[Tn70] Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm
Nam Nữ Đều Có T...
Thán Khảo Tra Tra
2024-11-07 22:57:30
Vương Lan Lan nghe thấy cô gái nhỏ gọi mình là chị, hơn nữa cần nhiều đồ vật như vậy, mặt mày tức khắc hớn hở nói: “Còn cần cái gì khác nữa không?”
Tần Sương nghĩ nghĩ, nói tiếp: “Giúp em lấy thêm hai túi sữa lúa mạch, cảm ơn.”
Nhân viên bán hàng vừa mới châm chọc cô, thấy cô mua nhiều đồ như vậy, ngay lập tức giận dữ đến tái mặt.
Nếu không phải bởi vì cậu của Vương Lan Lan là chủ nhiệm, cô ta thật sự rất muốn đoạt lại đơn hàng này.
Cuối cùng hừ một tiếng rồi cùng người khác nói chuyện phiếm.
Vương Lan Lan thấy vậy, cười nói với Tần Sương: “Cô bé, em đừng để ý đến cô ta, dạo này cô ta thất tình, tính tình không tốt lắm.”
Tần Sương nghe xong, nghĩ thầm mình vốn dĩ cũng không để trong lòng.
Dù sao loại người này, cô đã gặp nhiều rồi, nếu đều muốn so đo một phen, đã sớm tự mình khiến bản thân tức chết trước.
Sau đó cười nói: “Chị à, không có việc gì, em hiểu.”
Vương Lan Lan nhìn cô gái xinh đẹp, càng ngắm càng thích, chờ sau khi gói kĩ đồ vật xong xuôi, mới nhỏ giọng nói với cô: “Chỗ của chị có một số hàng bị lỗi không cần phiếu, em có cần không?"
Tần Sương nghe thế, lại còn có thể gặp được chuyện tốt như vậy sao.
Nhanh chóng gật đầu: “Cần.”
“Vậy em đi cùng chị.”
Tần Sương đi theo Vương Lan Lan đến sân sau, nhìn một đống đồ dùng, nghĩ thầm hàng bị lỗi nhiều như vậy à?
“Em xem cần cái gì, chị đều để giá rẻ cho em một chút, rất nhiều đồng chí xuống nông thôn mua những thứ này.”
Tần Sương đi qua, chọn một ít đồ có thể dùng.
Nhân tiện còn mua một cái nồi và hai miếng vải.
Dù sao, sau khi xuống nông thôn, có thể sẽ cần.
Sau đó chỉ vào đống đồ đã chọn ra nói: “Vậy thôi, phiền chị giúp em tính tiền.”
Vương Lan Lan thấy cô mua nhiều như vậy.
Vui vẻ đi đóng gói cho cô.
Cô ấy thích nhất là người như vậy, mua đồ thoải mái, không mặc cả.
Khi Tần Sương rời khỏi hợp tác xã cung tiêu, trong tay cũng có thêm một bao tải.
Cũng may hiện tại cơ thể cô có sức, nếu không với cơ thể nhỏ bé của nguyên chủ. Thật sự nếu xuống nông thôn thì hơi quá sức, không biết có thể sống đến khi trở về thành phố không nữa.
Cô khiêng bao tải, coi thường ánh mắt của những người khác, đường đường chính chính đi về nhà.
Hàng xóm thấy cô mua nhiều đồ như vậy, nghĩ thầm trong tay có tiền thật là tốt.
Nếu là con gái của bà, nhất định phải mắng chết tên phá của này.
Đương nhiên đó là Tần Sương cố ý để cho bọn họ thấy.
Tần Sương nghĩ nghĩ, nói tiếp: “Giúp em lấy thêm hai túi sữa lúa mạch, cảm ơn.”
Nhân viên bán hàng vừa mới châm chọc cô, thấy cô mua nhiều đồ như vậy, ngay lập tức giận dữ đến tái mặt.
Nếu không phải bởi vì cậu của Vương Lan Lan là chủ nhiệm, cô ta thật sự rất muốn đoạt lại đơn hàng này.
Cuối cùng hừ một tiếng rồi cùng người khác nói chuyện phiếm.
Vương Lan Lan thấy vậy, cười nói với Tần Sương: “Cô bé, em đừng để ý đến cô ta, dạo này cô ta thất tình, tính tình không tốt lắm.”
Tần Sương nghe xong, nghĩ thầm mình vốn dĩ cũng không để trong lòng.
Dù sao loại người này, cô đã gặp nhiều rồi, nếu đều muốn so đo một phen, đã sớm tự mình khiến bản thân tức chết trước.
Sau đó cười nói: “Chị à, không có việc gì, em hiểu.”
Vương Lan Lan nhìn cô gái xinh đẹp, càng ngắm càng thích, chờ sau khi gói kĩ đồ vật xong xuôi, mới nhỏ giọng nói với cô: “Chỗ của chị có một số hàng bị lỗi không cần phiếu, em có cần không?"
Tần Sương nghe thế, lại còn có thể gặp được chuyện tốt như vậy sao.
Nhanh chóng gật đầu: “Cần.”
“Vậy em đi cùng chị.”
Tần Sương đi theo Vương Lan Lan đến sân sau, nhìn một đống đồ dùng, nghĩ thầm hàng bị lỗi nhiều như vậy à?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Em xem cần cái gì, chị đều để giá rẻ cho em một chút, rất nhiều đồng chí xuống nông thôn mua những thứ này.”
Tần Sương đi qua, chọn một ít đồ có thể dùng.
Nhân tiện còn mua một cái nồi và hai miếng vải.
Dù sao, sau khi xuống nông thôn, có thể sẽ cần.
Sau đó chỉ vào đống đồ đã chọn ra nói: “Vậy thôi, phiền chị giúp em tính tiền.”
Vương Lan Lan thấy cô mua nhiều như vậy.
Vui vẻ đi đóng gói cho cô.
Cô ấy thích nhất là người như vậy, mua đồ thoải mái, không mặc cả.
Khi Tần Sương rời khỏi hợp tác xã cung tiêu, trong tay cũng có thêm một bao tải.
Cũng may hiện tại cơ thể cô có sức, nếu không với cơ thể nhỏ bé của nguyên chủ. Thật sự nếu xuống nông thôn thì hơi quá sức, không biết có thể sống đến khi trở về thành phố không nữa.
Cô khiêng bao tải, coi thường ánh mắt của những người khác, đường đường chính chính đi về nhà.
Hàng xóm thấy cô mua nhiều đồ như vậy, nghĩ thầm trong tay có tiền thật là tốt.
Nếu là con gái của bà, nhất định phải mắng chết tên phá của này.
Đương nhiên đó là Tần Sương cố ý để cho bọn họ thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro