Chương 10
Tuyết Li
2024-06-22 13:30:18
Đỉnh đầu Hạ Dao nóng đến mức như có thể sẽ bốc hơi nước, cô trực tiếp đẩy anh ra, mở cửa đưa tay đuổi Chu Dã vào trong, sau đó ngơ ngác đứng trong phòng, phía sau lỗ tai cô đỏ bừng.
Cô cúi đầu che miệng lại, cảm nhận thân thể như bị anh gặm đến tê dại.
Một lát sau, bên trong rốt cuộc cũng truyền đến tiếng nước chảy, Hạ Dao đi tới trước giường, cô muốn ngồi một chút, nhưng lại nhớ ra trên người vẫn còn ướt, cuối cùng cô đành đứng đó.
Nam sinh tắm rửa đại khái cũng rất nhanh, trong đầu lại nhớ đến người thiếu nữ đứng đợi bên ngoài, thân thể cô vẫn còn ướt, cậu cũng đã quấn khăn tắm, nhanh chóng cầm lấy đồng phục học sinh đã ướt mà đi ra ngoài.
Đường cong bên hông Chu Dã lưu loát, tám khối cơ bụng rắn chắc hiện ra rõ ràng, thân trên cường tráng, vai rộng eo hẹp, bởi vì anh rèn luyện, vận động quanh năm, cho nên có thể nói thân hình anh trông giống một chiếc đồng hồ cát cũng không khoa trương tràn lại tràn ngập mỹ cảm.
Hạ Dao ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy chiếc cằm lưu loát cùng hình dáng đôi môi đẹp mắt, hai bên vai hiện rõ xương quai xanh, phía trên là cái cổ thẳng, rõ ràng không mặc quần áo, thế nhưng quanh người anh vẫn luôn hiện lên khí chất trong trẻo cùng dáng vẻ lạnh lùng, nếu lên giường với anh dường như lại có loại cảm giác tội lỗi khi khiến sự hoàn mỹ của anh bị phá hỏng.
Anh vẫn là lớp trưởng.
Cô không thể làm điều gì đó tồi tệ trước mặt anh.
Chu Dã từ phòng tắm đi ra liền đi đến trước mặt cô, cúi đầu bắt đầu tìm kiếm ánh mắt cô.
"Anh tắm xong rồi."
"Em biết rồi."
Hạ Dao cảm thấy cơ bắp của anh thật gợi cả, nhưng dáng vẻ lại rất có cảm giác thiếu niên, đây cũng có thể xem là điểm đặc biệt của anh khi anh mười bảy mười tám tuổi, có sự hạn chế về thời gian một cách nghiêm khắc.
Cô cảm thấy anh thật thu hút, cho nên cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, nhưng kết quả chỉ chốc lát sau cằm cô đã bị anh nâng lên.
"Sao em chỉ nhìn sàn nhà mà không nhìn anh?" Anh không rõ nguyên nhân, hỏi ngược lại cô một câu.
Mặt Hạ Dao càng nóng lên, cô lui về phía sau, có chút lắp bắp nói "Anh... Anh không mặc quần áo..."
Chu Dã xem như cũng được công nhận là người có ngoại hình tốt, anh thật sự là một đại soái ca, thoạt nhìn cũng là người rất khó theo đuổi.
Nếu như không phải vì học cùng lớp với anh, từ mọi phương diện đều có thể kéo gần khoảng cách hơn, ngược lại nếu là bình thường thì ngay cả việc nhìn anh nhiều hơn một chút, chắc hẳn cô chỉ có thể vụng trộm mà nhìn ngắm.
Chu Dã nhịn không được mà cười khẽ, anh đưa tay dùng ngón cái xoa cánh môi cô, giọng nói trầm thấp.
"Mau đi tắm đi, anh đi xuống lầu mua chút đồ."
"Được." Hạ Dao liên tục gật đầu, thẳng cho đến khi nghe thấy anh nói anh muốn đi cô mới không còn kinh hồn bạt vía.
Nước trong phòng tắm rất ấm nóng, trước đó tóc Hạ Dao cũng bị nước mưa làm ướt, vì thế lúc này cô liền quyết định sẽ gội đầu tóc đang ẩm ướt.
Mái tóc đen ướt át dán lên thắt lưng mảnh khảnh, trắng như tuyết của cô, làn da mềm mại như được nước nóng xông hơi, thoa lên một chút phấn hồng nhàn nhạt.
Cô cúi đầu nhìn đôi chân, một mảng tóc đen từ sau bả vai buông xuống, che đi vẻ mặt cô.
Nhìn ngắm trong chốc lát, Hạ Dao lại nghĩ đến việc một lúc nữa có lẽ Chu Dã cũng sẽ nhìn cô như thế này, đầu óc cô nổi lên từng đợt choáng váng.
Cô cúi đầu che miệng lại, cảm nhận thân thể như bị anh gặm đến tê dại.
Một lát sau, bên trong rốt cuộc cũng truyền đến tiếng nước chảy, Hạ Dao đi tới trước giường, cô muốn ngồi một chút, nhưng lại nhớ ra trên người vẫn còn ướt, cuối cùng cô đành đứng đó.
Nam sinh tắm rửa đại khái cũng rất nhanh, trong đầu lại nhớ đến người thiếu nữ đứng đợi bên ngoài, thân thể cô vẫn còn ướt, cậu cũng đã quấn khăn tắm, nhanh chóng cầm lấy đồng phục học sinh đã ướt mà đi ra ngoài.
Đường cong bên hông Chu Dã lưu loát, tám khối cơ bụng rắn chắc hiện ra rõ ràng, thân trên cường tráng, vai rộng eo hẹp, bởi vì anh rèn luyện, vận động quanh năm, cho nên có thể nói thân hình anh trông giống một chiếc đồng hồ cát cũng không khoa trương tràn lại tràn ngập mỹ cảm.
Hạ Dao ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy chiếc cằm lưu loát cùng hình dáng đôi môi đẹp mắt, hai bên vai hiện rõ xương quai xanh, phía trên là cái cổ thẳng, rõ ràng không mặc quần áo, thế nhưng quanh người anh vẫn luôn hiện lên khí chất trong trẻo cùng dáng vẻ lạnh lùng, nếu lên giường với anh dường như lại có loại cảm giác tội lỗi khi khiến sự hoàn mỹ của anh bị phá hỏng.
Anh vẫn là lớp trưởng.
Cô không thể làm điều gì đó tồi tệ trước mặt anh.
Chu Dã từ phòng tắm đi ra liền đi đến trước mặt cô, cúi đầu bắt đầu tìm kiếm ánh mắt cô.
"Anh tắm xong rồi."
"Em biết rồi."
Hạ Dao cảm thấy cơ bắp của anh thật gợi cả, nhưng dáng vẻ lại rất có cảm giác thiếu niên, đây cũng có thể xem là điểm đặc biệt của anh khi anh mười bảy mười tám tuổi, có sự hạn chế về thời gian một cách nghiêm khắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cảm thấy anh thật thu hút, cho nên cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, nhưng kết quả chỉ chốc lát sau cằm cô đã bị anh nâng lên.
"Sao em chỉ nhìn sàn nhà mà không nhìn anh?" Anh không rõ nguyên nhân, hỏi ngược lại cô một câu.
Mặt Hạ Dao càng nóng lên, cô lui về phía sau, có chút lắp bắp nói "Anh... Anh không mặc quần áo..."
Chu Dã xem như cũng được công nhận là người có ngoại hình tốt, anh thật sự là một đại soái ca, thoạt nhìn cũng là người rất khó theo đuổi.
Nếu như không phải vì học cùng lớp với anh, từ mọi phương diện đều có thể kéo gần khoảng cách hơn, ngược lại nếu là bình thường thì ngay cả việc nhìn anh nhiều hơn một chút, chắc hẳn cô chỉ có thể vụng trộm mà nhìn ngắm.
Chu Dã nhịn không được mà cười khẽ, anh đưa tay dùng ngón cái xoa cánh môi cô, giọng nói trầm thấp.
"Mau đi tắm đi, anh đi xuống lầu mua chút đồ."
"Được." Hạ Dao liên tục gật đầu, thẳng cho đến khi nghe thấy anh nói anh muốn đi cô mới không còn kinh hồn bạt vía.
Nước trong phòng tắm rất ấm nóng, trước đó tóc Hạ Dao cũng bị nước mưa làm ướt, vì thế lúc này cô liền quyết định sẽ gội đầu tóc đang ẩm ướt.
Mái tóc đen ướt át dán lên thắt lưng mảnh khảnh, trắng như tuyết của cô, làn da mềm mại như được nước nóng xông hơi, thoa lên một chút phấn hồng nhàn nhạt.
Cô cúi đầu nhìn đôi chân, một mảng tóc đen từ sau bả vai buông xuống, che đi vẻ mặt cô.
Nhìn ngắm trong chốc lát, Hạ Dao lại nghĩ đến việc một lúc nữa có lẽ Chu Dã cũng sẽ nhìn cô như thế này, đầu óc cô nổi lên từng đợt choáng váng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro