như vậy chỉ trách cái tên Văn Trị tự nhiên khi không lại đi tìm quản lý thay thế làm gì chứ bây giờ không phải lúc mà cậu buồn, bây giờ là lúc cậu phải vui vẻ lên để tìm nhà mới chung với bọn tớ.”
Ánh Linh nghe ba người bạn của mình an ủi như vậy thì cũng vui vẻ phần nào mà nở một nụ cười lên rồi mọi người cùng nhau ai làm việc nấy cố gắng tìm nhà mới thật nhanh để chuyển vào, nhưng tuy là Ánh Linh cười như vậy nhưng trong thâm tâm lại không vui vẻ tí nào.
...----------------...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro