[Tn70] Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm
Tần Sương Dũng...
Thán Khảo Tra Tra
2024-11-07 22:57:30
Bầu không khí trong nháy mắt yên tĩnh đáng sợ.
Ai có thể ngờ một cô gái yếu đuối lại có thể một cước đá bay người ta?
Không phải trước kia cô nhóc này vẫn luôn giả bộ đó chứ?
Thật sự là lo lắng vô ích cho cô nhóc này rồi.
Lúc này, ba mẹ Tần Tuyết đi làm nghe tin thì bay về.
Mới vừa đi đến cửa nhà, thấy ngoài sân nhà mình, hàng xóm vây kín xem kịch.
“Tránh một chút, tránh một chút, đừng chặn cửa nhà chúng tôi.”
Hàng xóm thấy vợ chồng Tần Kiến Vũ đã trở lại, lập tức tránh cửa lớn nhà bọn họ ra.
Nghĩ rằng dưa này càng xem càng hấp dẫn rồi.
Bà cụ ngồi trong sân thấy con trai trở về, lập tức khóc nói: “Con à, mẹ con sắp bị người ta đánh chết, mẹ sẽ không sống nổi nữa.”
Tần Kiến Vũ thấy bà mẹ già của mình ngồi ở trong sân, lập tức đi qua, lo lắng nói: “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Có sao không?”
“Ây dô, đừng đỡ mẹ, đụng đến thắt lưng rồi.”
Tiếng bà cụ thét chói tai, làm cho Tần Kiến Vũ vô cùng sốt ruột.
Lập tức ngẩng đầu nhìn Tần Sương nói: “Sao mày có thể ra tay đánh bà nội mình, đúng là không được dạy dỗ.”
Tần Sương nhìn sắc mặt xấu xí của Tần Kiến Vũ, đi tới “bốp” một cái thật vang.
Tần Kiến Vũ bị đánh đến mơ hồ.
Ông ta không thể tưởng tượng nổi nhìn cháu gái trước mặt, đưa tay chỉ vào đối phương nói: “Mày phản rồi.”
“Đừng chỉ vào mặt tôi, nhìn bộ mặt ghê tởm của cả nhà mấy người, tôi chỉ hận không thể giết chết mấy người. Mấy người các ngươi, khi dễ tôi không có ba mẹ, nếu như nói không được dạy dỗ, là đang nói các ngươi mới đúng.”
“Mày…”
“Bốp!”
Hàng xóm xung quanh, nhìn Tần Sương lại tát một cái rất vang nữa, đã chai lì rồi.
Cô nhóc này bây giờ hung dữ như vậy, ai dám cưới về nhà.
Có điều Tần Sương mới không thèm để ý cái nhìn của bọn họ.
Dù sao xử lý xong những cực phẩm này, cô sẽ xuống nông thôn.
Khi đó, còn ai biết cô nữa.
Lúc này người đi báo cảnh sát, dẫn theo công an đi vào.
“Nghe nói ở đây có người báo cảnh sát, đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Sương thấy công an tới, vừa muốn nói chuyện, đã bị bà cụ trên mặt đất cắt ngang nói: “Đồng chí công an, tôi muốn tố cáo cô ta, cô ta đánh người già, không tôn trọng người lớn, các người nhanh bắt cô ta đi.”
“Là như vậy sao?” Đội trưởng nhìn một vòng chung quanh nói.
Những người chung quanh không có ai dám lên tiếng.
Ai có thể ngờ một cô gái yếu đuối lại có thể một cước đá bay người ta?
Không phải trước kia cô nhóc này vẫn luôn giả bộ đó chứ?
Thật sự là lo lắng vô ích cho cô nhóc này rồi.
Lúc này, ba mẹ Tần Tuyết đi làm nghe tin thì bay về.
Mới vừa đi đến cửa nhà, thấy ngoài sân nhà mình, hàng xóm vây kín xem kịch.
“Tránh một chút, tránh một chút, đừng chặn cửa nhà chúng tôi.”
Hàng xóm thấy vợ chồng Tần Kiến Vũ đã trở lại, lập tức tránh cửa lớn nhà bọn họ ra.
Nghĩ rằng dưa này càng xem càng hấp dẫn rồi.
Bà cụ ngồi trong sân thấy con trai trở về, lập tức khóc nói: “Con à, mẹ con sắp bị người ta đánh chết, mẹ sẽ không sống nổi nữa.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Kiến Vũ thấy bà mẹ già của mình ngồi ở trong sân, lập tức đi qua, lo lắng nói: “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Có sao không?”
“Ây dô, đừng đỡ mẹ, đụng đến thắt lưng rồi.”
Tiếng bà cụ thét chói tai, làm cho Tần Kiến Vũ vô cùng sốt ruột.
Lập tức ngẩng đầu nhìn Tần Sương nói: “Sao mày có thể ra tay đánh bà nội mình, đúng là không được dạy dỗ.”
Tần Sương nhìn sắc mặt xấu xí của Tần Kiến Vũ, đi tới “bốp” một cái thật vang.
Tần Kiến Vũ bị đánh đến mơ hồ.
Ông ta không thể tưởng tượng nổi nhìn cháu gái trước mặt, đưa tay chỉ vào đối phương nói: “Mày phản rồi.”
“Đừng chỉ vào mặt tôi, nhìn bộ mặt ghê tởm của cả nhà mấy người, tôi chỉ hận không thể giết chết mấy người. Mấy người các ngươi, khi dễ tôi không có ba mẹ, nếu như nói không được dạy dỗ, là đang nói các ngươi mới đúng.”
“Mày…”
“Bốp!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàng xóm xung quanh, nhìn Tần Sương lại tát một cái rất vang nữa, đã chai lì rồi.
Cô nhóc này bây giờ hung dữ như vậy, ai dám cưới về nhà.
Có điều Tần Sương mới không thèm để ý cái nhìn của bọn họ.
Dù sao xử lý xong những cực phẩm này, cô sẽ xuống nông thôn.
Khi đó, còn ai biết cô nữa.
Lúc này người đi báo cảnh sát, dẫn theo công an đi vào.
“Nghe nói ở đây có người báo cảnh sát, đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Sương thấy công an tới, vừa muốn nói chuyện, đã bị bà cụ trên mặt đất cắt ngang nói: “Đồng chí công an, tôi muốn tố cáo cô ta, cô ta đánh người già, không tôn trọng người lớn, các người nhanh bắt cô ta đi.”
“Là như vậy sao?” Đội trưởng nhìn một vòng chung quanh nói.
Những người chung quanh không có ai dám lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro