Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện
Có Phải Bắt Nạt...
2025-01-09 20:45:03
"Vâng ạ."
"Với Thẩm Trĩ Dữu."
Mẹ Cố im lặng, Cố Dã tưởng bà không hài lòng với Thẩm Trĩ Dữu.
Cũng dễ hiểu thôi, dù gì chuyện trước đây Thẩm Trĩ Dữu từng yêu đương với Tưởng Văn Bân, người trong đội ai cũng biết, cũng biết hai bọn họ đã đính hôn, sắp cưới rồi.
Tự dưng giờ anh lại muốn kết hôn với cô, chắc chắn mẹ Cố sẽ không chấp nhận nổi.
Nhưng chuyện kia, Cố Dã không muốn nói với mẹ, dù sao cũng liên quan đến danh dự của đồng chí nữ.
Tốt nhất vẫn nên để đến lúc cô tự muốn nói thì nói.
Lo mẹ không đồng ý, Cố Dã lại tiếp tục nói: "Chuyện kết hôn là do con đề nghị."
Mẹ Cố choáng váng, như có hàng trăm con ruồi đang vo ve bên trong đầu, bà chẳng nghe thấy gì nữa, chỉ còn lại hai chữ "kết hôn" liên tục lặp lại trong đầu.
"Mẹ không nghe nhầm đấy chứ?"
Mẹ Cố kích động đến nỗi ngay cả thớ thịt trên mặt cũng run run, nhưng lại sợ mình vui quá sớm. Bà cố kìm nén cảm xúc, xác nhận lại lần nữa: "Con thật sự sắp kết hôn? Còn là con gái của Trần Thúy Quyên?"
Chồng của Trần Thúy Quyên là đại đội trưởng đội sản xuất đó.
Hiện tại đại đội trưởng là chức quan lớn nhất mà họ có thể tiếp xúc ngày thường.
Có thể cưới được con gái của bà, nói ra oai biết bao nhiêu?
Chỉ là con bé ấy có hơi yếu đuối, cũng hơi thân thiết với nhà mẹ đẻ quá.
Nhưng giờ chỉ cần con mình chịu kết hôn thì mấy chuyện này có thể bỏ qua được.
"Vâng, không nghe nhầm đâu mẹ."
Mẹ Cố đập tay, kích động đến mức nhảy lên: "Thằng hai, cuối cùng con cũng thông suốt, chịu kết hôn rồi, mẹ thật sự... Lại còn là con gái của Trần Thúy Quyên nữa chứ. Thằng hai à, con giỏi thật đấy!"
Cố Dã: "..."
Không lâu sau, ba Cố cũng tan làm về.
Vừa thấy ông già nhà mình, mẹ Cố đã vội chia sẻ niềm vui sướng của mình.
Ba Cố đặt cái cuốc vào một góc rồi lau mồ hôi: "Sao thế?"
"Thằng hai sắp kết hôn rồi!"
Mặt ba Cố vẫn không chút cảm xúc: "Kết hôn thì kết hôn, lúc tôi bằng tuổi nó, thằng ba nhà mình đã ra đời rồi. Giờ nó kết hôn là muộn hơn người ta lắm rồi."
Cố Dã: "..."
Điều mà mẹ Cố hằng mong mỏi cuối cùng cũng sắp được giải quyết rồi. Chẳng thèm để ý đến lời của ba Cố, bà cười nói: "Còn là con gái của đại đội trưởng Thẩm nữa đấy, là chuyện của mấy ngày nay thôi!"
"Với Thẩm Trĩ Dữu."
Mẹ Cố im lặng, Cố Dã tưởng bà không hài lòng với Thẩm Trĩ Dữu.
Cũng dễ hiểu thôi, dù gì chuyện trước đây Thẩm Trĩ Dữu từng yêu đương với Tưởng Văn Bân, người trong đội ai cũng biết, cũng biết hai bọn họ đã đính hôn, sắp cưới rồi.
Tự dưng giờ anh lại muốn kết hôn với cô, chắc chắn mẹ Cố sẽ không chấp nhận nổi.
Nhưng chuyện kia, Cố Dã không muốn nói với mẹ, dù sao cũng liên quan đến danh dự của đồng chí nữ.
Tốt nhất vẫn nên để đến lúc cô tự muốn nói thì nói.
Lo mẹ không đồng ý, Cố Dã lại tiếp tục nói: "Chuyện kết hôn là do con đề nghị."
Mẹ Cố choáng váng, như có hàng trăm con ruồi đang vo ve bên trong đầu, bà chẳng nghe thấy gì nữa, chỉ còn lại hai chữ "kết hôn" liên tục lặp lại trong đầu.
"Mẹ không nghe nhầm đấy chứ?"
Mẹ Cố kích động đến nỗi ngay cả thớ thịt trên mặt cũng run run, nhưng lại sợ mình vui quá sớm. Bà cố kìm nén cảm xúc, xác nhận lại lần nữa: "Con thật sự sắp kết hôn? Còn là con gái của Trần Thúy Quyên?"
Chồng của Trần Thúy Quyên là đại đội trưởng đội sản xuất đó.
Hiện tại đại đội trưởng là chức quan lớn nhất mà họ có thể tiếp xúc ngày thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể cưới được con gái của bà, nói ra oai biết bao nhiêu?
Chỉ là con bé ấy có hơi yếu đuối, cũng hơi thân thiết với nhà mẹ đẻ quá.
Nhưng giờ chỉ cần con mình chịu kết hôn thì mấy chuyện này có thể bỏ qua được.
"Vâng, không nghe nhầm đâu mẹ."
Mẹ Cố đập tay, kích động đến mức nhảy lên: "Thằng hai, cuối cùng con cũng thông suốt, chịu kết hôn rồi, mẹ thật sự... Lại còn là con gái của Trần Thúy Quyên nữa chứ. Thằng hai à, con giỏi thật đấy!"
Cố Dã: "..."
Không lâu sau, ba Cố cũng tan làm về.
Vừa thấy ông già nhà mình, mẹ Cố đã vội chia sẻ niềm vui sướng của mình.
Ba Cố đặt cái cuốc vào một góc rồi lau mồ hôi: "Sao thế?"
"Thằng hai sắp kết hôn rồi!"
Mặt ba Cố vẫn không chút cảm xúc: "Kết hôn thì kết hôn, lúc tôi bằng tuổi nó, thằng ba nhà mình đã ra đời rồi. Giờ nó kết hôn là muộn hơn người ta lắm rồi."
Cố Dã: "..."
Điều mà mẹ Cố hằng mong mỏi cuối cùng cũng sắp được giải quyết rồi. Chẳng thèm để ý đến lời của ba Cố, bà cười nói: "Còn là con gái của đại đội trưởng Thẩm nữa đấy, là chuyện của mấy ngày nay thôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro