Chương 7
Tuyết Li
2024-06-22 13:30:18
Phòng bên trong rất lớn, không gian rộng rãi, cách trang trí cũng rất có cảm giác nghệ thuật, nhưng điều khiến Hạ Dao không thể bỏ qua nhất chính là chiếc giường lớn trắng như tuyết được bày trí ở giữa phòng.
Cô có chút không biết làm sao, cô nhìn thấy Chu Dã bật tất cả đèn, sau đó anh lại bắt đầu tắt mấy cái đèn chói mắt nhất, trong phòng chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt.
Giường thật sự rất lớn.
Sau khi ý thức được nơi này là nơi nào, da đầu Hạ Dao như muốn nổ tung.
Cả người cô trở nên tê dại, mắt thấy Chu Dã đang đi về phía cô, người thiếu niên hô hấp có phần nặng nề, một tay anh ôm lấy eo cô, cúi đầu phủ bờ môi lên cánh môi của cô.
Anh cảm thấy, ở đấy không hề có thứ gì ngăn cản.
Xung quanh đến một chút tiếng ồn cũng không có, vì thế cô có thể nghe thấy được tiếng hơi thở mà anh phát ra, có chút dồn dập cùng lộn xộn, trước đó hai người cũng chỉ mới hôn nhau một lần.
Đó là lúc sau khi kỳ thi tháng trước kết thúc, khi ấy Hạ Dao đang trao đổi về đề bài tập với anh, vì cô cảm thấy có vài chỗ không đúng.
Cô đối với anh càng lúc càng khẩn trương, lúc nói chuyện đều trở nên lắp bắp, còn anh dường như vì muốn phân tán lực chú ý của cô mà đột nhiên cúi đầu, giống như chú cá sấu nước mà hôn lên môi cô một cái.
Đấy là nụ hôn đầu tiên của cô, vừa dịu dàng vừa có chút chua chát.
Khi Chu Dã hôn cô xong, anh vẫn nhìn cô chằm chằm, cô cũng không biết vì sao anh lại nhìn cô lâu như vậy, cuối cùng Hạ Dao cũng không rõ anh muốn làm cái gì.
Hạ Dao bị anh nhìn khiến cổ cô nổi lên một tầng huyết sắc, cô cho rằng trên mặt mình có lẽ có vết bẩn.
Trong giới hạn tiếp nhận của cô thì hôn môi chính là việc hai đôi môi chạm vào nhau, chậm rãi mà cọ cọ lẫn nhau, nhưng lần này cái hôn môi của Chu Dã lại hoàn toàn không giống với biểu hiện trước đó.
Anh giống như một con thú sắp trưởng thành, một tay kéo cô vào lòng, tay còn lại để sau gáy cô, hô hấp vẫn rất nặng nề.
Chu Dã mở miệng, ra sức mút lấy môi lưỡi cô, dùng chỗ ẩm ướt bên trong mà cạy mở hai cánh môi đang mím lại của cô, cô bị anh hôn đến nổi cả tay chân đều bủn rủn.
Anh và cô, cả hai đang làm loại chuyện này trong một không gian riêng tư, thậm chí còn có cảm giác đùa nghịch quái dị vờn quanh không khí bốn phía, rõ ràng bên cạnh không có ai nhìn, nhưng lại giống như khắp nơi đều tràn ngập ánh mắt đang vây xem.
Hạ Dao thật sự nhịn không được vì thế cô liền thở ra, cô muốn hít được không khí, hơi thở của cô nặng nề mà rải lên da anh. Chu Dã cảm nhận được sự biến hóa ở cô, ngược lại anh càng dùng sức mà hôn cô, ngay cả răng cũng dùng đến.
Anh trực tiếp cắn lên môi dưới của cô, khẽ cọ cọ vào môi cô, anh cất tiếng nói với cô:
"Miệng mở ra, để anh hôn em."
"Ừm." Cô mơ hồ đáp một tiếng, ngoan ngoãn mà mở miệng ra, nhưng cô lại không nghĩ tới, khi đôi môi của cô vừa mới tách ra một chút, trong khoang miệng liền bị một vật thể mềm mại, ấm áp mà cũng ẩm ướt trực tiếp xâm nhập vào.
Hô hấp của anh càng trở nên dồn dập, anh gắt gao ấn cô lên người mình, vuốt ve cô một cách lộn xộn, trong giọng nói còn thỉnh thoảng phát ra tiếng thở dốc như sắp không nhịn được.
Cô có chút không biết làm sao, cô nhìn thấy Chu Dã bật tất cả đèn, sau đó anh lại bắt đầu tắt mấy cái đèn chói mắt nhất, trong phòng chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt.
Giường thật sự rất lớn.
Sau khi ý thức được nơi này là nơi nào, da đầu Hạ Dao như muốn nổ tung.
Cả người cô trở nên tê dại, mắt thấy Chu Dã đang đi về phía cô, người thiếu niên hô hấp có phần nặng nề, một tay anh ôm lấy eo cô, cúi đầu phủ bờ môi lên cánh môi của cô.
Anh cảm thấy, ở đấy không hề có thứ gì ngăn cản.
Xung quanh đến một chút tiếng ồn cũng không có, vì thế cô có thể nghe thấy được tiếng hơi thở mà anh phát ra, có chút dồn dập cùng lộn xộn, trước đó hai người cũng chỉ mới hôn nhau một lần.
Đó là lúc sau khi kỳ thi tháng trước kết thúc, khi ấy Hạ Dao đang trao đổi về đề bài tập với anh, vì cô cảm thấy có vài chỗ không đúng.
Cô đối với anh càng lúc càng khẩn trương, lúc nói chuyện đều trở nên lắp bắp, còn anh dường như vì muốn phân tán lực chú ý của cô mà đột nhiên cúi đầu, giống như chú cá sấu nước mà hôn lên môi cô một cái.
Đấy là nụ hôn đầu tiên của cô, vừa dịu dàng vừa có chút chua chát.
Khi Chu Dã hôn cô xong, anh vẫn nhìn cô chằm chằm, cô cũng không biết vì sao anh lại nhìn cô lâu như vậy, cuối cùng Hạ Dao cũng không rõ anh muốn làm cái gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Dao bị anh nhìn khiến cổ cô nổi lên một tầng huyết sắc, cô cho rằng trên mặt mình có lẽ có vết bẩn.
Trong giới hạn tiếp nhận của cô thì hôn môi chính là việc hai đôi môi chạm vào nhau, chậm rãi mà cọ cọ lẫn nhau, nhưng lần này cái hôn môi của Chu Dã lại hoàn toàn không giống với biểu hiện trước đó.
Anh giống như một con thú sắp trưởng thành, một tay kéo cô vào lòng, tay còn lại để sau gáy cô, hô hấp vẫn rất nặng nề.
Chu Dã mở miệng, ra sức mút lấy môi lưỡi cô, dùng chỗ ẩm ướt bên trong mà cạy mở hai cánh môi đang mím lại của cô, cô bị anh hôn đến nổi cả tay chân đều bủn rủn.
Anh và cô, cả hai đang làm loại chuyện này trong một không gian riêng tư, thậm chí còn có cảm giác đùa nghịch quái dị vờn quanh không khí bốn phía, rõ ràng bên cạnh không có ai nhìn, nhưng lại giống như khắp nơi đều tràn ngập ánh mắt đang vây xem.
Hạ Dao thật sự nhịn không được vì thế cô liền thở ra, cô muốn hít được không khí, hơi thở của cô nặng nề mà rải lên da anh. Chu Dã cảm nhận được sự biến hóa ở cô, ngược lại anh càng dùng sức mà hôn cô, ngay cả răng cũng dùng đến.
Anh trực tiếp cắn lên môi dưới của cô, khẽ cọ cọ vào môi cô, anh cất tiếng nói với cô:
"Miệng mở ra, để anh hôn em."
"Ừm." Cô mơ hồ đáp một tiếng, ngoan ngoãn mà mở miệng ra, nhưng cô lại không nghĩ tới, khi đôi môi của cô vừa mới tách ra một chút, trong khoang miệng liền bị một vật thể mềm mại, ấm áp mà cũng ẩm ướt trực tiếp xâm nhập vào.
Hô hấp của anh càng trở nên dồn dập, anh gắt gao ấn cô lên người mình, vuốt ve cô một cách lộn xộn, trong giọng nói còn thỉnh thoảng phát ra tiếng thở dốc như sắp không nhịn được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro